John Cho Quotes

We've searched our database for all the quotes and captions related to John Cho. Here they are! All 24 of them:

if you’re Asian, people think you’re good and quiet and expect you to stay out of the way. To know your place. Unless you look like you’re in a gang. Then all bets are off. Hae Dang talks a lot about that too.
John Cho (Troublemaker)
Cái giá trị của Nhà nước, về lâu về dài, là giá trị của các nhân hợp thành; và một Nhà nước mà trì hoãn lợi ích làm cho họ được mở mang tinh thần và nâng cao sự thành thục về hành chính lên đôi chút hay một cái gì đó tương tự thu nhận được do thực hành trong hoạt động cụ thể; một Nhà nước mà làm cho người của mình bị còi cọc đi với mục đích để họ làm công cụ ngoan ngoãn dễ bảo hơn trong tay mình, dù là vì lợi ích đi nữa - Nhà nước ấy sẽ thấy, rằng với những con người nhỏ bé thì chẳng có thể làm được việc gì lớn lao, rằng sự hoàn hảo của cỗ máy mà nó đã hy sinh mọi thứ để đổi lấy, cuối cùng cũng chẳng đem lại được gì cho nó cả, bởi vì nó chỉ cốt nhằm làm sao cho cỗ máy hoạt động được trơn tru mà đã tống cổ cái năng lượng sống động tối cần thiết
John Stuart Mill
Cái giá trị của Nha fnucớ, về lâu về dài, là giá trị của các nhân hợp thành; và một Nhà nước mà trì hoãn lợi ích làm cho họ được mở mang tinh thần và nâng cao sự thành thục về hành chính lên đôi chút hay một cái gì đó tương tự thu nhận được do thực hành trong hoạt động cụ thể; một Nhà nước mà làm cho người của mình bị còi cọc đi với mục đích để họ làm công cụ ngoan ngoãn dễ bảo hơn trong tay mình, dù là vì lợi ích đi nữa - Nhà nước ấy sẽ thấy, rằng với những con người nhỏ bé thì chẳng có thể làm được việc gì lớn lao, rằng sự hoàn hảo của cỗ máy mà nó đã hy sinh mọi thứ để đổi lấy, cuối cùng cũng chẳng đem lại được gì cho nó cả, bởi vì nó chỉ cốt nhằm làm sao cho cỗ máy hoạt động được trơn tru mà đã tống cổ cái năng lượng sống động tối cần thiết
John Stuart Mill
Những gì anh biết gần như chả có gì quan trọng… Ý muốn nói kiến thức chỉ đứng hàng thứ hai và hành động mới là quan trọng nhất. Vâng, điều này thì tôi chưa hề học được ở Harvard. Nhưng Grove chưa dừng lại ở đó, dường như dành những thứ hay nhất cho cuối buổi thuyết trình. Grove vẽ ra một hệ thống mà ông ấy bắt đầu áp dụng năm 1971 khi Intel mới được 3 tuổi. Đây là lần đầu tiên trong đời tôi được thưởng thức nghệ thuật thiết lập mục tiêu. Tôi như bị thôi miên. Đó là một phần trích đoạn để mô tả bằng một cách không son không phấn cho nhân vật mà tôi gọi là cha đẻ của OKRs.
John Doerr (OKR: Objectives & Key Results: Wie Sie Ziele, auf die es wirklich ankommt, entwickeln, messen und umsetzen (German Edition))
17. Nhà văn Tiệp Khắc nổi tiếng Milan Kundera viết rằng khoảnh khắc quan trọng trong sự phát triển của một thiếu niên là khi nó đòi một ngăn kéo có khóa cho những ghi chép thầm kín của nó.142 Đó là khoảnh khắc nó biết xấu hổ khi người khác xâm phạm sự riêng tư của mình. Để phát triển sự tự chủ và bản sắc cá nhân, mỗi người cần những giây phút được bảo vệ trước con mắt bên ngoài, ở “hậu trường”, chỉ một mình với mình. Một gia đình không cho các thành viên của nó sự riêng tư là một gia đinh bóp nghẹt con người. Một xã hội không tôn trọng quyền riêng tư của các thành viên là một xã hội làm nghẹt thở. Đó chính là lý do quyền riêng tư của tù nhân, mặc dù có bị hạn chế (ví dụ bí mật thư tín), không thể bị tước đi hoàn toàn. 18. Bạn không nhất thiết phải đồng tình hay ủng hộ người khác, thậm chí không phải gần gũi hay yêu quý anh ta, nhưng bạn hãy đối xử với anh ta theo cách mà bạn muốn anh ta đối xử với bà ngoại của bạn. 19. Tin vào sự tử tế thì sẽ nhận được sự tử tế. Ta tử tế thì người khác tử tế theo. Ta tin người khác thì họ sẽ tin lại. “Nghĩ tốt về người khác là một việc nên làm, và là một cách giữ được sự trong trắng lành mạnh trong cuộc sống của ta.” P. M. Forni, giáo sư của Đại học Johns Hopkins và người sáng lập Dự án Tử tế ở trường, viết trong cuốn Chọn sự tử tế: 25 quy ước của hành xử ân cần. “Khi chúng ta mặc định người khác là tốt, chân thật và nhạy cảm, chúng ta-khuyến khích họ trở nên như vậy.” 20. Theo Stephen Carter, giáo sư luật của Đại học Yale, Mỹ, người viết nhiều về tôn giáo và luân lý, thì “tử tế là tổng của tất cả các hành vi hy sinh mà ta làm để cuộc sống chung với người khác dễ chịu hơn.” Cách nhìn này cũng giải thích vì sao lại khó khăn để tử tế. Với cá nhân, tử tế không đem lại lợi lộc gì trước mắt, ngoài cho lương tâm của anh ta. Theo ngôn ngữ kinh tế, nó là một khoản đầu tư vào tương lai, với hy vọng rằng người đầu tư sẽ nhận lại được sự tử tế từ người khác, và sự tử tế qua lại này sẽ khiến cho cuộc sống chung trở nên dễ thở hơn. Điều này đòi hỏi sự kiên nhẫn và niềm tin. “Cả nước muốn sự tử tế. Nó không tốn kém gì. Không cần tài trợ từ nhà nước, không cần pháp chế vào cuộc. Nhưng sao chúng ta không có nó?” Nhà báo Judith Martin bình luận. “Câu trả lời là do chúng ta không muốn kiềm chế bản thân. Ai cũng muốn người khác lịch sự với mình, nhưng lại muốn được tự do bất lịch sự với người khác.” 21. Nó không chỉ là lịch sự, nhã nhặn (như khi ông Obama cầm ô cho nữ nhân viên lúc trời mưa.) Nó không chỉ là ứng xử có văn hóa, xếp hàng khi làm thủ tục ở sân bay, hay kiên nhẫn đợi đèn đỏ đếm ngược hẳn về số không (những dẫn chứng ưa thích khi người ta nói về người Việt xấu xí). Ở một ngữ cảnh rộng, nó là hành xử có trách nhiệm công dân. Trong một khía cạnh cụ thể, nó là khả năng vẫn tôn trọng người khác mặc dù bất đồng ý kiến.
Đặng Hoàng Giang (Thiện, ác và Smart phone)
Tôi có quyền tin bất cứ điều gì tôi thấy tin. Tôi chỉ cần chấp nhận hẩu quả cho niềm tin của mình.
John Bradshaw (Homecoming: Reclaiming and Championing Your Inner Child)
Tôi có quyền tin bất cứ điều gì tôi thấy tin. Tôi chỉ cần chấp nhận hậu quả cho niềm tin của mình.
John Bradshaw
If The Matrix and Being John Malkovich were being pitched today,” says Cho, “they’d be pitched as television shows.” Cho, like many actors of his generation, now works in both film and television—a situation that some performers didn’t find too satisfying in 1999. “Television used to be the graveyard for filmmakers, actors, and writers,” notes Brendan Fraser, who earned some of the best reviews of his career for the small-screen roles he took on starting in the midaughts.
Brian Raftery (Best. Movie. Year. Ever.: How 1999 Blew Up the Big Screen)
If The Matrix and Being John Malkovich were being pitched today,” says Cho, “they’d be pitched as television shows.
Brian Raftery (Best. Movie. Year. Ever.: How 1999 Blew Up the Big Screen)
The mainstream audiences that were willing to be confronted in 1999 now largely want to sit in their seats undisturbed. “You don’t really go to movies for ideas anymore or to get challenged in the way that you used to,” says American Pie’s John Cho. “They’re more like bedtime stories: you know what you’re going to get, and you use it to get a particular feeling.
Brian Raftery (Best. Movie. Year. Ever.: How 1999 Blew Up the Big Screen)
According to John Shook, “‘Go see, ask why, show respect’ is the way we turn the philosophy of scientific empiricism into actual behavior.” It’s an expression he originally learned from Fujio Cho (past president and chairman of Toyota). In an LEI blog, Shook went on to say, “We go observe what is really happening (at the Gemba where the work takes place), while showing respect for the people involved, especially the people who do the real value-creating work of the business.
Michael Bremer (How to Do a Gemba Walk: Coaching Gemba Walkers)
The Army psychiatrist who last saw Ivan Lopez found no “sign of likely violence, either to himself or to others.”42 James Holmes’s psychiatrist warned the University of Colorado officials about her patient’s violent fantasies, but she “rejected the idea” that the threat was sufficiently serious for him to be taken into custody.43 Seung-Hui Cho, the Virginia Tech killer, was subject to a commitment hearing.44 However, licensed psychologist Roy Crouse performed an independent evaluation and found Cho to be “mentally ill” but concluded, “he does not present an imminent danger to (himself/others) . . . he does not require involuntary hospitalization.” A staff psychiatrist at Carilion St. Albans Psychiatric Hospital recommended outpatient counseling and determined that Cho “is not a danger to himself or others.” The judge accepted these findings and determined not to have Cho involuntarily committed.45 These mass killers certainly didn’t lack mental health care. The problem was that even top psychiatrists failed to identify them as real threats.
John R. Lott Jr. (The War on Guns: Arming Yourself Against Gun Control Lies)
Mỗi người cần được tự do mưu cầu hạnh phúc riêng của mình trong chừng mực ta không mưu toan xâm phạm đến hạnh phúc của người khác hoặc ngăn trở những nỗ lực của người khác đạt được hạnh phúc. Mỗi người là người bảo vệ chính đáng nhất cho sự lành mạnh của anh ta, dù là sự lành mạnh thân thể, tinh thần hay tâm linh. Bằng cách cho mỗi người sống hạnh phúc theo ý họ, loài người được hưởng lợi nhiều hơn là bắt họ sống hạnh phúc theo những người xung quanh
Bàn về tự do - John Stuart Mill
How’s living in America automatically supposed to make you into somebody important?
John Cho (Troublemaker)
What if we actually were strangers? Would that have made it okay to shoot? Even if we weren’t his son and son’s friend, we’re still somebody’s son and somebody’s friend, aren’t we?
John Cho (Troublemaker)
What I’m saying is this. We don’t find joy in burning the city,” he says. “We find joy in joy. But it’s hard when they keep stealing it from you.
John Cho (Troublemaker)
Nhưng trong lĩnh vực riêng của nó, mà nó đang thực hành vào lúc này đây - tức việc đánh hơi một cách oai vệ và sắc phong cho một khu vực nào đó thì nó quả là không ai sánh bằng. Dĩ nhiên là những chân trời của nó có giới hạn, nhưng những chân trời của tôi thì rộng đến mức nào?
John Steinbeck (Travels with Charley: In Search of America)
Tôi tự hỏi thế quái nào tôi lại dây vào dự án bất khả thi này. Nó cũng giống như khi ta bắt tay vào viết cuốn tiểu thuyết vậy. Khi tôi đối diện sự bất khả thi đến tuyệt vọng của việc phải viết ra năm trăm trang sách, một cảm giác thất bại ê chề luôn ập xuống và tôi biết mình sẽ không bao giờ làm được. Lần nào cũng thế cả. Rối dần dần tôi viết ra một trang, rồi một trang nữa. Tôi chỉ cho phép mình nghĩ về công việc của một ngày và tôi loại trừ đi cái khả năng hoàn tất được cuốn sách vào một lúc nào đó.
John Steinbeck (Travels with Charley: In Search of America)
Họ không nhận ra rằng những cuộc tranh cãi liên miên chung quanh các "khái niệm phổ quát" như "tồn tại", "bản chất", "linh hồn" hay "bản thể" chẳng mang lại nhận thức nào có nội dung thực chất cả. Những phát biểu hình thành từ những khái niệm ấy chỉ đơn thuần là nói suông, không "chỉ bảo" gì cho ta được, ngược lại, những phát biểu phổ quát như thế đều là đáng ngờ, "không chắc chắn".
Bùi Văn Nam Sơn (Chat với John Locke)
Tuy nhiên, cho dù các idea của ta "rõ ràng và phân minh" đến mấy đi nữa, ta vẫn không có được nhận thức vững chắc nếu ta không thể nhận ra những phương cách kết hợp giữa chúng với nhau.
Bùi Văn Nam Sơn (Chat với John Locke)
And the closings were also done to formula. There was always a señorita, and Cisco always collected his kiss. Said Radio Life: “For each dark-eyed conquest he has a string of pearls (’they belonged to my sainted mother’) and a kiss before he rides off with Pancho into a blazing desert sunset.” Up came the dreamy organ music: the señorita would breathe, “Ooooooh, Cisco!” and Cisco would answer “Ooooooh, señorita!” The action would cut to the trail, with Cisco and Pancho riding away on their horses, Diablo and Loco. There was always a terrible closing pun by Pancho, with Cisco reacting in great disgust. Oh, PAN-CHO! Oh, Ceesco! Whooping laughter, galloping horses, and out.
John Dunning (On the Air: The Encyclopedia of Old-Time Radio)
Chúa Là Nơi Con Nương Tựa Dạo tháng 6 năm 1985, những người theo dõi truyền hình bên Tây phương vẫn còn nhớ mãi hình ảnh chiếc máy bay đang đậu ở phi trường, với viên phi công trong buồng lái ngó ra ngoài nói chuyện với một số phóng viên, trong khi có một người đứng bên cạnh, cầm súng dí sát vào đầu viên phi công. Ðó là hình ảnh của viên phi công John Testrake trên chiếc máy bay của hãng hàm không TA, bị không tặc uy hiếp trên đường bay từ thủ đô Hên của Hy Lạp về La Mã. Trong suốt 17 ngày, không tặc đã dùng lựu đạn và súng uy hiếp viên phi công, buộc ông phải bay từ Bút qua Alger rồi bay về Bút cả thảy bốn lần. Họ cũng đã bắn chết một hành khách, đánh đập một số hành khách khác. Cuối cùng họ đã để cho 39 con tin trên máy bay được đem đến một căn nhà ở Bút rồi được chở về Ðoác trước khi được trả tự do. Mặc dù không phải là con tin trên chiếc máy bay đó, nhiều người cũng thấy căng thẳng hồi hộp chỉ vì theo dõi tin tức trên truyền hình hay truyền thanh... Mới đây, viên phi công John Testrake có thuật lại kinh nghiệm hi hữu của mình. Anh nói như sau: "Lúc đó, tôi biết chắc chắn là có Chúa ở với tôi, nên tôi không những không sợ hãi mà còn tràn ngập bình an tin tưởng là khác". Anh cũng nói thêm rằng anh đã theo đạo năm lên 25 tuổi, nhưng lúc bấy giờ anh chưa thật sự thức tỉnh, bắt đầu đọc Kinh Thánh và cầu nguyện một cách đều đặn. Nhờ có Kinh Thánh mang trong mình, cho nên trong suốt 17 ngày bị uy hiếp, anh vẫn không tỏ ra nao núng vì tin chắc có Chúa đang phù trợ anh... Cách đây hai năm, John Testrake đã xin thôi không làm việc cho háng hàng không TWA để tập trung vào các công việc từ thiện và để lái máy bay đưa các nhà truyền giáo đến các vùng xa xôi hẻo lánh. Ði đến đâu, anh cũng thuật lại việc Chúa đã giải cứu anh, nhất là việc Ngài đã ban cho anh bình an tin tưởng khi phải chạm trán với tử thần. Ai trong chúng ta có lẽ cũng hơn một lần chạm trán với tử thần hay kinh qua những giờ phút đen tối trong cuộc sống... Những người không có niềm tin thường sợ hãi bối rối vì không biết những gì đang chờ đợi mình bên kia cuộc sống. Những người có niềm tin hẳn không là những con người không biết sợ hãi, nhưng họ tin rằng bên cạnh họ luôn có Ðấng che chở phù trợ họ. Chúng ta có thái độ nào khi đứng trước những giờ phút nguy ngập, những thử thách trong cuộc sống? Chúng ta có tin tưởng rằng có Ðấng luôn ở bên cạnh chúng ta, để giữ gìn, phù hô chúng ta không? Với niềm tin vững vào Tình Yêu của Ðấng luôn có mặt bên cạnh chúng ta, chắc chắn chúng ta có thái độ lạc quan hơn trước cuộc sống, chúng ta sẽ đối đầu với những khó khăn và thử thách với bình thản và vui tươi.
LẽSống
Tóm lại, giác quan cung cấp cho ta những dữ liệu từ thế giới bên ngoài, còn lý trí chiêm nghiệm những dữ liệu ấy, rút ra những kết luận về sự toàn năng và toàn trí của Đấng sáng tạo, từ đó ta biết tuân theo luật tự nhiên, xây dựng nên xã hội với những người khác và nỗ lực bảo tồn chính mình và cộng đồng của mình.
Bùi Văn Nam Sơn (Chat với John Locke)
Mục đích chính mà Đấng Tạo hóa tạo ra chúng ta, với tư cách giống loài và với tư cách cá nhân, là sống còn, nên: không thể giả định bất kỳ sự lệ thuộc nào giữa những con người chúng ta, nghĩa là có thể trao quyền cho ta đi hủy diệt người khác, hoặc như thể ta được tạo ra là để người khác sử dụng, giống như những sinh vật thấp kém hơn là để chúng ta sử dụng.
Bùi Văn Nam Sơn (Chat với John Locke)