Xin Quotes

We've searched our database for all the quotes and captions related to Xin. Here they are! All 100 of them:

There was Layla in the fullness of her lips, Lulu in the thick waves of her hair, Lu Xin in the intensity of her hazel eyes, Lucia in their twinkle. She was not alone. Maybe she never would be alone again. There, in the mirror, was every incarnation of Lucinda staring back at her and wondering, "What is to become of us? What about our history, and our love?
Lauren Kate (Rapture (Fallen, #4))
Tổ quốc là nơi tỏa bóng yên vui Nơi nghĩ đến lòng ta yên tĩnh nhất Nhưng nghĩ đến Người lòng tôi rách nát Xin Người đừng trách giận, Việt Nam ơi
Lưu Quang Vũ
..." said Feng Xin. "..." said Mu Qing. "...?" said Quan Yizhen. "Ho ho," said Pei Ming.
Mò Xiāng Tóng Xiù (Heaven Official's Blessing: Tian Guan Ci Fu (Novel) Vol. 7)
Cheng Xin now recalled the strange feeling she had experienced each time she had looked at Van Gogh’s painting. Everything else in the painting—the trees that seemed to be on fire, and the village and mountains at night—showed perspective and depth, but the starry sky above had no three-dimensionality at all, like a painting hanging in space. Because the starry night was two-dimensional. How could Van Gogh have painted such a thing in 1889? Did he, having suffered a second breakdown, truly leap across five centuries
Liu Cixin (Death's End (Remembrance of Earth’s Past, #3))
Nhiều người sợ nỗi buồn. Nhưng tôi không sợ. Tôi chỉ sợ một cuộc sống không buồn không vui, nói chung là nhạt nhẽo. Đôi khi chúng ta cũng cần có nỗi buồn làm bạn, nhất là lúc cuộc sống bỗng dưng trống trải và cảm giác cô độc xâm chiếm ta từng phút.
Nguyễn Nhật Ánh (Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ)
Đêm nay tôi bước vội khỏi nhà. Đến ga, xếp hàng mua vé: Lần đầu tiên trong nghìn năm. Có lẽ. Cho tôi xin một vé đi Tuổi thơ. Vé hạng trung – Người bán vé hững hờ Khe khẽ đáp: Hôm nay vé hết! – Biết làm sao! Vé hết, biết làm sao! Đường tới Tuổi Thơ còn biết hỏi nơi nào?
Nguyễn Nhật Ánh (Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ)
Feng Xin, it's your son!
Mò Xiāng Tóng Xiù (Heaven Official's Blessing: Tian Guan Ci Fu (Novel) Vol. 8)
Originally, Xie Lian had held a one-in-a-million bit of hope at the bottom of his heart. He'd hoped that, even if he was to admit he had done things he shouldn't have, even if he had become the worst of himself like this, Feng Xin would still stay. (...) But, Feng Xin really left.
Mò Xiāng Tóng Xiù (White-Clothed Calamity)
Người Việt Nam đẻ ra là tự động biết sợ ma, sợ mơ thấy lửa, sợ gò má cao, sợ nốt ruồi ở tuyến lệ, sợ ăn thịt chó đầu tháng, sợ ăn thịt vịt đầu năm, sợ hương không uốn, sợ pháo không nổ, sợ năm hạn, sợ tuổi xung, sợ sao Thái Bạch, vân vân và vân vân. Người Pháp không sợ vu vơ như vậy. Người Pháp gọi đó là mê tín dị đoan. Nhưng người Pháp học cấp một đã sử dụng trôi chảy các thuật ngữ: thất nghiệp, trợ cấp xã hội, lương tối thiểu, tiền thuê nhà, tiền trả góp, tiền bảo hiểm ô tô, hợp đồng làm việc ngắn hạn, dài hạn, thời gian thử thách, thuế thu nhập, thuế thổ trạch, thuế ngự cư, thuế vô tuyến truyền hình, thuế giá trị gia tăng...Người nước ngoài ở Pháp còn sử dụng trôi chảy thêm một số thuật ngữ khác: thẻ cư trú tạm thời, thẻ cư trú vĩnh viễn, thẻ lao động, hồ sơ tị nạn, hồ sơ quốc tịch, hồ sơ đoàn tụ gia đình, hồ sơ xin trợ cấp...
Thuận (Paris 11 tháng 8)
XinWey’s Doctrine states that the most essential morality of mankind is to create the greatest amount of happiness among the greatest number of people while using the least amount of resources.
Brandon Sanderson (Perfect State)
Có lẽ đã lâu rồi Bim chưa được một giấc ngủ say đến như vậy. Trong hốc đất rất ấm và tĩnh mịch. Rừng cây về mùa thu thật yên ắng, đã bảo vệ sự yên tĩnh cho con Bim ốm yếu, đã đem cỏ cây và không khí trong lành để chữa bệnh cho con Bim. Rừng ơi, xin cám ơn Rừng!
Gavriil Troyepolsky
After a while you learn…” Dịch vài đoạn trong bài thơ “After a while you learn…” của Veronica A. Shoffstall Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được Sự khác nhau tinh tế giữa hai điều Một thứ là cái nắm tay thật chặt Và gông xiềng mà ngỡ đó là yêu. Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được Yêu không hề là dựa dẫm hoàn toàn Và nếu có một đồng hành dai dẳng Thì cũng chưa ai chắc sẽ bình an. Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được Hôn nhau không có nghĩa ký hợp đồng Những món quà không hề là tín vật Hôn và quà đâu có nghĩa là xong. Rồi sẽ có một ngày ta chấp nhận “Mình đã thua” theo cách một quý bà Mắt thẳng nhìn, đầu ngẩng cao đĩnh đạc Chứ không như một đứa trẻ lu loa. Rồi sẽ có một ngày ta biết cách Chọn ngay cho mình những nẻo yên vui Ai biết được lỡ ngày mai bất trắc Chuyện tương lai thì quá dễ thay dời. Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được Nắng ngoài kia dù lấp lánh niềm vui Rồi nó cũng sẽ làm mình bỏng rát Lỡ khi ta say ngủ dưới mặt trời. Rồi sẽ có một ngày ta biết cách Tự trồng nên cả một mảnh vườn xinh Thay vì cứ buồn sầu chờ ai đó Hái dăm hoa rồi mang đến cho mình. Rồi sẽ đến một ngày ta hiểu được Dù lòng ta có tha thiết thế nào Người cứ vẫn lạnh lùng không cảm động Vậy thì thôi, chứ còn biết làm sao. Rồi sẽ đến một ngày ta thấu suốt Một người kia dù có tốt cách gì Cũng có lúc sẽ làm mình đau đớn Và mình cần phải học cách quên đi. Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được Một lần sai ôi mất cả thành trì Mối giao tình xây nhiều năm khó nhọc Chút sai lầm là có thể tan đi. Rồi sẽ có một ngày ta thấu rõ Bạn bè kia không máu mủ ruột rà Nhưng họ là anh em mình có được Mà chả cần xin xỏ ở mẹ cha. Rồi sẽ có một ngày ta chấp nhận Bạn đổi thay là một chuyện rất thường Ai mà chẳng có khi này khi khác Chả lẽ rồi mình đổi bạn mình luôn. Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được Chính ta nên là bạn tốt của mình Vì những người trên đời ta yêu nhất Chẳng bên ta trong mọi nẻo hành trình. Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được Đời sống kia dẫu cay đắng thế nào Thì mình cũng chả nên hùa theo nó Mà quên đem gieo xuống chút ngọt ngào… Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được Qua đớn đau, mình mạnh mẽ chừng nào Ta sẽ hiểu, và rồi ta sẽ hiểu Mọi chuyện đời qua những cuộc ly tao.
Nguyễn Thiên Ngân (Ôm Mỏ Neo Nằm Mộng Những Chân Trời)
Nhiều người sợ nỗi buồn. Nhưng tôi không sợ. Tôi chỉ sợ một cuộc sống không buồn không vui, nói chung là nhạt nhẽo. Đôi khi chúng ta cũng cần có nỗi buồn làm bạn, nhất là lúc cuộc sống bỗng dưng trống trải và cảm giác cô độc xâm chiếm ta từng phút một.
Nguyễn Nhật Ánh (Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ)
My queen,” Xin said, his voice hoarse. “Let me kill this fucker quickly so you can use me any way you desire.
Joely Sue Burkhart (Queen Takes King (Their Vampire Queen, #2))
Những ngày khang khác, thấy mình lạ lẫm với chính những điều quen thuộc, với người từng-thân-thương... Chỉ xin người đừng làm vương bất kỳ mẩu tàn thuốc nào về miền xưa cũ để lòng ta lại bừng bừng cháy lửa thêm nữa. Trống trải và bần thần thật đấy, nhưng chuyện gì rồi cũng sẽ qua. Dẫu rằng một người như thế, một tình thương như thế, nỡ quên sao đành?
Anh Khang (Ngày trôi về phía cũ)
Năm năm tháng tháng hoa chẳng đổi, tháng tháng năm năm người khác rồi
Tong Hua (Bu Bu Jing Xin/步步惊心)
当一人轻描淡写地说出“想要”二字时,他已握住了开我心门的钥匙;当他扔掉伞陪我在雨中挨着、受着、痛着时,我已彻底向他打开了门;当他护住我,用自己的背朝向箭时,我已此生不可能再忘。之后是是非非,不过是越陷越深而已。
Tong Hua (Bu Bu Jing Xin/步步惊心)
He whipped his head around. Hua Cheng was standing so close behind him, like he was about to reach out. Xie Lian stopped caring about anything else and went right for it—he pounced on Hua Cheng, cupped his cheeks with his hands, and then, getting up on his toes slightly to reach, he closed his eyes and pressed their lips together. “…” said Feng Xin. “…” said Mu Qing. “…?” said Quan Yizhen. “Ho ho,” said Pei Ming.
Mò Xiāng Tóng Xiù (Heaven Official's Blessing: Tian Guan Ci Fu (Novel) Vol. 7)
Liễu mùa xuân xanh mơn mởn nhưng xin đừng trồng liễu trong vườn nhà. Cũng như chớ kết giao với hạng người khinh bạc. Dương liễu xum xuê đấy nhưng không chịu nổi trận gió đầu thu, khác nào người khinh bạc dễ nhạt mối giao tình. Liễu kia còn thắm lại lúc xuân về chứ người khinh bạc một đi không hề trở lại.
Ueda Akinari
But it wasn’t enough. Since they were already in that position, Xie Lian thought he might as well take a bit more—he wound his arms tightly around Hua Cheng’s neck to deepen the kiss. All the fatigue he’d been feeling was swept away in an instant as his body was refilled with spiritual power. The enormous sword of spiritual light in the giant stone statue’s grip clamored with riotous noise. “What is this?!” Feng Xin cried, clearly shaken. “What are you two doing?! Your Highness?!” Xie Lian choked—only then did he break away. He didn’t dare look down. “I’m b-borrowing spiritual power!” he shouted to the sky. “I’m just borrowing his spiritual power! It’s all very proper!” Mu Qing was shaken too. “You don’t need to do that to borrow spiritual power, though! Couldn’t you just slap your palms together?!” “Ha ha ha ha! You saw through me!” Xie Lian babbled—he didn’t even know what he was saying. “So maybe it’s not just to borrow spiritual power! Ha ha ha ha…
Mò Xiāng Tóng Xiù (Heaven Official's Blessing: Tian Guan Ci Fu (Novel) Vol. 7)
Một ngày, tôi chợt nhận thấy cuộc sống thật buồn chán và tẻ nhạt". Câu nói yêu thế đó của một đứa trẻ có thể bắt nguồn cho một cuốn sách vui nhộn. Nhưng bây giờ, đã lớn, nếu một ngày bạn cảm thấy sự bế tắc của cuộc sống gieo vào đâu bạn ý nghĩ ảm đạm đó thì rất có thể đó kaf khởi đầu cho một câu chuyện tệ hại và chân trời có khả năng khép lại trước mắt bạn.
Nguyễn Nhật Ánh (Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ)
Foreigners are like you and me, they know what children need. All women anywhere have maternal instincs, we're all like the Guan Yin inside.
Xin Ran
Một là đừng gặp gỡ, để khỏi quyến luyến nhau Hai là đừng quen biết, để khỏi tương tư nhiều
Tong Hua (Bu Bu Jing Xin/步步惊心)
Xin nhắc lại cho những người theo phái thực tế đang đọc cuốn sách này: Toàn cầu hóa không chấm dứt địa-chính trị
Thomas L. Friedman (The Lexus and the Olive Tree)
Tương tự, con người bị tàn phá khi thời thế thay đổi, mà anh ta thì không chịu thay đổi. Xin nói thêm rằng các đế chế sụp đổ cũng vì lí do tương tự đấy.
David Mitchell
7.25 The Master taught under four categories: culture (wen ), proper conduct (xing ), doing one’s utmost (zhong ), and making good on one’s word (xin ).
Confucius (The Analects of Confucius: A Philosophical Translation)
That red one, it’s all the same person, isn’t it? It’s all him?! They’re all Hua Cheng?! Holy fuck… He’s been following you all this time?!” Mu Qing also looked incredulous. “He wasn’t just following, he was watching. Watching very closely. Very, very closely. He was everywhere! Look, this is the main street, Buyou Forest—what’s this? Beizi Hill? My god… Was he the one who carved all these divine statues?!” Looking at the murals was giving Feng Xin chills. “My fucking god… Who the hell is he? He’s had his eye on you since eight hundred years ago?! And he’s still following you, even now? What the fuck?! This is terrifying! Is he bewitched? What the hell does he want? No normal devotee would go this far—so just what the hell does he want?!
Mò Xiāng Tóng Xiù (Heaven Official's Blessing: Tian Guan Ci Fu (Novel) Vol. 6)
Nghiệp quả xấu ví như một án treo, bất động, nhưng không ai có thể tránh được nó. Đối với những người đã vào cửa Đạo, đã hiểu biết thì họ lại cầu xin được trả quả cho lẹ. Tuy họ không gây các nhân xấu nữa, nhưng họ đủ can đảm để chịu đựng nghiệp quả. Có thế họ mới rút ngắn thời gian trong sinh tử luân hồi. Hiểu biết mệnh trời để sống thoải mái chính là mục đích của khoa chiêm tinh chân chính.
Baird T. Spalding (Journey to the East)
Equally important was the fact that the interpretation provided the model for how Tianming had hidden his message in the three stories. He employed two basic methods: dual-layer metaphors and two-dimensional metaphors. The dual-layer metaphors in the stories did not directly point to the real meaning, but to something far simpler. The tenor of this first metaphor became the vehicle for a second metaphor, which pointed to the real intelligence. In the current example, the princess’s boat, the He’ershingenmosiken soap, and the Glutton’s Sea formed a metaphor for a paper boat driven by soap. The paper boat, in turn, pointed to curvature propulsion. Previous attempts at decipherment had failed largely due to people’s habitual belief that the stories only involved a single layer of metaphors to hide the real message. The two-dimensional metaphors were a technique used to resolve the ambiguities introduced by literary devices employed in conveying strategic intelligence. After a dual-layer metaphor, a single-layer supporting metaphor was added to confirm the meaning of the dual-layer metaphor. In the current example, the curved snow-wave paper and the ironing required to flatten it served as a metaphor for curved space, confirming the interpretation of the soap-driven boat. If one viewed the stories as a two-dimensional plane, the dual-layer metaphor only provided one coordinate; the supporting single-layer metaphor provided a second coordinate that fixed the interpretation on the plane. Thus, this single-layer metaphor was also called the bearing coordinate. Viewed by itself, the bearing coordinate seemed meaningless, but once combined with the dual-layer metaphor, it resolved the inherent ambiguities in literary language. “A subtle and sophisticated system,” a PIA specialist said admiringly. All the committee members congratulated Cheng Xin and AA. AA, who had always been looked down on, saw her status greatly elevated among the committee members. Cheng
Liu Cixin (Death's End (Remembrance of Earth’s Past, #3))
Of course, I’ve only brought up two examples. Other universal laws of physics have been used as weapons as well, though we don’t know all of them. It’s very possible that every law of physics has been weaponized. It’s possible that in some parts of the universe, even … Forget it, I don’t even believe that.” “What were you going to say?” “The foundation of mathematics.” Cheng Xin tried to imagine it, but it was simply impossible. “That’s … madness.” Then she asked, “Will the universe turn into a war ruin? Or, maybe it’s more accurate to ask: Will the laws of physics turn into war ruins?” “Maybe they already are.… The physicists and cosmologists of the new world are focused on trying to recover the original appearance of the universe before the wars more than ten billion years ago. They’ve already constructed a fairly clear theoretical model describing the pre-war universe. That was a really lovely time, when the universe itself was a Garden of Eden. Of course, the beauty could only be described mathematically. We can’t picture it: Our brains don’t have enough dimensions.” Cheng Xin thought back to the conversation with the Ring again. Did you build this four-dimensional fragment? You told me that you came from the sea. Did you build the sea? “You are saying that the universe of the Edenic Age was four-dimensional, and that the speed of light was much higher?” “No, not at all. The universe of the Edenic Age was ten-dimensional. The speed of light back then wasn’t only much higher—rather, it was close to infinity. Light back then was capable of action at a distance, and could go from one end of the cosmos to the other within a Planck time.… If you had been to four-dimensional space, you would have some vague hint of how beautiful that ten-dimensional Garden must have been.” “You’re saying—” “I’m not saying anything.” Yifan seemed to have awakened from a dream. “We’ve only seen small hints; everything else is just guessing. You should treat it as a guess, just a dark myth we’ve made up.” But Cheng Xin continued to follow the course of the discussion taken so far. “—that during the wars after the Edenic Age, one dimension after another was imprisoned from the macroscopic into the microscopic, and the speed of light was reduced again and again.…” “As I said, I’m not saying anything, just guessing.” Yifan’s voice grew softer. “But no one knows if the truth is even darker than our guesses.… We are certain of only one thing: The universe is dying.” The
Liu Cixin (Death's End (Remembrance of Earth’s Past, #3))
Trước khi đi ngủ, tôi ngồi trên sàn nhà, cúp gập người cho trán chạm sàn nhà. Tôi sẽ bắt đầu lại từ thời điểm này trong đời tôi. Tôi sẽ bắt đầu lại một cách sạch sẽ, không nợ nần ai, không mang theo gánh nặng nào của ngày hôm qua. Tôi xin được tha thứ về bất kì ý nghĩ, lời nói, việc làm không hay nào mà tôi đẫ làm với bất kì ai, vào bất kỳ lúc nào, ở bất kỳ đâu, dù tôi có lý do chính đáng để làm thế hay không, dù họ có biết hay không. Tôi cũng tha thứ cho tất cả những gì người khác đã làm với tôi, bất kể họ là ai, vào bất cứ lúc nào, vì bất kì lý do gì, dù tôi có biết hay không. Tôi cầu chúc bình an cho tất cả mọi người trên thế giới. Tôi sẽ bắt đầu lại cuộc đời tôi từ chỗ này
Phan Việt (Xuyên Mỹ (Bất Hạnh Là Một Tài Sản, #2))
...Quả thật vậy, khuya, sau khi tắt đèn, vừa nhắm mắt lại chú đã thấy mình ở một nơi xa lạ. Mọi thứ đều sáng choang. “Chào anh, anh đến rồi à!” Ai gọi mình thế nhỉ? Chú quay lưng lại. Ồ, một cô gái xinh đẹp. Nụ cười của nàng tươi như hoa. “Vâng, chào cô. Cô ơi, đây là đâu?” “Còn ở đâu nữa, anh!” Chú nhìn quanh quất một hồi mới đập vào mắt tấm biển to đùng trên cao đề mấy chữ: “Câu lạc bộ Những tâm hồn đồng điệu”. A ha! Chú reo lên. Đúng như mình nghĩ. Nhưng chú cứ vờ vĩnh: “Hôm nay chưa phải là chủ nhật mà…” “Đã gọi là đồng điệu thì không cần “đến hẹn lại lên”, anh ạ!” Ôi tuyệt vời! Trúng y boong ý chú! Cơ mặt chú dãn duỗi hẳn ra, thoải mái như ở nhà. “Đúng đúng! Thế những người khác đâu rồi cô nhỉ?” Nàng lại nở nụ cười, ánh mắt hướng vào bên trong. Khung cảnh sáng đến lóa mắt dần dịu đi, nhường chỗ cho nào bàn nào ghế. Và vô số con người có mặt ở đây tự lúc nào. Chú bước chậm rãi qua cánh cửa lớn, ôi chao bầu không khí gì thế này? Ập vào chú là cảm giác hết sức vui vẻ gần gũi. Bên tai phảng phất điệu nhạc du dương cùng những tiếng trò chuyện nói cười hoan hỉ khoan thai. “Chào người anh em!” Một anh chàng vừa trông thấy chú đã vội chạy ra tay bắt mặt mừng. “Xin chào! Ở đây đông vui quá. Thế mà tôi không biết.” “Tất nhiên rồi. Chắc chắn anh sẽ rất vui khi tham gia câu lạc bộ này.” Anh ta kéo chú vào một bàn có ba bốn người đang bàn luận sôi nổi vấn đề gì đấy. Mấy người kia trông thấy chú liền reo lên: “Ôi lâu quá không gặp, ngồi xuống đi bạn hiền của tôi!” Bạn hiền của tôi? Lâu quá không gặp? Quái, chú đã gặp họ bao giờ đâu mà bảo lâu với chẳng nhanh. Đang nghĩ nghĩ ngợi ngợi thì anh chàng kia đã lên tiếng: “Anh không phải băn khoăn. Ở đây chúng tôi đón tiếp người mới đều như thế cả.” Thích thật, chú cười toe toét, ngồi vào bàn cùng với họ. “Anh có thích hát không?” “Không!” – Chú lắc đầu quầy quậy. “Vậy anh thích nhảy không?” “Cũng không!” – Chú nhún vai. Mấy người trong bàn hết nhìn chú lại quay sang nhìn nhau. Nhưng rất nhanh để một người nữa nêu thêm câu hỏi: “Thế ắt hẳn anh rất mê đọc sách, và tất nhiên là văn chương?” “Không!” “A thôi tôi biết rồi! Anh rất đam mê hội họa!” – Tiếng nói khác vang lên. “Thưa, không đâu…” Mất chú ít thời giờ nữa trước khi họ đồng thanh reo to: “Lần này đảm bảo chính xác! Anh tôn thờ sắc đẹp, anh thích phụ nữ, trúng phóc rồi chứ gì!” Ý họ nói chú mê gái. Chú cũng chẳng rõ nữa. Có thể có hoặc có thể không. Chỉ biết từ lâu lắm rồi chú ở mãi một mình. Không hẹn hò, không cặp bồ cặp bịch, không yêu ai, quen ai, gặp ai… Sắc mặt chú xụ xuống trông thấy, mấy người kia hoảng quá vội vã trấn an. “Ôi ông anh ơi, đã đến đây là phải vui vẻ chứ. Vui lên đi nào, đời có là bao nhiêu. Tôi dắt anh sang chỗ đám các cô trẻ đẹp nhé!” Lặng lẽ bước theo người dẫn đường, đầu óc chú mông lung, mắt chắm chúi theo từng bước chân mình. Chú chẳng nghĩ được lâu hơn khi giọng nói ngọt ngào thân quen từ đâu rót tuột vào tai, vội vã ngẩng đầu lên. “Anh không thoải mái à?” Chính là cô gái ban nãy ở ngoài cửa. Lạ thật, hẳn là chú đã từng gặp nàng đâu đó rồi, đoan chắc nhưng vắt óc mãi không nhớ ra. “Không! Tôi thích lắm…” - Chú lúng túng. “Vậy anh ngồi xuống đây, thư giãn nào…” Nàng kéo chú ngồi xuống ghế, nháy mắt với anh chàng kia. Anh ta vẫy tay rồi nhanh chóng mất hút vào đám đông chộn rộn. “Thế nhé. Tôi giao ma mới này cho cô đấy.” Còn lại chú và nàng. Không gian bây giờ cảm tưởng như chỉ có hai người. Thật lạ lùng, đám đông dường như đang dạt đi, ra xa, xa mãi, xa tít. Nàng tiếp tục nở nụ cười tươi như hoa: “Sao anh lại muốn tham gia câu lạc bộ này?” Câu hỏi đến với chú bất ngờ. Tại sao? Ừ nhỉ, tại sao thế? Tại sao chú không mảy may chút xíu đắn đo tức tốc gọi điện đăng ký tham gia vào chốn đây. Chú còn nhớ tâm trạng mình đã hết sức mừng rỡ như vớ được vàng khi biết được trên đời tồn tại một nơi tuyệt vời thế này. “Bởi vì… từ lâu tôi cứ ngỡ… chẳng bao giờ có cái gọi là câu lạc bộ Những tâm hồn đồng điệu…” – Giọng chú chùng hẳn xuống, cổ họng thấy nghèn nghẹn...
Lưu Quang Minh (Những Tâm Hồn Đồng Điệu)
Chàng không chịu gặp ta, không chịu tha thứ cho ta mà. Chàng thật hận ta đến thế, ngay cả một lần cuối cũng chẳng đến gặp sao? Không! Chỉ sợ rằng chàng cả hận cũng chẳng còn hận nữa, trong lòng đã chẳng còn ta, không quan tâm gì nữa cả
Tong Hua (Bu Bu Jing Xin/步步惊心)
Tuy nhiên, xin nhớ rằng, điều mà các nhà tài phiệt ngân hàng luôn khát khao mong mỏi chính là khủng hoảng! Chỉ khi nào tạo nên khủng hoảng thì các nhà tài phiệt ngân hàng mới có thể thúc đẩy cuộc "cách mạng tài chính" theo ý đồ của họ.
Song Hongbing (Chiến Tranh Tiền Tệ)
Stop asking!” Feng Xin cried. “You don’t understand! He’s not like us! He’s crazy! He… Toward you, he… He…” “‘Toward me,’ what?” Xie Lian demanded. “Please let me go. Let me go back and see for myself, all right?” One wanted to go back, but the other two were pulling him forward. They were stuck in that stalemate until suddenly, a bone-chilling voice came from ahead of them. “Didn’t I say not to randomly put your hands on things in other people’s territory?” The three of them froze, then slowly turned to look.
Mò Xiāng Tóng Xiù (Heaven Official's Blessing: Tian Guan Ci Fu (Novel) Vol. 6)
Cheng Xin gazed up at the giant black columns reaching into space. They lifted up the domed sky and seemed to turn the universe into a Palace of Death. Is this the ultimate end for everything? In the sky, Cheng Xin could see the end of the columns. She pointed in that direction. “So the ships entered lightspeed at the end?” “That’s right. These are only about a hundred kilometers high. We’ve seen columns even shorter than these, presumably left by ships that entered lightspeed almost instantaneously.” “Are these the most advanced lightspeed ships?” “Maybe. But this is a rarely seen technique. Death lines are usually the products of Zero-Homers.” “Zero-Homers?” “They’re also called Resetters. Maybe they’re a group of intelligent individuals, or a civilization, or a group of civilizations. We don’t know exactly who they are, but we’ve confirmed their existence. The Zero-Homers want to reset the universe and return it to the Garden of Eden.” “How?” “By moving the hour hand of the clock past twelve. Take spatial dimensions as an example. It’s practically impossible to drag a universe in lower dimensions back into higher dimensions, so maybe it’s better to work forward in the other direction. If the universe can be lowered into zero dimensions and then beyond, the clock might be reset and everything returned to the beginning. The universe might possess ten macroscopic dimensions again.
Liu Cixin (Death's End (Remembrance of Earth’s Past, #3))
Xin xây dựng mộ câu ngạn ngữ: "Lãnh đạo trên thế giới cần phải có lối nghĩ như những thống đốc (bang ở Mỹ)". Thống đốc các bang của Hoa Kỳ ngày nay được phép quyết định, có quyền hạn tương tự quyền tổng thống và thủ tướng. Họ thỉnh thoản còn có quyền điều động lực lượng Cảnh vệ Quốc Gia.
Thomas L. Friedman (The Lexus and the Olive Tree)
When I was young and had never tasted grief, I loved to climb towers. I loved to climb towers to write elegant poems about my grief. But now that I have tasted the utmost dregs of grief, I somehow cannot mention it. I somehow cannot mention it. Instead I say, "What nice brisk autumn weather.
Xin Qiji 辛棄疾 (1140-1207)
Từ 'sorry' mang nghĩa là xin lỗi trong tiếng Anh có nguồn gốc từ chữ 'sore', nghĩa là 'nỗi đau', 'tổn thương'. Có lẽ vì vậy mà khi một lời xin lỗi chân thành được nỏi ra, người nghe sẽ hiểu rằng đối phương muốn nói 'việc làm cho bạn đau khiến tôi cũng rất đau'. Lời xin lỗi thật sự, Là một nỗi đau.
Ki Ju Lee
Em xin lỗi Em xin lỗi đã làm anh chán ngán Bởi những lời ca thán chẳng vì đâu Tại sao lá thu thì vàng còn cà phê lại nâu Sao trên phim thằng đó không yêu thằng này mà lại mê con khác Em xin lỗi đã làm anh kinh ngạc Khi có thể buồn khổ vì hàng trăm chuyện nhảm nhí mỗi ngày Em biết rồi anh không phải là một cái cây Há mồm chờ tưới tắm bằng nước mắt. Em xin lỗi đã đeo anh cứng ngắc Chẳng để cho anh chút khoảng trống một mình Em xin lỗi vì đã cho tất-cả-những-thứ-khác-em đều chỉ là linh tinh Em xin lỗi đã nhảy xổ vào cả giấc mơ anh mỗi đêm Biến nó thành ác mộng. Em xin lỗi đã hỏi anh hàng trăm câu ngu ngốc Ai là người anh yêu nhất từ trước đến giờ? Bài thơ này anh viết cho con nào? Đừng có đổ thừa cơn mưa. Anh có sẽ yêu em cả khi em già em xấu? Em xin lỗi vì đã trở thành một người yêu suốt ngày đau đáu Cứ chờ anh thút thít ở xó nhà Đã dằn vặt anh mỗi chuyến đi xa Quyết không để anh có phút nào vui vầy bên đứa này đứa khác. Em xin lỗi vì không cam tâm làm bông hoa nhánh lá Chẳng tính chuyện nay mai, cứ vô lo cùng bươm bướm vui vầy Xin lỗi vì em chỉ suốt ngày toan tính Làm kiểu gì để trói buộc anh đây. Em xin lỗi vì mình chẳng khác gì một cây tầm gửi Đặt lẽ sống của mình lên một kẻ khác mình. Nhưng anh biết không những nụ hồng kiêu hãnh tươi xinh Chỉ mọc ở vườn nhà kẻ khác.
Nguyễn Thiên Ngân
I know about your experience as the Swordholder. I want to let you know that you didn’t do anything wrong. Humanity chose you, which meant they chose to treat life and everything else with love, even if they had to pay a great price. You fulfilled the wish of the world, carried out their values, and executed their choice. You really didn’t do anything wrong.” “Thank you,” Cheng Xin said. “I don’t know what happened to you after that, but you still didn’t do anything wrong. Love isn’t wrong. A single individual cannot destroy a world. If that world was doomed, then it was the result of the efforts of everyone, including those living and those who had already died.
Liu Cixin (Death's End (Remembrance of Earth’s Past, #3))
The PRC’s “deterritorialized nationalism” is compatible with the commoditization of national sovereignty practice of many Mekong countries in which large-scale, long-term land concessions are granted to Chinese companies for lucrative investment in megaprojects (Dwyer 2007). Deterritorialized nationalism mobilized through xin yimin is at
Yos Santasombat (Impact of China's Rise on the Mekong Region)
Ngày vừa sinh nhật ngoại gia, Trên hai đường dưới nữa là hai em. Tưng bừng săm sửa áo xiêm, Biện dâng một lễ xa đem tấc thành. Gia đình Thúy Kiều về bên ngoại ăn sinh nhật. Kiều ở nhà, cố nhiên là cô lấy cớ: 'Con nhức đầu. Con xin ở nhà.' Đây là cơ hội để đi gặp anh chàng. Nhà lan thanh vắng một mình, Ngẫm cơ hội ngộ đã đành hôm nay. Thời trân thức thức sẵn bày, Gót sen thoăn thoắt dạo ngay mái tường. Kiều nấu vài món thật ngon, chạy ra chỗ hai người đã gặp và thề thốt. 'Thời trân' là những món ăn trong mùa. Mùa nào có thức ăn của mùa đó. Ví dụ mùa Xuân có rau tía tô, kinh giới (thì làm xuân quyện), mùa hè có rau xà lách, bông bí...Những món ăn trong mùa thì tươi và ngon ('thời trân'). Không nhằm mùa mà mua ăn (hay ăn đồ hộp) thì không ngon nữa. Một thi sĩ Việt Nam trong nhóm Xuân Thu Nhã Tập có câu: 'Đáy đĩa mua đi nhịp hải hà'. Bốn mùa đi ngang qua đáy đĩa theo nhịp của sông và biển. Mùa nào ăn món ngon của mùa đó, chỉ có ý ấy mà nói một cách rất 'điệu'. trang 50, 51 - 'Thả một bè lau - Truyện Kiều dưới cái nhìn Thiền quán' - Thích Nhất Hạnh
Thich Nhat Hanh (Thả một bè lau)
Size doesn't matter, when Matter thinks big.
Robert G. Moons
Vì yêu mà giận, vì yêu mà hận, vì yêu mà khờ, vì yêu mà chấp. Rời xa rồi mới thấy, giận khờ hận chấp, tấc tấc đều hoá thành nỗi nhớ tương tư...
Tong Hua (Bu Bu Jing Xin/步步惊心)
The genius of happiness is not an innate genius but a product of deliberate cultivation.
Mu Xin (An Empty Room)
A prerequisite to progress on the path is to realize that you are ignorant.
Sheng Yen (Song of Mind: Wisdom from the Zen Classic Xin Ming)
During this rain, someone’s willing to stand next to me to bear and suffer the pain with me. -Ruo Xi
Tong Hua (Bu Bu Jing Xin/步步惊心)
Now I own the entire world, but all this means nothing without you. What I can give you is my heart. -4th Prince
Tong Hua (Bu Bu Jing Xin/步步惊心)
This moment, I have hoped for it for a very long time. Just the two of us, belonging to each other. What is past is past. -Ruo Xi
Tong Hua (Bu Bu Jing Xin/步步惊心)
I’m scared that once you leave, you won’t ever come back…I’m afraid that once you return to the home you dream of, your heart will never return here. -4th Prince
Tong Hua (Bu Bu Jing Xin/步步惊心)
I will wait until your heart is willing. -4th Prince
Tong Hua (Bu Bu Jing Xin/步步惊心)
There is a cause for every effect, AA, but not all causes are responsible for all effects. To trace all causes and all effects is to end up in a twisted web with no end. No single person can make decisions independently; every choice is the result of changes and inputs from everyone else. Viewed from a higher vantage point, Cheng Xin was chosen by all of humanity to be the Swordholder, and her choice was humanity’s choice, her values humanity’s values. Viewed from specifics, Cheng Xin made her choice because you woke her; you woke her because of me; I was sent into space by Cheng Xin; Cheng Xin went into hibernation because of me … and the one who started it all was Wade, who wanted to kill Cheng Xin. It’s a tangled mess.
Baoshu (The Redemption of Time (The Three-Body Problem Series Book 4))
I know I’m selfish and willful. Can the two of us have the remains of the memories of just us two? Even if you can’t marry me, I won’t let you forget me. At least, you can’t forget me before I can forget you. -Ruo Xi
Tong Hua (Bu Bu Jing Xin/步步惊心)
Do not go down to Egypt; dwell  xin the land of which I shall tell you. 3 ySojourn in this land, and  zI will be with you and will bless you, for  ato you and to your offspring I will give all these lands, and I will establish  bthe oath that I swore to Abraham your father. 4 cI will multiply your offspring as the stars of heaven and will give to your offspring all these lands. And  din your offspring all the nations of the earth shall be blessed, 5because  eAbraham obeyed my voice and kept my charge, my commandments, my statutes, and my laws.
Anonymous (Holy Bible: English Standard Version (ESV))
Tổng thống Mexico có thể đã bay sang New York, quy tụ hơn 20 ngân hàng lớn đã cho đất nước của ông vay tiền và tuyên bố như sau: "Thưa các quý vị, chúng tôi đã bị khánh tận. Và quý vị có biết câu ngạn ngữ này không: nếu một người vay của bạn 1000 USD thì đó là vấn đề của anh ta. Nhưng nếu một người vay bạn 10 triệu USD, thì đó là vấn nạn của bạn. Vâng, chúng tôi chính là vấn nạn của quý vị. Chúng tôi không thể thanh toán cho quý vị được. Vậy xin quý vị làm ơn đàm phán lại, thay đổi định hạn thanh toán và tiếp tục cấp thêm tín dụng cho chúng tôi.
Thomas L. Friedman (The Lexus and the Olive Tree)
Nhưng chị vừa hỏi tôi có yêu tổ quốc mình không? Vậy còn có thể yêu được cái gì khác trên trái đất này? Có cái gì bất di bất dịch, có cái gì vượt lên mọi nỗi hoài nghi, có cái gì mà ngoài Chúa ra ta không thể không tin được như tổ quốc? Vả lại khi tổ quốc đang cần đến ta... Chị sẽ thấy: Đến cả người nông dân cuối cùng, người ăn xin cuối cùng ở Bungari và cả tôi nữa, tất cả chúng tôi đều cùng chung một nguyện vọng. Tất cả chúng tôi đều cùng chung mục đích. Chị hiểu cho rằng điều đó sẽ đem lại lòng tin tưởng và chí kiên cường mạnh mẽ nhường nào. (T,79-80)
Ivan Turgenev (On the Eve)
When they were about a hundred meters from the death lines, Yifan waved Cheng Xin to a stop. Each death line was about twenty or thirty meters in diameter, and from here, they resembled death columns. “These are probably the darkest things in the universe,” Cheng Xin said. The death lines showed no details except an exceptional blackness showing the boundaries of the zero-lightspeed region, with no real surface. Looking up, the lines showed up clearly even against the dark backdrop of space. “These are the deadest things in the universe as well,” said Guan Yifan. “Zero-lightspeed means absolute, one hundred percent death. Inside it, every fundamental particle, every quark is dead. There is no vibration. Even without a source of gravity inside, each death line is a black hole. A zero-gravity black hole. Anything that falls in cannot reemerge.” Yifan picked up a rock and tossed it toward one of the death lines. The rock disappeared inside the absolute darkness. “Can your lightspeed ships produce death lines?” Cheng Xin asked. “Far from it.” “So you’ve seen these before, then?” “Yes, but only rarely.” Cheng
Liu Cixin (Death's End (Remembrance of Earth’s Past, #3))
Nếu em thực tình lo cho anh, thực tình thương yêu anh thì xin em đừng tưới tẩm những hạt giống tiêu cực trong anh mỗi ngày. Làm như thế anh sẽ khổ và anh sẽ làm em khổ theo. Em đừng tưới tẩm những hạt giống sân hận, bực bội, thất vọng, thiếu bao dung trong anh. Và anh cũng hứa là không tưới tẩm những hạt giống đó trong em. Anh biết, em cũng có những hạt giống tiêu cực và anh sẽ cẩn thận không tưới tẩm những hạt giống đó trong em., vì anh biết nếu anh làm em khổ thì anh cũng khổ theo. Anh hứa là chỉ tưới tẩm những hạt giống tích cực của thương yêu, hiểu biết trong em mà thôi.
Thich Nhat Hanh (Giận)
15 pLook carefully then how you walk, not as unwise but as wise, 16 pmaking the best use of the time, because  qthe days are evil. 17Therefore do not be foolish, but understand what  rthe will of the Lord is. 18And  sdo not get drunk with wine, for that is  tdebauchery, but  ube filled with the Spirit, 19addressing one another in  vpsalms and hymns and spiritual songs, singing and making melody to the Lord with your heart, 20 wgiving thanks always and for everything to God the Father  xin the name of our Lord Jesus Christ, 21 ysubmitting to one another out of reverence for Christ.
Anonymous (Holy Bible: English Standard Version (ESV))
Đời dài đâu mấy bữa cơm họp mặt, có được một người thương yêu đi cùng mình trên đoạn đường tạm này quả là hạnh phúc lớn lao. Nên nếu tìm ra một người mình cảm thấy rung động và mong ước sống cùng, tôi thiết tha ước mơ bạn có đủ nghị lực và nồng nhiệt, để học cách cố gắng trân trọng yêu thương, để học cách hiểu được tình yêu không là tay lồng vào tay xác thịt, đó còn là một dặm trường thử thách, mà hoa nở trong tim thơm ngát đủ để nuôi sống nụ cười bạn luôn như thời tuổi trẻ rực rỡ, không bao giờ tàn lụi nếu còn có tình yêu… Xin nhớ dùm cho, để yêu một người cần rất nhiều cố gắng." ---
Phiên Nghiên (An trú giữa đời)
17And if you  ncall on him as Father who  ojudges  pimpartially according to each one’s deeds, conduct yourselves  qwith fear throughout the time of your exile, 18knowing that you  rwere ransomed from  sthe futile ways inherited from your forefathers, not with perishable things such as silver or gold, 19but  twith the precious blood of Christ, like that of  ua lamb  vwithout blemish or spot. 20He was foreknown before the foundation of the world but  wwas made manifest  xin the last times for the sake of you 21 ywho through him are believers in God,  zwho raised him from the dead and  agave him glory, so that your faith and hope are in God.
Anonymous (Holy Bible: English Standard Version (ESV))
Chị tao cưới một anh chàng kĩ sư. Mỗi lần hẹn hò về, chị đều kêu chán. Chán thế sao lại cưới? Chị nhìn tao thương hại mà nói, đấy là chuyện lựa chọn. Chuyện cưới xin còn phải tính nhiều đường lắm. Chỉ cần thấy cảm mến, chịu đựng được nhau là đủ rồi, say mê lắm có cần gì. Chồng chị, chắc mày cũng hình dung được, là loại người chẳng có điểm gì để chê, nhưng cũng chẳng có điểm gì cho chị quyến luyến đặc biệt. Đó là một sự kết hợp của nhiều yếu tố, tương lai nghề nghiệp, họ hàng gia đình, cự ly, độ nhẵn mặt và tính tình hiền lành dễ bảo. Đám cưới chị tao, rất đông. Từ sáng đến tối. Bà chị tao đứng trước cửa tiếp khách, áo cưới trắng mồ hôi nhễ nhại, cố tươi cười bắt tay quan khách. Chú rể cứng đờ trong bộ vét, gật gù liên tục. Đến buổi trưa, có vẻ nóng quá nên họ cãi nhau ở trong buồng. Mẹ tao gắt: Cái gì mới ngày cưới mà đã cãi nhau vậy chứ? Nhưng tao đoán, anh chị tao sẽ ổn cả thôi. Tao đã hình dung là hai người đó sẽ ổn. Sẽ là một cặp vợ chồng bình thường gắn bó, đôi lúc cãi vã vì những chuyện không đâu. Cả hai đều chấp nhận một tương lai như thế rồi. Nghĩ đến đó, trong dạ tao lại thấy khó chịu, một thứ nỗi buồn không tên tao không cắt nghĩa được, mà lại rất cụ thể, khiến tao càng khó chịu hơn. (...) Tao chỉ cảm thấy buồn, khi biết rằng cuộc đời chị mình đã thế là yên ổn, thế là chấm dứt.
Nguyễn Dương Quỳnh (Thị Trấn Của Chúng Ta)
5Let your reasonableness [4] be known to everyone.  qThe Lord is at hand; 6 rdo not be anxious about anything,  sbut in everything by prayer and supplication  twith thanksgiving let your requests be made known to God. 7And  uthe peace of God,  vwhich surpasses all understanding, will guard your hearts and your minds in Christ Jesus. 8Finally, brothers, whatever is true, whatever is honorable, whatever is just, whatever is pure, whatever is lovely, whatever is commendable, if there is any excellence, if there is anything worthy of praise, think about these things. 9What you have learned [5] and  wreceived and heard and seen  xin me—practice these things, and  ythe God of peace will be with you.
Anonymous (Holy Bible: English Standard Version (ESV))
Khi đọc ‘Kiều’, nghe những đau khổ và chán chường như thế, ta không thấy dễ chịu trong lòng. Nhưng chúng ta đâu phải chỉ đi tìm sự dễ chịu. Chúng ta đi tìm sự thật. Chúng ta phải có câu trả lời cho tình trạng. Đây không phải chỉ là tình trạng ngày xưa, đay cũng là tình trạng bây giờ. Khi giảng ‘Tâm Kinh Bát Nhã’, tôi cũng đem Tâm Kinh vào xã hội ngày nay. Tôi nói rằng một em bé ở Bangkok bị dụ làm gái ăn sương, chiều đi sáng về, trông thấy những cô nữ sinh áo trắng đi học, ngẫm lại thân mình thì rất tủi. Các cô gái nhà lành thật may mắn. Thân phận em là thân phận ô uế của một cô gái ăn sương. Em có mặc cảm mình là con gái bỏ đi, cón những cô nữ sinh kia là những cô gái đáng sống. Không ai có thể cứu em bé này ra khỏi mặc cảm ô nhục, dơ bẩn, ngoại trừ Bồ Tát Quan Thế m. Bồ Tát nói như thế này: ‘Con không dơ mà mấy cô kia cũng không sạch. Sở dĩ mà con như thế này là vì xã hội như thế kia (Thử hữu cố bỉ hữu, thử vô cố bỉ vô). Xã hội kia được như vậy là vì có những người như con. Con làm ra xã hội và xã hội làm ra con. Không phải chỉ có con mới chịu trách nhiệm về con mà cả xã hội kia cũng phải chịu trách nhiệm về con. Con đừng có mặc cảm con là người duy nhất chịu trách nhiệm. Tất cả những nhà giáo dục, kinh tế, chính trị trong xã hội đều chịu trách nhiệm về con cả.’ Đó là ý ‘Không dơ cũng không sạch, Không thêm cũng không bớt’ trong Tâm Kinh Bát Nhã. Nghe Đức Quan Thế m nói như vậy thì ranh giới giữa dơ và sạch, bên này và bên kia mới được tháo sạch và mặc cảm của các cô gái ăn sương lúc đó mới được tháo sạch và mặc cảm của các cô gái ăn sương lúc đó mới có thể được tiêu trừ. Đó là giọt nước Cam Lộ mà đạo Bụt cung cấp. Cái thấy bất nhị này chúng ta ít tìm thấy trong cá truyền thống tôn giáo khác. Cái này như thế này là vì cái kia như thế kia. ‘Thân phận con, cả xã hội đều chịu trách nhiệm. Con đừng có mặc cảm tội lỗi. Nếu người ta sống đàng hoàng, biết lo cho tất cả thì con đã không đến nỗi như thế này đâu.’ Em bé sẽ khoc sẽ ôm lấy chân Đức Quan Thế m. ‘Xin ngài dạy cho con cách để thoát khỏi’. Lúc ấy Đức Quan Thế m mới bắt đầu dạy cho em được. Chúng ta cũng phải làm như thế. Ngày xưa ở Sài Gòn có các sư cô làm chuyện đó. Ngày nay cũng vậy.
Thich Nhat Hanh (Thả một bè lau)
8Finally, brothers, whatever is true, whatever is honorable, whatever is just, whatever is pure, whatever is lovely, whatever is commendable, if there is any excellence, if there is anything worthy of praise, think about these things. 9What you have learned and  w received and heard and seen  x in me—practice these things, and  y the God of peace will be with you.
Anonymous (Holy Bible: English Standard Version (ESV))
KINH HẠNH PHÚC Mangalasutta Như vầy tôi nghe Một thời Thế Tôn Ngự tại Kỳ Viên tịnh xá Của trưởng giả Cấp Cô Ðộc Gần thành Xá Vệ Khi đêm gần mãn Có một vị trời Dung sắc thù thắng Hào quang chiếu diệu Sáng tỏa Kỳ Viên Ðến nơi Phật ngự Ðảnh lễ Thế Tôn Rồi đứng một bên Cung kính bạch Phật Bằng lời kệ rằng: Chư thiên và nhân loại Suy nghĩ điều hạnh phúc Hằng tầm cầu mong đợi Một đời sống an lành Xin ngài vì bi mẫn Hoan hỷ dạy chúng con Về phúc lành cao thượng Thế Tôn tùy lời hỏi Rồi giảng giải như vầy: Không gần gũi kẻ ác Thân cận bậc trí hiền Cúng dường bậc tôn đức Là phúc lành cao thượng Ở trú xứ thích hợp Công đức trước đã làm Chân chánh hướng tự tâm Là phúc lành cao thượng Ða văn nghề nghiệp giỏi Khéo huấn luyện học tập Nói những lời chơn chất Là phúc lành cao thượng Hiếu thuận bậc sanh thành Chăm sóc vợ và con Sống bằng nghề lương thiện Là phúc lành cao thượng Bố thí hành đúng Pháp Giúp ích hàng quyến thuộc Hành vi không lỗi lầm Là phúc lành cao thượng Xả ly tâm niệm ác Tự chế không say sưa Tinh cần trong thiện pháp Là phúc lành cao thượng Biết cung kính khiêm nhường Tri túc và tri ân Ðúng thời nghe chánh pháp Là phúc lành cao thượng Nhẫn nhục tánh thuần hoá Thường yết kiến sa môn Tùy thời đàm luận pháp Là phúc lành cao thượng Thiền định sống phạm hạnh Thấy được lý thánh đế Chứng ngộ quả niết bàn Là phúc lành cao thượng Khi xúc chạm việc đời Tâm không động không sầu Tự tại và vô nhiễm Là phúc lành cao thượng Những sở hành như vậy Không chỗ nào thối thất Khắp nơi được an toàn Là phúc lành cao thượng .
Gautama Buddha
Đôi mắt ông ta, long lanh trong cơn cảm xúc, đầy thách thức, chạm phải mắt họ trong một giây; nhưng rồi ông ta đưa tay lên giữa mặt, như thể để ngăn chận, để quét đi, trong một nỗi thống khổ tràn đầy hổ thẹn, cái nhìn bình thường của họ, như thể ông cầu xin họ hãy ngăn lại trong một khoảnh khắc điều mà ông biết là không thể tránh khỏi, như thể ông muốn gán lên họ sự oán giận như trẻ con của ông khi bị cắt ngang, thế nhưng ngay trong cái khoảnh khắc khám phá rằng không phải là ông ta bị quấy rầy mà là do ông ta đã quyết định nắm bắt nhanh lấy một điều gì đó trong cái cảm xúc ngọt ngào này, cái khúc cuồng ca không trong sáng này, điều mà ông thấy xấu hổ nhưng lại ham mê, ông quay ngoắt đi và đóng sầm cánh cửa riêng của mình trước mặt họ; và Lily Briscoe cùng ông Bankes, khi bứt rứt nhìn lên bầu trời, nhận thấy rằng đàn chim sáo mà Jasper đã đuổi tan tác với khẩu súng của nó vừa đậu xuống mấy ngọn cây du.
Virginia Woolf (To the Lighthouse)
Cheng Xin’s eyes moistened. She was thinking of Tianming, of the man who struggled alone in the long night of outer space and an eerie, sinister alien society. To convey his important message to the human race, he must have racked his brain until he had devised such a metaphorical system, and then spent ages in his lonely existence to create over a hundred fairy tales and carefully disguise the intelligence report in three of those stories. Three centuries ago, he had given Cheng Xin a star; now, he brought hope to the human race. Thereafter, steady progress was made in deciphering the message. Other than the discovery of the metaphorical system, the effort was also aided by another guess that was commonly accepted, though unconfirmed: While the first part of the message to be successfully deciphered involved escape from the Solar System, the rest of the message likely had to do with the safety notice. The interpreters soon realized that compared to the first bit of intelligence, the rest of the information hidden in the three stories was far more complex. At
Liu Cixin (Death's End (Remembrance of Earth’s Past, #3))
She saw Daniel hovering over her in his simple peasant's clothes...but then, a moment later, he was bare-chested, with long blond hair...and suddenly he wore a knight's helmet, whose visor he lifted to kiss her lips...but before he did,he shifted into his present self, the Daniel she'd left in her parents' backyard in Thunderbolt when she stepped through into time. This was the Daniel, she realized, she'd been looking for all along. She reached for him,she called his name, but then he changed again. And again. She saw more Daniels than she'd ever thought possible,each one more gorgeous than the last.They folded into each other like a vast accordion, each image of him tilting and altering in the light of the sky behind him.The cut of his nose,the line of his jawbone, the tone of his skin,the shape of his lips, all whirled in and out of focus,morphing all the time. Everything changed except his eyes. His violet eyes always stayed the same. They haunted her,hiding something terrible,something she didn't understand. Something she didn't want to understand. Fear? In the visions,the terror in Daniel's eyes was so intense Luce actually wanted to look away from their beauty. What could someone as powerful as Daniel fear? There was only one thing: Luce's dying. She was experiencing a montage of her death over and over and over again. This was what Daniel's eyes looked like, throughout time,just before her life went up in flames. She had seen this fear in him before.She hated it because it always meant their time was over.She saw it now in every one of his faces. The fear flashed from infinite times and places. Suddenly,she knew there was more: He wasn't afraid for her,not because she was walking into the darkness of another death.He didn't fear that it might cause her pain. Daniel was afraid of her. "Lu Xin!" his voice cried out to her from the battlefield. She could see him through the haze of visions.He was the only thing coming in clearly-because everything else around her was lit up startingly white.Everything inside her was,too.Was her love of Daniel burning her up? Was it her own passion,not his,that destroyed her every time? "No!" His hand reached out for hers. But it was too late.
Lauren Kate (Passion (Fallen, #3))
After the shuttle took off, Cheng Xin continued to stare at the receding death lines. She said, “The Zero-Homers give me a bit of hope.” Yifan said, “The universe contains multitudes. You can find any kind of ‘people’ and world. There are idealists like the Zero-Homers, pacifists, philanthropists, and even civilizations dedicated only to art and beauty. But they’re not the mainstream; they cannot change the direction of the universe.” “It’s just like the world of humans.” “At least the Zero-Homers’ task will ultimately be completed by the cosmos itself.” “You mean the end of the universe?” “That’s right.” “But based on what I know, the universe will continue to expand, and become sparser and colder forever.” “That’s the old cosmology you know, but we’ve disproved it. The amount of dark matter had been underestimated. The universe will stop expanding and then collapse under gravity, finally forming a singularity and initiating another big bang. Everything will return to zero, or home. And so Nature remains the final victor.” “Will the new universe have ten dimensions?” “Who knows? There are infinite possibilities. That’s a brand-new universe, and a brand-new life.” *
Liu Cixin (Death's End (Remembrance of Earth’s Past, #3))
Thưa quí bà quí ông trong đoàn bồi thẩm, những tội phạm tình dục, thèm khát quan hệ thể xác với một bé gái theo cách nào đó, rạo rực đến độ sướng rên lên, nhưng không nhất thiết là giao hợp, đa phần là những kẻ vô tích sự, bất tức, thụ động, rụt rè, những kẻ cha căng chú kiết chì cầu xin cộng đồng cho họ được phép theo đuổi cách hành xử gọi là dị thường nhưng hầu như vô hại của họ, được phép kín đáo duy trì tí chút hành vi tình dục trái thói, vừa nóng bỏng vừa ướt át của họ, mà không bị cảnh sát và xã hội trấn áp. Chúng tôi không phải là những tên quỷ dâm dục! Chúng tôi không hiếp đám như đám binh sĩ hảo hớn. Chúng tôi là những người ngoài hoa phong nhã bất hạnh, hiều hòa với đôi mắt cho tiu nghỉu, đã hội nhập đủ mức với cộng đồng để biết kiềm chế xung động của mình trước mặt những người lớn tuổi, những sẵn sàng đổi nhiều, nhiều năm sống lấy một cơ hội chung đụng với một tiểu nữ thần. Xin nhất mjanh rằng chúng tôi tuyệt đối không pahr là những kẻ giết người. Thi sĩ không giết người bao giờ. Ôi, Charlotte tội nghiệp của tôi, đừng có căm ghét tôi, từ bầu trời vĩnh cửu của mình, giữa một thuật giả kim vĩnh cửu của nhựa đường và cao su và kim loại và đá - nhưng đội ơn Chúa, không có nước, không có nước!
Vladimir Nabokov (Lolita)
You don’t need to pity them. Really, let me tell you: don’t. The reality of the universe is not something to envy.” “Why?” Yifan lifted a hand and pointed at the stars of the galaxy. Then he let the 3G force pull his arm back to this chest. “Darkness. Only darkness.” “You mean the dark forest state?” Guan Yifan shook his head, a gesture that appeared to be a struggle in hypergravity. “For us, the dark forest state is all-important, but it’s just a detail of the cosmos. If you think of the cosmos as a great battlefield, dark forest strikes are nothing more than snipers shooting at the careless—messengers, mess men, etc. In the grand scheme of the battle, they are nothing. You have not seen what a true interstellar war is like.” “Have you?” “We’ve caught a few glimpses. But most things we know are just guesses.… Do you really want to know? The more you possess of this kind of knowledge, the less light remains in your heart.” “My heart is already completely dark. I want to know.” And so, more than six centuries after Luo Ji had fallen through ice into that lake, another dark veil hiding the truth about the universe was lifted before the gaze of one of the only survivors of Earth civilization. Yifan asked, “Why don’t you tell me what the most powerful weapon for a civilization possessing almost infinite technological prowess is? Don’t think of this as a technical question. Think philosophy.” Cheng Xin pondered for a while and then struggled to shake her head. “I don’t know.” “Your experiences should give you a hint.” What had she experienced? She had seen how a cruel attacker could lower the dimensions of space by one and destroy a solar system. What are dimensions? “The universal laws of physics,” Cheng Xin said. “That’s right. The universal laws of physics are the most terrifying weapons, and also the most effective defenses. Whether it’s by the Milky Way or the Andromeda Galaxy, at the scale of the local galactic group or the Virgo Supercluster, those warring civilizations possessing godlike technology will not hesitate to use the universal laws of physics as weapons. There are many laws that can be manipulated into weapons, but most commonly, the focus is on spatial dimensions and the speed of light. Typically, lowering spatial dimensions is a technique for attack, and lowering the speed of light is a technique for defense. Thus, the dimensional strike on the Solar System was an advanced attack method. A dimensional strike is a sign of respect. In this universe, respect is not easy to earn. I guess you could consider it an honor for Earth civilization.
Liu Cixin (Death's End (Remembrance of Earth’s Past, #3))
q The Lord is at hand; 6 r do not be anxious about anything,  s but in everything by prayer and supplication  t with thanksgiving let your requests be made known to God. 7And  u the peace of God,  v which surpasses all understanding, will guard your hearts and your minds in Christ Jesus. 8Finally, brothers, whatever is true, whatever is honorable, whatever is just, whatever is pure, whatever is lovely, whatever is commendable, if there is any excellence, if there is anything worthy of praise, think about these things. 9What you have learned and  w received and heard and seen  x in me—practice these things, and  y the God of peace will be with you.
Anonymous (Holy Bible: English Standard Version (ESV))
Nói theo cách thông thường thì những cuộc gặp gỡ này xảy ra khi chúng ta tiến đến một ranh giới, khi chúng ta cần chết và cần được tái sinh đầy cảm xúc. Những cuộc gặp gỡ đang chờ đợi chúng ta, nhưng một cách thường xuyên, chúng ta đã tránh không cho chúng đến. Cho dù, nếu chúng ta tuyệt vọng, nếu chúng ta không có gì để mất, hoặc nếu chúng ta tràn đầy nhiệt huyết với cuộc sống, thì bản thân những tiết lộ chưa được biết tới đó và cả thế giới của chúng ta đều đổi hướng. Mọi người đều biết yêu như thế nào, bởi tất cả chúng ta đều được sinh ra với món quà tình yêu. Một số người có tài năng bẩm sinh về lĩnh vực này, nhưng phần lớn chúng ta đều phải học lại, để ghi nhớ cách yêu, và mỗi người, không có ngoại lệ, đều cần phải thắp lên những đống lửa mừng của cảm xúc đã qua, để làm sống lại những niềm vui nỗi buồn, những thăng trầm, cho tới khi họ có thể thấy được sợi dây kết nối vẫn tồn tại ẩn sau mỗi cuộc đối đầu mới; bởi vì luôn có một sợi dây kết nối như thế. Và rồi, cơ thể chúng ta học nói thứ ngôn ngữ của tâm hồn, vẫn được biết đến như tình dục, đó chính là cái mà tôi có thể tặng cho người đàn ông đã mang trả lại linh hồn cho tôi, cho dù anh ấy không hề biết anh ấy quan trọng đối với cuộc đời tôi như thế nào. Đó là điều anh ấy đã hỏi xin tôi và đó là điều anh ấy sẽ có; tôi muốn anh ấy được hạnh phúc, rất hạnh phúc.
Paulo Coelho (Eleven Minutes)
Cheng Xin stared at the death lines, her terror mixed with awe. “If these are trails, why don’t they spread?” Guan Yifan clutched Cheng Xin’s arm. “I was just getting to that. We’ve got to get out of here. Leave not just Planet Gray, but the entire system. This is a very dangerous place. Death lines are not like regular trails. Without disturbance, they’ll stay like this, with a diameter equal to the effective surface of the curvature engine. But if they’re disturbed, they’ll spread very rapidly. A death line of this size can expand to cover a region the size of a solar system. Scientists call this phenomenon a death line rupture.” “Does a rupture make the speed of light zero in the entire region?” “No, no. After rupture, it turns into a regular trail. The speed of light inside goes up as the trail dissipates over a wider region, but it will never be much more than a dozen meters per second. After these death lines expand, this entire system might turn into a reduced-lightspeed black hole, or a black domain.… Let’s go.” Cheng Xin and Guan Yifan turned toward the shuttle and began to run and leap. “What kind of disturbance makes them spread?” Cheng Xin asked. She turned to give the death lines another glance. Behind them, the five death lines cast long shadows that stretched across the plain to the horizon. “We’re not sure. Some theories suggest that the appearance of other curvature trails nearby would cause disturbance. We’ve confirmed that curvature trails within a short distance can influence each other.” “So, if Halo accelerates—” “That’s why we must get farther away using only the fusion engine before engaging the curvature engine. We’ve got to move … using your units of measurement … at least forty astronomical units away.” After
Liu Cixin (Death's End (Remembrance of Earth’s Past, #3))
What you’re saying makes no sense. At least, it doesn’t make sense to lower spatial dimensions as a weapon. In the long run, that’s the sort of attack that would kill the attacker as well as the target. Eventually, the side that initiated attack would also see their own space fall into the two-dimensional abyss they created.” Nothing but silence. After a long while, Cheng Xin called out, “Dr. Guan?” “You’re too … kind-hearted,” Guan Yifan said softly. “I don’t understand—” “There’s a way for the attacker to avoid death. Think about it.” Cheng Xin pondered and then said, “I can’t figure it out.” “I know you can’t. Because you’re too kind. It’s very simple. The attacker must first transform themselves into life forms that can survive in a low-dimensional universe. For instance, a four-dimensional species can transform itself into three-dimensional creatures, or a three-dimensional species can transform itself into two-dimensional life. After the entire civilization has entered a lower dimension, they can initiate a dimensional strike against the enemy without concern for the consequences.” Cheng Xin was silent again. “Are you reminded of anything?” Yifan asked. Cheng Xin was thinking of more than four hundred years ago, when Blue Space and Gravity had stumbled into the four-dimensional fragment. Yifan had been a member of the small expedition that conversed with the Ring. Did you build this four-dimensional fragment? You told me that you came from the sea. Did you build the sea? Are you saying that for you, or at least for your creators, this four-dimensional space is like the sea for us? More like a puddle. The sea has gone dry. Why are so many ships, or tombs, gathered in such a small space? When the sea is drying, the fish have to gather into a puddle. The puddle is also drying, and all the fish are going to disappear. Are all the fish here? The fish responsible for drying the sea are not here. We’re sorry. What you said is really hard to understand. The fish that dried out the sea went onto land before they did this. They moved from one dark forest to another dark forest. “Is it worth it to pay such a price for victory in war?” Cheng Xin asked. She could not imagine how it was possible to live in a world of one fewer dimension. In two-dimensional space, the visible world consisted of a few line segments of different lengths. Could anyone who was born in three-dimensional space willingly live in a thin sheet of paper with no thickness? Living in three dimensions must be equally confining and unimaginable for those born to a four-dimensional world. “It’s better than death,” said Yifan. While
Liu Cixin (Death's End (Remembrance of Earth’s Past, #3))
9A writing of Hezekiah king of Judah, after he had been sick and had recovered from his sickness: 10 I said,  x In the middle [4] of my days I must depart; I am consigned to the gates of Sheol for the rest of my years. 11 I said, I shall not see the LORD, the LORD  y in the land of the living; I shall look on man no more among the inhabitants of the world. 12 My dwelling is plucked up and removed from me z like a shepherd’s tent; a like a weaver b I have rolled up my life;  c he cuts me off from the loom;  d from day to night you bring me to an end; 13 e I calmed myself [5] until morning; like a lion  f he breaks all my bones; from day to night you bring me to an end. 14 Like  g a swallow or a crane I chirp; h I moan like a dove.  i My eyes are weary with looking upward. O Lord, I am oppressed;  j be my pledge of safety! 15 What shall I say? For he has spoken to me, and he himself has done it.  k I walk slowly all my years because of the bitterness of my soul. 16  l O Lord, by these things men live, and in all these is the life of my spirit. Oh restore me to health and make me live! 17  m Behold, it was for my welfare that I had great bitterness;  n but in love you have delivered my life from the pit of destruction,  n for you have cast all my sins behind your back. 18  o For Sheol does not thank you; death does not praise you; those who go down to the pit do not hope for your faithfulness. 19 The living, the living, he thanks you, as I do this day;  p the father makes known to the children your faithfulness. 20 The LORD will save me, and we will play my music on stringed instruments all the days of our lives,  q at the house of the LORD.
Anonymous (Holy Bible: English Standard Version (ESV))
The heart is the center of the human microcosm, at once the center of the physical body, the vital energies, the emotions, and the soul, as well as the meeting place between the human and the celestial realms where the spirit resides. How remarkable is this reality of the heart, that mysterious center which from the point of view of our earthly existence seems so small, and yet as the Prophet has said it is the Throne (al-‘arsh) of God the All-Merciful (ar-Rahmân), the Throne that encompasses the whole universe. Or as he uttered in another saying, “My Heaven containeth Me not, nor My Earth, but the heart of My faithful servant doth contain Me.” It is the heart, the realm of interiority, to which Christ referred when he said, “The kingdom of God is within you” (Lk 17:21), and it is the heart which the founders of all religions and the sacred scriptures advise man to keep pure as a condition for his salvation and deliverance. We need only recall the words of the Gospel, “Blessed are the pure in heart, for they shall see God” (Mt 5:8) […] In Christianity the Desert Fathers articulated the spiritual, mystical, and symbolic meanings of the reality of the heart, and these teachings led to a long tradition in the Eastern Orthodox Church known as Hesychasm, culminating with St Gregory Palamas, which is focused on the “prayer of the heart” and which includes the exposition of the significance of the heart and the elaboration of the mysticism and theology of the heart. In Catholicism another development took place, in which the heart of the faithful became in a sense replaced by the heart of Christ, and a new spirituality developed on the basis of devotion to the Sacred Heart of Jesus. Reference to His bleeding heart became common in the writings of such figures as St Bernard of Clairvaux and St Catherine of Sienna. The Christian doctrines of the heart, based as they are on the Bible, present certain universal theses to be seen also in Judaism, the most important of which is the association of the heart with the inner soul of man and the center of the human state. In Jewish mysticism the spirituality of the heart was further developed, and some Jewish mystics emphasized the idea of the “broken or contrite heart” (levnichbar) and wrote that to reach the Divine Majesty one had to “tear one’s heart” and that the “broken heart” mentioned in the Psalms sufficed. To make clear the universality of the spiritual significance of the heart across religious boundaries, while also emphasizing the development of the “theology of the heart” and methods of “prayer of the heart” particular to each tradition, one may recall that the name of Horus, the Egyptian god, meant the “heart of the world”. In Sanskrit the term for heart, hridaya, means also the center of the world, since, by virtue of the analogy between the macrocosm and the microcosm, the center of man is also the center of the universe. Furthermore, in Sanskrit the term shraddha, meaning faith, also signifies knowledge of the heart, and the same is true in Arabic, where the word îmân means faith when used for man and knowledge when used for God, as in the Divine Name al-Mu’min. As for the Far Eastern tradition, in Chinese the term xin means both heart and mind or consciousness. – Seyyed Hossein Nasr (Chapter 3: The Heart of the Faithful is the Throne of the All-Merciful)
James S. Cutsinger (Paths to the Heart: Sufism and the Christian East)
The heart is the center of the human microcosm, at once the center of the physical body, the vital energies, the emotions, and the soul, as well as the meeting place between the human and the celestial realms where the spirit resides. How remarkable is this reality of the heart, that mysterious center which from the point of view of our earthly existence seems so small, and yet as the Prophet has said it is the Throne (al-‘arsh) of God the All-Merciful (ar-Rahmân), the Throne that encompasses the whole universe. Or as he uttered in another saying, “My Heaven containeth Me not, nor My Earth, but the heart of My faithful servant doth contain Me.” It is the heart, the realm of interiority, to which Christ referred when he said, “The kingdom of God is within you” (Lk 17:21), and it is the heart which the founders of all religions and the sacred scriptures advise man to keep pure as a condition for his salvation and deliverance. We need only recall the words of the Gospel, “Blessed are the pure in heart, for they shall see God” (Mt 5:8) […] In Christianity the Desert Fathers articulated the spiritual, mystical, and symbolic meanings of the reality of the heart, and these teachings led to a long tradition in the Eastern Orthodox Church known as Hesychasm, culminating with St Gregory Palamas, which is focused on the “prayer of the heart” and which includes the exposition of the significance of the heart and the elaboration of the mysticism and theology of the heart. In Catholicism another development took place, in which the heart of the faithful became in a sense replaced by the heart of Christ, and a new spirituality developed on the basis of devotion to the Sacred Heart of Jesus. Reference to His bleeding heart became common in the writings of such figures as St Bernard of Clairvaux and St Catherine of Sienna. The Christian doctrines of the heart, based as they are on the Bible, present certain universal theses to be seen also in Judaism, the most important of which is the association of the heart with the inner soul of man and the center of the human state. In Jewish mysticism the spirituality of the heart was further developed, and some Jewish mystics emphasized the idea of the “broken or contrite heart” (levnichbar) and wrote that to reach the Divine Majesty one had to “tear one’s heart” and that the “broken heart” mentioned in the Psalms sufficed. To make clear the universality of the spiritual significance of the heart across religious boundaries, while also emphasizing the development of the “theology of the heart” and methods of “prayer of the heart” particular to each tradition, one may recall that the name of Horus, the Egyptian god, meant the “heart of the world”. In Sanskrit the term for heart, hridaya, means also the center of the world, since, by virtue of the analogy between the macrocosm and the microcosm, the center of man is also the center of the universe. Furthermore, in Sanskrit the term shraddha, meaning faith, also signifies knowledge of the heart, and the same is true in Arabic, where the word îmân means faith when used for man and knowledge when used for God, as in the Divine Name al-Mu’min. As for the Far Eastern tradition, in Chinese the term xin means both heart and mind or consciousness. – Seyyed Hossein Nasr (Chapter 3: The Heart of the Faithful is the Throne of the All-Merciful)
James S. Cutsinger (Paths to the Heart: Sufism and the Christian East)
28. Nhưng trái ngược với giận dữ là cái gì? Không tức giận không có nghĩa là thờ ơ, mặc kệ, không có chính kiến. Không nổi giận không có nghĩa là nhút nhát, yếu đuối. Trái ngược với giận dữ là sự điềm tĩnh. Sự điềm tĩnh nằm ở giữa của dải tần mà một cực là sự lãnh đạm hay bạc nhược, và cực kia là sự hung hăng, căm giận ngùn ngụt. Khác với nhu nhược, điềm tĩnh là nền tảng cho một thái độ cương quyết, đanh thép, sự minh mẫn, sắc bén và sức thuyết phục. Điềm tĩnh cũng khác với hung hăng ở chỗ nó không thô bạo và phá hủy. Trong điềm tĩnh ẩn chứa sức mạnh. Nó là vũ khí sắc bén nhất để bạn không những bảo vệ mình mà còn những người liên quan trước chính họ. Điềm tĩnh cũng không phải là kìm nén giận dữ, một dạng chạy trốn xung đột, bên ngoài “vẫn bình thường”, không tỏ ra phản đối hay bất đồng, trong khi bên trong sôi sục như một nồi áp suất đóng chặt vung. Người cương quyết không lẩn tránh xung đột, mà bày tỏ nhu cầu của mình, bảo vệ niềm tin của minh, trong khi vẫn tôn trọng cảm xúc, nhân phẩm và lưu ý tới nhu cầu của người kia. Anh ta không có mong muốn hạ nhục hay đè bẹp người khác, không cưỡng ép hay đe dọa. Người điềm tĩnh mà cương quyết có thiện chí đi tìm giải pháp trong tinh thần hợp tác. Anh vững vàng ở giữa biển giận dữ của người khác. 29. Tình trạng giận dữ có thể được nuôi dưỡng và nung nấu bởi một cảm giác bất lực, bế tắc trước cuộc sống. Người giận dữ chất chứa trong lòng những tổn thương và xúc phạm mà anh ta đã trải qua: một hôn nhân thất bại, một tay sếp tồi ở cơ quan, một tai nạn vô nghĩa. Anh ta thấy mình là một nạn nhân trong một thế giới không công bằng. Chắc chắn phải có một ai đó khiến cuộc sống của anh ta trở nên thảm họa như thế, không là đứa con cứng cổ thì cũng là các thể chế nhà nước. Nhiều người còn oán giận cả tạo hóa, sự hữu hạn và vô vị của cuộc đời. “Mỗi người chỉ có một số kiếp, một cõi sống,” Nguyễn Huy Thiệp nhận xét, “và điều đó làm lòng ta run lên vì căm giận.” 30. Hệ thống giá trị truyền thống của người Việt vốn coi trọng 1 trạng thái tâm lý và cảm xúc cân bằng. Đại học, một trong những cuốn sách kinh điển của Nho giáo, viết: “Tâm yên tĩnh rồi, lòng mới ổn định. Lòng ổn định rồi, suy nghĩ sự việc mới có thể chu toàn. Suy nghĩ sự việc chu toàn rồi, mới có thể xử lý, giải quyết công việc được thỏa đáng.”112 Thái độ và phong cách “trung dung”, được định nghĩa là sự ôn hòa, cằn bằng, không thái quá, cũng được coi là kim chỉ nam của người quân tử. Ngược lại, “kẻ tiểu nhân thì không hề lo sợ, nể nang hay e dè ai hết, nên cách nói năng và hành động của kẻ tiểu nhân không thái quá thì cũng bất cập”.113 Có được cái tâm an lành cũng là một đích lớn trong tu tập Phật giáo. Mọi người tự căn dặn “chín bỏ làm mười”. Mỗi dịp Tết, người ta vẫn nô nức kéo nhau đi xin ông đồ chữ Nhẫn để treo trang trọng trong nhà. 31. Nhiều thập kỷ trước, Martin Luther King đã nói về điều này: “Bạn không nhìn rõ nữa khi bạn ghét, bạn không đi thẳng được nữa khi bạn ghét. Bạn không đứng thẳng được, cái nhìn của bạn bị méo mó. Không có gì bi kịch hơn là chứng kiến một con người với trái tim đầy căm ghét. Anh ta trở thành một con bệnh.” 32. Nhiều người tự an ủi rằng phần lớn chỉ mạt sát và lăng nhục trên mạng, còn ở ngoài đời họ vẫn “bình thường”. Nhưng liệu người ta có thể phân thân dễ dàng như vậy? Một người mẹ trẻ có thể vừa gọi người khác bằng tên những con vật thấp kém nhất trên mạng, vừa có thể ở ngoài đời truyền tải cho đứa con ba tuổi tinh thần khoan dung và nhân ái? Một ông bố đã quen hung hăng tấn công các ý kiến trái chiều trên các diễn đàn có thể kiên nhẫn lắng nghe đứa con mình một cách tôn trọng?
Đặng Hoàng Giang (Thiện, ác và Smart phone)
Gelin bütün konunun sonucunu özetleyelim. Yaşamın özü muazzam ölçeğe sahip istatistiki olasılıksızdır. Bu yüzden de yaşamın açıklaması ne olursa olsun şans olamaz. Yaşamın varlığının gerçek açıklaması şansın tam tersini içermelidir. Şansın bu antitezi doğru anlaşıldığında, onun rastgele olmayan hayatta kalım olduğu görülecektir. Fakat yanlış bir şekilde anlaşıldığında rastgele olmayan hayatta kalım şansın antitezi değil, şansın kendisidir. Bu iki aşırı ucu birbirine bağlayan bir süreklilik bulunur ve bu süreklilik, tek basamaklı seçilimden birikimli seçilime giden sürekliliktir. Tek basamaklı seçilim saf şans olduğunu söylemenin başka bir yoludur sadece. Rastgele olmayan hayatta kalım yanlış anlaşıldığında derken kastettiğim şey budur. Yavaş kademeli basamaklarla birikimli seçilim, yaşamın karmaşık tasarımının varlığının açıklamasıdır ve şu ana kadar sürülmüş işe yarayan tek açıklamadır. Bu kitabın tamamı şans fikrinin hakimiyeti altındaydı, düzenin, karmaşıklığın ve görünüşteki tasarımın kendiliğinden ortaya çıkmasının astronomik uzunluktaki olasılıksızlıklarının hakimiyeti vardı. Şansın dişlerini körelterek onu evcilleştirmenin bir yolunu aramıştık. "Evcilleştirilmemiş şans", saf, çıplak şans, düzenli tasarımın sıfırdan tek bir zıplayışta var oluşa sıçramasıdır. Eğer bir zamanlar göz yokken aniden sadece bir nesillik kısa bir zaman süresi sonra tam olarak şekillenmiş mükemmel ve eksiksiz göz ortaya çıkmış olsaydı, bu evcilleştirilmemiş şans olurdu. Tek adımda göz ortaya çıkması imkânsız değildir fakat gerçekleşmeme olasılığını yazmaya çalışsaydık zamanın sonuna kadar sıfırları yazmakla uğraşırdık. Bu olasılıksızlığın aynısı, tamamen şekillenmiş, mükemmel ve eksiksiz her türlü varlık için de geçerlidir. Bunlar arasında (bu sonuca varmaktan kaçınmanın bir yolunu göremiyorum) tanrılar da bulunur. Şansı "evcilleştirmek," son derece olasılıksız olan bir şeyi, bir dizi halinde sıralanmış olasılıksızlığı daha düşük küçük bileşenlere bölüştürmek anlamına gelir. X'in Y'den tek bir basamakta ortaya çıkması ne kadar olasılıksız olursa olsun, bu ikisi arasında son derece küçük aralıklarla basamaklanmış bir dizi ara biçimler hayal etmek her zaman olasıdır. Büyük ölçekli bir şans ne kadar olasılıksız olursa olsun, küçük şansların olasılıksızlıkları daha düşük olacaktır. Ve yeteri derecede küçük aralıklara bölünmüş yeterince büyük bir dizi olduğunu doğru varsaydığımızda, astronomik olasılıksızlıklara başvurmadan her şeyden her şeyi üretebiliriz. Bunu yapmamaız, ancak bütün ara biçimlerin içine sığabileceği yeterli uzunlukta bir zaman dilimi varsa mümkün olacaktır. Ve tabi her adımı belli bir yönde güdecek bir mekanizma varsa, çünkü bu mekanizma olmazsa, adımlar dizisi yoldan çıkacak ve sonsuz kadar rastgele ortada dolaşacaktır. Darwinci dünya görüşünün tüm iddiası, bu iki ön koşulun da sağlanmış olduğu ve yavaş ve kademeli birikimli doğal seçilimin varlığımızın nihai açıklaması olduğudur. Eğer yavaş evrim teorisi versiyonları varsa, bunlar belli özel durumlar için doğru olabilirler. Fakat gerçeğin tamamı olamazlar çünkü bunlar evrim teorisine astronomik olasılıksızlıkları eritme ve görünüşteki mucizevi harikaları açıklama gücü veren hayati noktayı redderler.
Richard Dawkins (The Blind Watchmaker: Why the Evidence of Evolution Reveals a Universe Without Design)
Until three weeks before,Lu Xin had lived on her family's millet farm on the banks of the Huan River. Passing through her river valley on his shining chariot one afternoon,the king had glimpsed Lu Xin tending the crops.He had decided that he fancied her. The next day,two militiamen had arrived at her door.She'd had to leave her family and her home. She'd had to leave De, the handsome young fisherman from the next village. Before the king's summons, De had shown Lu Xin how to fish using his pair of pet cormorants,by tying a bit of rope loosely around their necks so that they could catch several fish in their mouths but not swallow them. Watching De gently coax the fish from the depths of the funny bird's beaks,Lu Xin had fallen in love with him.The very next morning,she'd had to say goodbye to him. Forever. Or so she'd thought. It had been nineteen sunsets since Lu Xin had seen De,seven sunsets since she'd received a scroll from home with bad news: De and some other boys from the neighboring farms had run away to join the rebel army, and no sooner had he left than the kind's men had ransacked the village,looking for the deserters. With the king dead,the Shang men would show no mercy to Lu Xin,and she would never find De,never reunite with Daniel. Unless the king's council didn't find out that their king was dead.
Lauren Kate (Passion (Fallen, #3))
Follow my lead," De murmured. "We will head for the hills to the west, as far from this battle as our horses can take us." He freed one of the horses from the chariot and guided it to Luce. The horse was stunning, black as coal, with a diamond-shaped white patch on its chest.De helped Luce into the saddle and held up the king's halberd in one hand and a crossbow in the other.Luce had never fired or even touched a crossbow in her life,and Lu Xin had only used one once,to scare a lynx away from her baby sister's crib.But the weapon felt light in Luce's hand,and she knew if it came down to it,she could fire it. De smiled at her choice and whistled for his horse. A beautiful brindle mare trotted over.He hopped onto its back. "De! What are you doing?" an alarmed voice called from the line of the horses. "You were to kill the king! Not mount him on one of our horses!" "Yes! Kill the king!" a chorus of angry voices called. "The king is dead!" Luce shouted, silencing the soldiers. The feminine voice behind the helmet brought gasps from all of them. They stood frozen, uncertain whether to raise their weapons. De drew his horse close to Luce's. He took her hands in his.They were warmer and stronger and more reassuring than anything she'd ever felt. "Whatever happens,I love you.Our love is worth everything to me." "And to me," Luce whispered back. De let out a battle cry,and their horses took off at a breakneck pace. The crossbow nearly slipped out of Luce's grasp as she lurched forward to clutch the reins. Then the rebel soldiers began to shout. "Traitors!" "Lu Xin!" De's voice rose above the shrillest cry,the heaviest horse's hoof. "Go!" He raised his arm high, pointing toward the hills.
Lauren Kate (Passion (Fallen, #3))
Chị tao cưới một anh chàng kĩ sư. Mỗi lần hẹn hò về, chị đều kêu chán. Chán thế sao lại cưới? Chị nhìn tao thương hại mà nói, đấy là chuyện lựa chọn. Chuyện cưới xin còn phải tính nhiều đường lắm. Chỉ cần thấy cảm mến, chịu đựng được nhau là đủ rồi, say mê lắm có cần gì. Chồng chị, chắc mày cũng hình dung được, là loại người chẳng có điểm gì để chê, nhưng cũng chẳng có điểm gì cho chị quyến luyến đặc biệt. Đó là một sự kết hợp của nhiều yếu tố, tương lai nghề nghiệp, họ hàng gia đình, cự ly, độ nhẵn mặt và tính tình hiền lành dễ bảo. Đám cưới chị tao, rất đông. Từ sáng đến tối. Bà chị tao đứng trước cửa tiếp khách, áo cưới trắng mồ hôi nhễ nhại, cố tươi cười bắt tay quan khách. Chú rể cứng đờ trong bộ vét, gật gù liên tục. Đến buổi trưa, có vẻ nóng quá nên họ cãi nhau ở trong buồng. Mẹ tao gắt: Cái gì mới ngày cưới mà đã cãi nhau vậy chứ? Nhưng tao đoán, anh chị tao sẽ ổn cả thôi. Tao đã hình dung là hai người đó sẽ ổn. Sẽ là một cặp vợ chồng bình thường gắn bó, đôi lúc cãi vã vì những chuyện không đâu. Cả hai đều chấp nhận một tương lai như thế rồi. Nghĩ đến đó, trong dạ tao lại thấy khó chịu, một thứ nỗi buồn không tên tao không cắt nghĩa được, mà lại rất cụ thể, khiến tao càng khó chịu hơn.
Nguyễn Dương Quỳnh (Thị Trấn Của Chúng Ta)
Hoàn toàn chính xác. Fukada muốn tìm kiếm một Utopia(4) ở hệ thống Takashami này,” Thầy giáo nói với nét mặt không vui, “Không cần nói cũng biết, trên thế giới này không hề tồn tại những thứ kiểu như thế, cũng giống như thuật giả kim và động cơ vĩnh cửu vậy. Nếu cho phép tôi nói thì xin thưa rằng những gì cộng đồng Takashima ấy thực hiện kỳ thực là nhằm tạo ra những người máy không biết suy nghĩ. Cắt đứt khả năng tự tư duy của con người. Chẳng khác nào thế giới mà George Orwell mô tả trong tiểu thuyết của ông ấy. Nhưng có lẽ cậu cũng biết, trên đời này vẫn còn rất nhiều kẻ một lòng theo đuổi trạng thái chết não ấy. Vì làm như vậy sẽ dễ dàng hơn. Không cần phải nghĩ ngợi chuyện gì phiền phức, chỉ cần theo chỉ thị của cấp trên mà làm là được rồi. Lo gì không có cơm ăn. Đối với những kẻ theo đuổi một môi trường như vậy, Takashima có lẽ đúng là Utopia của họ.
Anonymous
Nhà thơ Tô Thùy Yên, sau mười năm ở tù về đã viết: Ta về cúi mái đầu sương điểm Nghe nặng từ tâm lượng đất trời Cám ơn hoa đã vì ta nở Thế giới vui từ mỗi lẻ loi Ta về như lá rơi về cội Bếp lửa nhân quần ấm tối nay Chút rượu hồng đây xin ruới xuống Giải oan cho cuộc bể dâu này…
Anonymous
Xin đa tạ tấm lòng tri kỷ. Đan Thiềm, xin cùng bà vĩnh biệt. Đời ta chưa tận, mệnh ta chưa cùng. Ta sẽ xây một đài vĩ đại để tạ ơn tri kỷ" - Vũ Như Tô
Nguyễn Huy Tưởng (Vũ Như Tô)
Flower Corner là shop hoa tươi tại TPHCM. Flower Corner nhận cung cấp dịch vụ đặt hoa online và gửi điện hoa trên khắp 63 tỉnh - thành phố tại Việt Nam. Các sản phẩm hoa tươi tại Flower Corner không chỉ đẹp, độc đáo mà còn mang những ý nghĩa đặc biệt giúp bạn gửi thông điệp yêu thương tới những người thân yêu trong những dịp đặc biệt. Các sản phẩm hoa tươi mà Flower Corner cung cấp gồm có: - Hoa chúc mừng sinh nhật - Hoa khai trương - Hoa cưới cầm tay cho cô dâu - Hoa chia buồn - Hoa tình yêu - valentine - Hoa tặng mẹ ......và hoa chúc mừng các sự kiện đặc biệt. Ngoài hơn 500 mẫu hoa tươi đẹp sang trọng được thiết kế sẵn để khách hàng lựa chọn, shop hoa tươi Flower Corner cũng nhận thiết kế hoa theo yêu cầu của khách hàng với các mức chi phí phù hợp. Đặc biệt, Flower Corner còn có nhiều chương trình khuyến mãi hấp dẫn dành cho khách hàng như giảm 50k cho khách hàng lần đầu đặt hoa online tại flower corner. Miễn phí giao hoa trong khu vực nội thành tphcm. Tặng kèm thiệp và banner chúc mừng.... Để đặt hoa nhanh tại Flower Corner xin vui lòng liên hệ ngay theo số 0911.031.221 hoặc 0919.946.439. Shop hoa tươi Flower Corner 459 Sư Vạn Hạnh, P.12, Q.10, TP HCM Website: flowercorner.vn #shophoa #shophoatuoi #flowercorner #dathoa #dathoaonline
Flower Corner
If you like reading books, well, then, why are you still reading this? READ!
Xin-Yan Chan
Trong mầu nhiệm Môi-Khôi năm sự mừng Thứ nhứt Đức Chúa Giêsu sống lại, ta hãy xin được sống lại thật về phần linh hồn.
Môi Khôi
Tôi xin tự giới thiệu tôi là doanh nhân Phan Đức Linh - một trong những doanh nhân trẻ của thành phố Hải Phòng. Hiện tôi đã và đang công tác tại công ty Minh Châu. Đây là công ty chuyên kinh doanh các lĩnh vực như chăm sóc sức khỏe, bất động sản, dịch vụ hàng hải.....
Phan Đức Linh
Không ai muốn chết. Thậm chí cả những người muốn tới thiên đường cũng không muốn phải chết để lên được đó. Và cái chết là điểm đến của tất cả chúng ta, không ai có thể trốn thoát. Và nên như vậy, bởi Cái chết có lẽ là phát minh tốt nhất của Sự sống. Nó là tác nhân thay đổi của cuộc sống. Nó xóa cái cũ để mở đường cho cái mới. Ngay bây giờ là bạn, nhưng một ngày không xa hôm nay, bạn dần dần sẽ trở nên già và bị xóa đi. Tôi xin lỗi nếu điều đó nghe có vẻ cường điệu, nhưng đó hoàn toàn là sự thật.
Steve Jobs
The latter had developed into as close a friend as Arun had these days, except for Xin of course, filling the gap that Hortez’s death and Springer’s estrangement had created, but Del-Marie had stayed behind to negotiate with the natives on Tallerman-3 after the Legion had swept the New Empire forces from the system.
Tim C. Taylor (War Against the White Knights (The Human Legion Book 5))
I’m leaving,” said Sophon. “Please convey to Dr. Luo Ji the deepest respect of all of Trisolaris. He was a powerful deterrer, a great warrior. Oh, and if you get the chance, also give Mr. Thomas Wade our regrets.” Cheng Xin looked up, surprised. “In our personality studies, your degree of deterrence hovered around ten percent, like a worm wriggling on the ground. Luo Ji’s degree of deterrence was always around ninety percent, like a fearsome cobra poised to strike. But Wade—” Sophon gazed at the setting sun behind the smoke, only a sliver of which now was above ground. Terror glinted from her eyes. She shook her head vigorously, as though trying to chase away a mirage in her mind. “He had no curve at all. No matter what the other environmental parameters were, his degree of deterrence stayed at one hundred percent! What a devil! If he had become the Swordholder, none of this would have been possible. This peace would have had to last. We’ve already waited sixty-two years, but we’d have had to keep on waiting, maybe for fifty more years, or even longer. And then Trisolaris would face an Earth equal to us in technology and power. We’d have to compromise.… However, we knew that humanity would choose you.” Sophon walked away, taking
Liu Cixin (Death's End (Remembrance of Earth’s Past, #3))
Jenny Chen Is An Ordinary Girl. Or Else That’s What Everyone Thinks. Yes, Jenny Is A Drug Dealer And Slave Trader. She Likes To Act Innocent, Always Smiling, Even When Xin Yu Gong Whacks Her Like There’s No Tomorrow. That Is All A Ruse To Hide Her Secretly Evil Disposition. She Is Powerful, Holding All The Chains To Expose Government Corruption. Heck, She Even Ordered Every Letter To Be Written As A Capital For Every New Word. Her Word Is Law. She Is Supreme, Compared To Us Peasants. She Is Jenny Whenny Chen, Drug Dealer Extraordinaire And Slave Trader of The Zong Ship.
E.G. Taylor (The Adventurous Adventures of Xinyu Gong)
Văn cửa lật ngăn triều HDPE THIẾT KẾ VĂN CỬA LẬT HDPE Tỷ trọng vật liệu: 0.955 g/ cm3 Nhiệt độ hoạt động: -50 - 80 oC Chống ăn mòn hóa chất: Axit hữu cơ, Axit vô cơ, Chất Oxi hóa, Xút... Khung van: Thép không gỉ Vật liệu Zoăng: Cao su EPDM Kích thước: DN200, DN300, DN400, DN500, DN600.... DN2000... BxH200x200, BxH300x300, BxH500x500,..... ƯU ĐIỂM VAN CỬA LẬT NGĂN TRIỀU HDPE Van cửa lật bằng chất liệu HDPE được biết đến như 1 biện pháp hàng đầu chống mất cắp, giảm giá thành thi công, bảo trì. Vì bằng nguyên liệu này không thể tái chế nên loại bỏ hoàn toàn tình trạng mất cắp Bên cạnh đấy vì được cấu tạo từ nguyên liệu nhựa HDPE tổng hợp buộc phải sản phẩm sở hữu trọng lượng nhẹ, dễ vận chuyển, thi công lắp đặt và thay thế bảo trì. Tiết kiệm giá tiền nhân công, thời kì thi công. - Van ngăn triều điều khiển lưu lượng linh hoạt với nhiều kiểu lắp đặt. - Thích hợp cho nhiều ứng dụng, có thể thiết kế để đáp ứng để chịu được cột nước trước và sau van đến 10 m. Khi yêu cầu có thể chế tạo van với cột nước cao hơn. - Gioăng làm van ngăn triều kín đuợc thiết kế cho phép: mức rò gỉ xung quanh chỗ tiếp xúc chỉ có 0,60 l/phút trước van và 1,25l/s sau van với cột nước đến 6m. - Các kích thước đa dạng. -Vật liệu chế tạo: Thép không gỉ SUS 304, 316 chống ăn mòn và mài mòn. Vì vậy, van cửa lật HDPE có thể vận hành nhiều năm mà giảm thiểu bảo trì. - Khung chặn và cửa làm từ thép không gỉ. Các tấm cửa có thể làm phẳng, hoặc gia cố bằng các nẹp gia cường để đáp ứng độ cứng yêu cầu - Đệm làm kín 3 bên hoặc 4 bên bằng cao su bền EPDM - Tấm dẫn hướng cửa ( làm từ vật liệu có độ ma sát thấp, UHMWPE tăng tuổi thọ và dễ vận hành) - Sản phẩm có khả năng chịu lực cao và chịu được khí hậu khắc nghiệt ở Việt Nam. - Giá cả phù hợp cho nhiều công trình hay nhà ở - Thời gian lắp đặt nhanh chóng, dễ dàng, tiện lợi Van cửa lật ngăn triều, ngăn mùi Van ngăn triều- FLAPVL Van cửa phai kết hợp cửa lật CÔNG TY CUNG CẤP VAN CỬA LẬT HDPE CHÍNH HÃNG Van cửa lật ngăn triều, ngăn mùi được nghiên cứu và chế tạo bởi công ty Westerntech Việt Nam, báo giá cung cấp cho các dự án tại Hà Nội, TP Hồ Chí Minh, Bình Dương, Đồng Nai, và trên toàn quốc. Sản phẩm đáp ứng các tiêu chuẩn TCVN và DIN 19569, BSS 7775,... Từ năm 2011, Westerntech đã làm việc với các hãng cung cấp các thiết bị cửa phai, cửa lật lớn trên thế giới từ Đức và Hà Lan, Ý để cung cấp thiết bị cho các dự án xử lý nước và nước thải tại Việt Nam. Qua quá trình đó, WT đã học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm từ các khâu thiết kế, chế tạo và lắp đặt các thiết bị cửa phai chặn dòng tại Việt Nam. Cho đến nay, Westerntech tự hào là một trong những nhà cung cấp cửa lật ngăn triều, ngăn mùi hàng đầu tại Việt Nam, chúng tôi là đối tác tin cậy của rất nhiều chủ đầu tư, các nhà thầu, đơn vị sử dụng trên toàn quốc. Dòng cửa phai, cửa lật ngăn triều ngăn mùi được sản xuất bởi Westerntech Việt Nam có ưu điểm là thiết kế kín tuyệt đối, tuân theo các tiêu chuẩn quốc tế. Kiểu dáng thiết kế hiện đại theo đúng xu hướng thiết kế của thế giới , góp phần làm đẹp cho công trình của chủ đầu tư. Đặc biệt, nhờ thiết kế và sản xuất trong nước nên WT cung cấp với giá thành tốt nhât. Mọi thông tin chi tiết tư vấn sản phẩm, hệ thống lắp đặt xin vui lòng liên hệ qua Hotline 096.760.8585, Hoặc địa chỉ trực tiếp của công ty. Mọi yêu cầu của quý khách sẽ được xử lý một cách nhanh chóng nhât. Quý vị vui lòng tải về hồ sơ chi tiết giới thiệu công ty Westerntech Việt Nam và các sản phẩm của công ty tại đây Westerntech Brochure Penstock - Flapvalve Catalog CÔNG TY CỔ PHẦN WESTERNTECH VIỆT NAM VPC: Số 1, Ngõ 2, Vương Thừa Vũ, Khương Trung, Thanh Xuân, HN Điện thoại: +84 24 6675 6815 , Hotline: +84 9 6760 8585
westerntechvietnam
PapaFransisco. Lậy Chúa Giêsu Chúa là Đấng Hằng Sống Là trung tâm của cuộc sống chúng con. Chúng con cầu xin Chúa ban ân sủng cho chúng con để khỏi bị cuốn trôi bởi dòng triều của biển cả những vấn nạn trong đời sống chúng con.
PapaFransisco
Most men from the Common Era tried to, consciously or otherwise, feminize their appearance and personality to adjust to the new feminine society. But the six men in front of Cheng Xin all stubbornly held on to their outdated masculine appearance and personality. If Cheng Xin had met them a few days ago, she would have found them comforting, but now, she felt only a sense of oppression.
Liu Cixin (Death's End (Remembrance of Earth’s Past, #3))
Canada – xứ sở lá phong tuyệt đẹp mang cảnh sắc, kỳ quan hùng vĩ là điểm đến mơ ước của nhiều người. Ngoài ra giấy tờ xin visa Canada rất khắt khe cộng thêm quy trình phức tạp. Thực sự là rào cản to lớn khiến cho hành trình đặt chân lên quốc gia mong ước này càng trở nên khó khăn. 1. Giấy tờ visa Canada là gì? Hồ sơ visa Canada chính là phương pháp và thứ tự nộp giấy tờ visa Canada. Mỗi công dân có quyền nộp thủ tục visa Canada theo hai phương pháp tùy vào độ tiện lợi của mỗi người: nộp hồ sơ online và nộp thủ tục trực tiếp tại Trung tâm Tiếp nhận Hồ sơ xin Thị thực Canada (Canada Visa Application Center – CVAC). Dựa trên mục đích xin visa Canada thăm thân, du lịch, công tác, định cư, du học… hồ sơ chuẩn bị sẽ khác nhau. Sau khi hoàn thành những giấy tờ và thực hiện các bước nộp thủ tục theo hướng dẫn công dân sẽ nhận được kết quả thông báo theo quy định của đại sứ quán/ lãnh sự quán Canada. 2. Nộp hồ sơ giấy tờ visa Canada Có 2 cách thức nộp hồ sơ xin visa Canada: Nộp thủ tục xin visa Canada trực tiếp và nộp hồ sơ online, tùy vào mức độ thuận lợi của mỗi công dân mà chọn lựa hình thức phù hợp. Dù ở hình thức nào cũng đảm bảo nộp toàn bộ gần như thủ tục theo quy định của ĐSQ Canada và tiến hành các bước theo trật tự. Để biết thêm thông tin đầy đủ về thủ tục nộp hồ sơ visa Canada, bạn có thể tham khảo thêm tại trang web ttpvisa.com
TTPVISA