Thu Quotes

We've searched our database for all the quotes and captions related to Thu. Here they are! All 100 of them:

Có một người tôi yêu hơn tất thảy Nên tôi đem giấu thật xa Thôi muốn thu người yêu tôi thành que kim Giấu trong cánh rừng già Hay thành một vỏ sò bé Giấu ở nơi tận cùng sóng vỗ
Nguyễn Thiên Ngân (Mình Phải Sống Như Mùa Hè Năm Ấy)
An ait a bhfuil do chroi is ann a thabharfas do chosa thu.(your feet will bring you to where your heart is.)
Karen Marie Moning
Tôi vẫn nhớ những thời khi tình yêu vẫn còn đó. Khi tôi nghe tiếng chim gọi nhau những chiều tối, hay tiếng còi của những con tàu chở than trên sông Rhein đi ngang qua thành phố, tôi tìm được chút ý nghĩa trong những âm thanh quen thuộc buồn buồn của một ngày. Hoặc khi tôi đi làm về nhà vào một chiều thu, bước vào một căn phòng chưa thắp đèn, nhìn thấy chút nắng cuối ngày hắt qua cửa sổ và rọi qua cái ly nước bằng thủy tinh uống dở còn để trên bàn, tôi tìm được cái đẹp trong cái ánh sáng mong manh đó. Những đồ vật và những khoảnh khắc của cuộc đời được gắn lại với nhau bằng một thứ keo, nối lại với nhau bằng chút ý nghĩa, một chút tình yêu, khẽ khàng và ít đam mê, nhưng bàng bạc đủ để cho cuộc đời được nguyên vẹn.
Đoàn Minh Phượng (Và Khi Tro Bụi)
The habit of misery had twisted these people, driving them to this paranoia. What had been diligence turned to desperation.
Dương Thu Hương (Paradis of the Blind)
Một người này có thể sống trong ký ức của một người kia, không chỉ hình ảnh mà cả tiếng nói lẫn thái độ. Bạn đã bao giờ bắt gặp những cuộc trò chuyện trong tâm tưởng chưa? Trong nhiều trường hợp, những cuộc trò chuyện như vậy lại sống động hơn và chân thật hơn khi đối mặt ngoài đời. Có thể bạn không tin những điều tôi nói nhưng nếu bạn biết rằng trong vương quốc của tâm tưởng, nơi con người ta không cần phải vót nhọt thái độ theo hoàn cảnh, không cần phải thu xếp lời ăn tiếng nói để sự thẳng thắn khỏi bị đánh lưới thì bờ cõi của sự chân thật được mở rộng đến vô biên và mỗi ý kiến cá nhân đều có một ngai vàng tráng lệ của riêng mình.
Nguyễn Nhật Ánh (Tôi Là Bêtô)
Thu luxury of one class is counterbalanced by the indigence of another.
Henry David Thoreau (Walden)
Cuộc sống của con người phải đâu chỉ thu hẹp trên mảnh đất vùng quê! Đã đành quê hương là nơi gắn bó với cuộc đời mình nhất, nhưng khi người ta còn trẻ tráng, phải bay nhảy hoạt động, đi đây đi đó chứ. Lúc nào cũng chạnh nghĩ về quê hương, đó là báo hiệu của tuổi già... Không phải vì có đôi chim cánh cụt mà con panh-goanh không đi xa được đâu. Nó là một còn chim không có cánh ở tâm hồn. Nó như một ông cụ già lưng mỏi gối chùn, lúc nào cũng muốn tìm về nằm xuống ở quê hương!
Đoàn Giỏi (Đất Rừng Phương Nam)
Người Việt Nam đẻ ra là tự động biết sợ ma, sợ mơ thấy lửa, sợ gò má cao, sợ nốt ruồi ở tuyến lệ, sợ ăn thịt chó đầu tháng, sợ ăn thịt vịt đầu năm, sợ hương không uốn, sợ pháo không nổ, sợ năm hạn, sợ tuổi xung, sợ sao Thái Bạch, vân vân và vân vân. Người Pháp không sợ vu vơ như vậy. Người Pháp gọi đó là mê tín dị đoan. Nhưng người Pháp học cấp một đã sử dụng trôi chảy các thuật ngữ: thất nghiệp, trợ cấp xã hội, lương tối thiểu, tiền thuê nhà, tiền trả góp, tiền bảo hiểm ô tô, hợp đồng làm việc ngắn hạn, dài hạn, thời gian thử thách, thuế thu nhập, thuế thổ trạch, thuế ngự cư, thuế vô tuyến truyền hình, thuế giá trị gia tăng...Người nước ngoài ở Pháp còn sử dụng trôi chảy thêm một số thuật ngữ khác: thẻ cư trú tạm thời, thẻ cư trú vĩnh viễn, thẻ lao động, hồ sơ tị nạn, hồ sơ quốc tịch, hồ sơ đoàn tụ gia đình, hồ sơ xin trợ cấp...
Thuận (Paris 11 tháng 8)
Có lẽ đã lâu rồi Bim chưa được một giấc ngủ say đến như vậy. Trong hốc đất rất ấm và tĩnh mịch. Rừng cây về mùa thu thật yên ắng, đã bảo vệ sự yên tĩnh cho con Bim ốm yếu, đã đem cỏ cây và không khí trong lành để chữa bệnh cho con Bim. Rừng ơi, xin cám ơn Rừng!
Gavriil Troyepolsky
Những cánh đồng trở thành đô thị, những cánh đồng ngoa ngoắt thay đổi vị của nước, từ ngọt sang mặn chát, những cánh đồng vắng bóng người, và lúa rày mọc hoang nhớ đau nhớ đớn bàn chân xưa nghẽn trong bùn quánh giờ đang vất vơ kiếm sống ở thị thành. Những cánh đồng đó, đã hắt hủi cây lúa (và gián tiếp từ chối đàn vịt). Đất dưới chân chúng tôi bị thu hẹp dần. Nhưng ngay từ đầu, chúng tôi đã tự làm quẩn chân mình, vì không thể quay lại những cánh đồng cũ (với người quen cũ). Tôi đã từng trở ngược về những nơi đó theo cách của tôi, bằng mường tượng. Tôi đã gặp nhiều đứa trẻ tên Hận, tên Thù mang khuôn mặt rắp tâm của cha tôi, với đôi mắt sâu và chiếc mũi thẳng. Những đứa trẻ nhàu úa, cộc cằn, cắm cẳn, chỉ tiếng chửi thề là tươi rói, nhảy ra xoi xói ở đầu môi. Và hình ảnh đó thật đến nỗi, tôi bất giác lùi lại vì một đứa đang nhìn trân trối vào mình, ngạo nghễ...
Nguyễn Ngọc Tư (Cánh Đồng Bất Tận)
Đi vào cầu tiêu là đi vào cõi chết; chỉ khi nào đi vào cõi chết mới có được nỗi cô đơn khôn cùng của lúc đi trong cầu tiêu. Đi vào cõi chết là cởi truồng ra, duỗi hai chân ra và ngồi trên địa cầu, để hồn bay lênh đênh trên không trung đóng chặt, tư tưởng loãng ra và biến mất theo tư tưởng loài người; ngoài cánh cửa cầu tiêu là nói chuyện, lựa lời nói chuyện cho có duyên dáng, thanh lịch và quý phái, hoặc lựa lời nói chuyện cho vũ bão, tục tĩu, hoang đàng cộc lốc, ngang tàng hoặc la hét lên hoặc nói khe khẽ thủ thỉ như đôi nhân tình đầu thu chớm lạnh; ngoài cánh cửa cầu là phải nói chuyện, nói chuyện để cho mặt trời vẫn mọc, để đi, đứng, ngủ thức, thở, ăn, đợi, yêu, ghét, và nhìn những chiếc tàu đi mất. Khi tới Rome, nhớ đến thăm mộ K... K. đã đi vào cầu tiêu ở Rome và đã đóng cửa lại và đã không còn nghe bên ngoài nói chuyện nữa.
Phạm Công Thiện (Trời tháng tư)
aefry ember of hope gan lic the embers of a fyr brocen in the daegs beginnan brocen by men other than us. hope falls harder when the end is cwic hope falls harder when in the daegs before the storm the stillness of the age was writen in the songs of men so it is when a world ends who is thu i can not cnaw but i will tell thu this thing be waery of the storm be most waery when there is no storm in sight
Paul Kingsnorth (The Wake)
the crist has cut thy fuccan beallucs off and the bastard will haf them ofer the fyr thu cunt scut thy mouth and get out thy fuccan sweord
Paul Kingsnorth (The Wake)
My thu-umb!” explained Julie. “Oh-h-h-h, t’urts.
F. Scott Fitzgerald (Flappers and Philosophers)
Cuộc đời là một giấc mộng, và mùa thu là cõi mộng trong mơ!
Mehmet Murat ildan
Ta hãy can đảm nhìn nhận thực tế, bạn sẽ không bao giờ có một cuộc sống bình thường được nữa. Bạn chỉ là mối phiền hà cho người khác và một gánh nặng cho chính bạn - thực tế là bạn tồn tại nhưng chẳng khác gì đã chết. Vậy tại sao phải tiếp tục nằm đây cho vi trùng đục ruỗng mình nữa? Cuộc đời đã khốn khổ đến vậy, sao còn nấn ná làm chi? Bạn đang là tù nhân trong một phòng tra tấn, sao không vượt thoát ra ngoài để tìm về một cõi tốt lành hơn? Chỉ cần bạn ngỏ lời, chúng tôi sẽ thu xếp cho bạn được giải thoát. Lẽ thường ai chẳng muốn được nhẹ nhàng.
Thomas More (Utopia)
Chúng ta hay có xu hướng bám lấy những người siêu phàm, những người được cho rằng một tay thay đổi thế giới, mà bỏ qua câu chuyện của những kẻ người trần mắt thịt như chính bản thân chúng ta, những người lê lết đau đớn ở cuối đoàn marathon, những người như em Ruby. Chúng ta bị thu hút bởi những người xuất chúng và nổi tiếng, chúng ta dễ rơi vào tâm lý chờ đợi, phó thác. "Cái thể chế này nó thế!," Chúng ta nói, và khoanh tay chờ đợi. Chúng ta đợi một Lý Quang Diệu mới xuất hiện để bộ máy công quyền trơn tru hơn, đợi một Mẹ Theresia mới để lòng tử tế nảy nở trong cộng đồng, đợi một Martin Luther King mới để sự bình đẳng được lan truyền trong xã hội
Đặng Hoàng Giang (Bức Xúc Không Làm Ta Vô Can)
Không gì thu hút người ta hơn tình yêu. Người ta vốn không lười biếng bởi vì khi si tình người ta mới lười biếng. Tình yêu cảm nhận một cách mơ hồ rằng sự giải khuây thực sự độc nhất của nó là sự làm việc. Vì vậy tình yêu xem sự làm việc như một đối thủ, và nó không chịu đựng được một việc làm nào cả. Nhưng tình yêu là tính biếng nhác tốt lành, giống như cơn mưa mềm cho cây cỏ tươi tốt.
Raymond Radiguet (The Devil in the Flesh)
Thiếu niên bất thức sầu tư vị, Ái thướng tằng lâu, Ái thướng tằng lâu, Vị phú tân từ cưỡng thuyết sầu. Nhi kim thức tận sầu tư vị, Dục thuyết hoàn hưu, Dục thuyết hoàn hưu, Khước đạo: thiên lương hảo cá thu!
Tân Khí Tật
...he said:"To love, we need passion, but also respect. Once, someone told me that all you needed to build lasting happiness was a woman who admired and respected her man. But now, I know that's wrong. Happiness is much more difficult to attain. It's like crossing a suspension bridge; it's fragile, shaky, and there's no guardrail. You have to find your own equilibrium. And for that to happen, it has to rest on two centers of gravity, on both partners.
Dương Thu Hương (Beyond Illusions)
Liễu mùa xuân xanh mơn mởn nhưng xin đừng trồng liễu trong vườn nhà. Cũng như chớ kết giao với hạng người khinh bạc. Dương liễu xum xuê đấy nhưng không chịu nổi trận gió đầu thu, khác nào người khinh bạc dễ nhạt mối giao tình. Liễu kia còn thắm lại lúc xuân về chứ người khinh bạc một đi không hề trở lại.
Ueda Akinari
Ngọc quế buồn nào gội tóc xưa Hồn xa chĩu sách nhánh say sưa Hiến dâng Hiến dâng quả bồng hường Hoàng tử nghiêng buồn vây tóc mưa
Nguyễn Xuân Sanh (Xuân Thu nhã tập)
A rich man loves to work, a poor man loves to eat.
Dương Thu Hương (Paradise of the Blind)
Well, like there's no river without a bend, there's no life without its unhappiness.
Dương Thu Hương (Paradise of the Blind)
Ha'rovh béhya an ha théach'thu; ha'ral béih. (Until I met you, little bird, I was merely living; I was not alive.)
Olivia Wildenstein (House of Pounding Hearts (The Kingdom of Crows, #2))
Zen- Dojo Tozan was not in Sarnen or Thu but somewhere between the two, not in a village but in the tall grass and blue flowers.
Ann Patchett (Commonwealth)
Thật là không may, đồng hồ vẫn tích tắc, từng giờ đang trôi đi. Quá khứ chồng chất, tương lai thu hẹp. Những cơ hội ít dần, nuối tiếc mỗi lúc nhiều lên.
Haruki Murakami (Dance Dance Dance)
OLD ENGLISH (c. 1000): Faeder ure thu the eart on heofonum, si thin nama gehalgod. Tobecume thin rice. Gewurthe in willa on eorthan swa swa on heofonum.
Steven Pinker (The Language Instinct: How the Mind Creates Language)
[...] Nhâm nhi vài lát ổi thô Sắn dây mấy củ, cốm đồ gió hanh. Thị vàng chín rụng mép tranh Phong thanh sương khói mong manh tình người. Thu về rồi à Thu ơi...
William Lê
I know babe" he said, wrapping me in his arms. I could hear the loudly thu-bump of his heart as he picked me up and carried me like a child. And he called me Babe.
Ripley Patton (Ghost Hand (The PSS Chronicles, #1))
At the center of these stifling landscapes, on a green carpet of weed, those purple flowers always glistened, radiant in the middle of filth: the atrocious ornament of a life snuffed out.
Dương Thu Hương (Paradise of the Blind)
Tran Thi Thu Van, the writer from Saigon, spent those weeks wandering in the wasteland of the battle trying to stay alive. She would later record scene after scene of horror in her book Mourning Headband for Hue.
Mark Bowden (Hue 1968: A Turning Point of the American War in Vietnam)
Ý thức nhiệt thành của tôi về công bằng xã hội và trách nhiệm xã hội luôn đối nghịch một cách cố hữu với việc tôi không có nhu cầu trực tiếp gắn kết với những cá nhân và tập thể. Tôi đích thực là một kẻ ‘thu mình’, kẻ chưa bao giờ hoàn toàn thuộc về nhà nước, quê hương, bạn bè, vâng, ngay cả gia đình thân thiết của mình cũng vậy; đối với tất cả những mối quan hệ ấy, tôi luôn có cảm giác xa lạ khôn dứt và nhu cầu được cô đơn.
Albert Einstein (The World As I See It)
Lúc này, mặt trời đột nhiên ló ra sau những đám mây và một cơn gió nhẹ thổi xuyên qua những hàng cây cổ thụ xanh lá, đuổi cát và lá khô chạy thành một cơn sóng dưới mặt đất. Ánh nắng chiếu qua những tán lá rộng đung đưa, làm cho những bóng nắng dưới mặt đất liên tục nhảy múa. Một ngày mùa thu tuyệt vời. Tôi tháo khăn khỏi cổ và ngồi đó ăn bữa trưa đơn giản, một mình giữa những người Paris xa lạ mà hạnh phúc không sao tưởng nổi. Tôi xắt những củ khoai tây mềm thành những miếng nhỏ, tưởng như đang xắn vào những khối hạnh phúc, rồi nhúng chúng vào nước xốt thịt bò hầm và để cho những miếng hạnh phúc tơi trong miệng thành triệu triệu hạt sung sướng.
Phan Việt (Một mình ở châu Âu (Bất Hạnh Là Một Tài Sản, #1))
What seem I that I am not? Val. Wise. Thu.  What instance of the contrary? Val. Your folly. Thu.  And how quote you my folly?   20 Val.  I quote it in your jerkin. Thu.  My jerkin is a doublet. Val.  Well, then, I’ll double your folly.
William Shakespeare
Ngôn ngữ kẻ kia sẽ là ngôn ngữ của mây, của gió, của hoa, của nước. Anh đừng đến đặt cho họ những câu hỏi vớ vẫn về triết học. Họ sẽ trả lời anh bằng một câu thơ, hoặc giả họ sẽ hỏi anh xem anh ăn cơm chưa, đã rửa bát chưa. Nếu anh bị bó chặt trong câu hỏi họ sẽ chỉ ra núi rừng: “Bất tín, chỉ khán bát cửu nguyệt. Phân phân hoàng diệp mãn sơn xuyên!” Phải rồi. Không tin, hãy ngắm mùa thu đến; tơi bời lá rụng ngập sơn xuyên. Còn nếu anh cứng đầu thì họ có thể lấy gậy đánh anh cho anh chừa đi cái thói quen đem kính khái niệm đi soi chân lý
Thich Nhat Hanh
Em xin lỗi Em xin lỗi đã làm anh chán ngán Bởi những lời ca thán chẳng vì đâu Tại sao lá thu thì vàng còn cà phê lại nâu Sao trên phim thằng đó không yêu thằng này mà lại mê con khác Em xin lỗi đã làm anh kinh ngạc Khi có thể buồn khổ vì hàng trăm chuyện nhảm nhí mỗi ngày Em biết rồi anh không phải là một cái cây Há mồm chờ tưới tắm bằng nước mắt. Em xin lỗi đã đeo anh cứng ngắc Chẳng để cho anh chút khoảng trống một mình Em xin lỗi vì đã cho tất-cả-những-thứ-khác-em đều chỉ là linh tinh Em xin lỗi đã nhảy xổ vào cả giấc mơ anh mỗi đêm Biến nó thành ác mộng. Em xin lỗi đã hỏi anh hàng trăm câu ngu ngốc Ai là người anh yêu nhất từ trước đến giờ? Bài thơ này anh viết cho con nào? Đừng có đổ thừa cơn mưa. Anh có sẽ yêu em cả khi em già em xấu? Em xin lỗi vì đã trở thành một người yêu suốt ngày đau đáu Cứ chờ anh thút thít ở xó nhà Đã dằn vặt anh mỗi chuyến đi xa Quyết không để anh có phút nào vui vầy bên đứa này đứa khác. Em xin lỗi vì không cam tâm làm bông hoa nhánh lá Chẳng tính chuyện nay mai, cứ vô lo cùng bươm bướm vui vầy Xin lỗi vì em chỉ suốt ngày toan tính Làm kiểu gì để trói buộc anh đây. Em xin lỗi vì mình chẳng khác gì một cây tầm gửi Đặt lẽ sống của mình lên một kẻ khác mình. Nhưng anh biết không những nụ hồng kiêu hãnh tươi xinh Chỉ mọc ở vườn nhà kẻ khác.
Nguyễn Thiên Ngân
Mùa thu đang tới, anh nêu lên ý ấy trong bông hoa, nói qua bông hoa, chớ khóc cho mùa lá rụng, cho mùa chết khi đất bắt đầu ngủ; hãy hưởng giây phút bắt đầu, sống cái dịu mát huy hoàng của mùa thu trong buổi tối mùa hè...chẳng bao lâu nước mắt sẽ tan đi, cả bông hồng nữa, cả em và tôi sẽ tan đi, chỉ những tảng đá sẽ còn lại.
James Cavell
Ngày vừa sinh nhật ngoại gia, Trên hai đường dưới nữa là hai em. Tưng bừng săm sửa áo xiêm, Biện dâng một lễ xa đem tấc thành. Gia đình Thúy Kiều về bên ngoại ăn sinh nhật. Kiều ở nhà, cố nhiên là cô lấy cớ: 'Con nhức đầu. Con xin ở nhà.' Đây là cơ hội để đi gặp anh chàng. Nhà lan thanh vắng một mình, Ngẫm cơ hội ngộ đã đành hôm nay. Thời trân thức thức sẵn bày, Gót sen thoăn thoắt dạo ngay mái tường. Kiều nấu vài món thật ngon, chạy ra chỗ hai người đã gặp và thề thốt. 'Thời trân' là những món ăn trong mùa. Mùa nào có thức ăn của mùa đó. Ví dụ mùa Xuân có rau tía tô, kinh giới (thì làm xuân quyện), mùa hè có rau xà lách, bông bí...Những món ăn trong mùa thì tươi và ngon ('thời trân'). Không nhằm mùa mà mua ăn (hay ăn đồ hộp) thì không ngon nữa. Một thi sĩ Việt Nam trong nhóm Xuân Thu Nhã Tập có câu: 'Đáy đĩa mua đi nhịp hải hà'. Bốn mùa đi ngang qua đáy đĩa theo nhịp của sông và biển. Mùa nào ăn món ngon của mùa đó, chỉ có ý ấy mà nói một cách rất 'điệu'. trang 50, 51 - 'Thả một bè lau - Truyện Kiều dưới cái nhìn Thiền quán' - Thích Nhất Hạnh
Thich Nhat Hanh (Thả một bè lau)
Never look back...not even for a second. No happiness can hold; every life, every dream, has its unravelling.
Dương Thu Hương
Đường học dài hơn cả đường chạy marathon, có lẽ không cần tăng tốc và đạt cup ở ngay chặng đầu tiên làm gì.
Thu Hà (Con nghĩ đi, mẹ không biết!)
We "exported workers" had shut ourselves away in our boxlike rooms, savoring our homesickness, fermenting in our own sadness.
Dương Thu Hương (Paradise of the Blind)
...the affection between two human beings is something I will always hold sacred.
Dương Thu Hương (Paradise of the Blind)
J'espère qu'on se reverra. Oui, j'en suis certain, dans des circonstances plus favorables. La terre est ronde, n'est-ce pas ?
Dương Thu Hương (Hành trình ngày thơ ấu)
Theo đuổi sự thịnh vượng hay đồng nghĩa với sự truy tìm thông tin và ứng dụng thông tin vào các phương tiện sản xuất. Luật lệ, tập quán, kỹ năng và tài năng cần thiết để tìm kiếm, thu nhập, sản xuất, bảo tồn và khai thác thông tin hiện đang là những tài sản quan trọng nhất của nhân loại. Cuộc cạnh tranh để tìm cho ra loại thông tin tốt nhất đã thay thế cho cuộc cạnh tranh để chiếm được những cánh đồng hay mỏ than giàu có nhất
Thomas L. Friedman (The Lexus and the Olive Tree)
Mình nhìn tám người bọn mình cùng "Chái nhà bí mật" giống như bọn mình là một mẩu nhỏ của trời xanh giữa những đám mây giông đen kịt. Trong cái chỗ tròn trịa, trong lành này, mây đen kéo đến mỗi lúc một gần hơn và cái vòng tròn ngăn cách bọn mình khỏi nguy hiểm đang đến gần mỗi lúc một thu nhỏ lại, chật hẹp hơn. Bây giờ xung quanh là những hiểm nguy và tăm tối khiến bọn mình va cả vào nhau trong lúc tuyệt vọng tìm một lối thoát. Trông lên thì chẳng bằng ai, trông xuống thì lại chẳng ai bằng mình. Bao người đang đánh nhau, và bao người khác vẫn được yên tĩnh và thanh bình. Trước mắt bọn mình là một khối đen khổng lồ sừng sững, nó không cho bọn mình đi tới mà chắn ngang như một bức tường không thể nào đi qua, nó cố nghiền nát bọn mình, tuy nhiên lúc này nó chưa làm được. Mình chỉ có thể kêu lên và cầu khẩn "Ôi, giá như cái vòng tròn đen kịt kia có thể lùi ra và mở cho chúng con một cánh cửa!
Anne Frank (The Diary of a Young Girl)
Phố ta (Lưu Quang Vũ) Phố của ta Những cây táo nở hoa Mùa thu đấy Thân cây đang tróc vỏ Con đường lát đá Nghiêng nghiêng trong sương chiều Năm nay cà chua chín sớm Trên quầy hàng đỏ hồng Chị thợ may đi lấy chồng Chị thợ may goá bụa Năm nay tôi mặc đồ đen. Bác đưa thư, có thư ai đấy? Bác đưa thư kéo chuông Ti-gôn hoa nhỏ Rụng đầy trước hiên. Riêng bác thợ mộc già buồn bã Thở khói thuốc lên trời Anh thợ điện trên mái nhà mắc dây Bà giáo về hưu ngồi dịch sách Dậy cậu con tiếng Pháp Suốt ngày chào: bông-dua Phố của ta Phố nghèo của ta Những giọt nước sa Trên cành thánh thót Lũ trẻ lên gác thượng Thổi bay cao bao bong bóng xà phòng. Em chờ anh trước cổng Con chim sẻ của anh Con chim sẻ tóc xù Con chim sẻ của phố ta Đừng buồn nữa nhá Bác thợ mộc nói sai rồi Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa Tại sao cây táo lại nở hoa Sao rãnh nước trong veo đến thế? Con chim sẻ tóc xù ơi Bác thợ mộc nói sai rồi.
Lưu Quang Vũ (Thơ tình)
She was the first close friend who I felt like I’d re­ally cho­sen. We weren’t in each other’s lives be­cause of any obli­ga­tion to the past or con­ve­nience of the present. We had no shared his­tory and we had no rea­son to spend all our time to­ gether. But we did. Our friend­ship in­ten­si­fied as all our friends had chil­dren – she, like me, was un­con­vinced about hav­ing kids. And she, like me, found her­self in a re­la­tion­ship in her early thir­ties where they weren’t specif­i­cally work­ing to­wards start­ing a fam­ily. By the time I was thirty-four, Sarah was my only good friend who hadn’t had a baby. Ev­ery time there was an­other preg­nancy an­nounce­ment from a friend, I’d just text the words ‘And an­other one!’ and she’d know what I meant. She be­came the per­son I spent most of my free time with other than Andy, be­cause she was the only friend who had any free time. She could meet me for a drink with­out plan­ning it a month in ad­vance. Our friend­ship made me feel lib­er­ated as well as safe. I looked at her life choices with no sym­pa­thy or con­cern for her. If I could ad­mire her de­ci­sion to re­main child-free, I felt en­cour­aged to ad­mire my own. She made me feel nor­mal. As long as I had our friend­ship, I wasn’t alone and I had rea­son to be­lieve I was on the right track. We ar­ranged to meet for din­ner in Soho af­ter work on a Fri­day. The waiter took our drinks or­der and I asked for our usual – two Dirty Vodka Mar­ti­nis. ‘Er, not for me,’ she said. ‘A sparkling wa­ter, thank you.’ I was ready to make a joke about her un­char­ac­ter­is­tic ab­sti­nence, which she sensed, so as soon as the waiter left she said: ‘I’m preg­nant.’ I didn’t know what to say. I can’t imag­ine the ex­pres­sion on my face was par­tic­u­larly en­thu­si­as­tic, but I couldn’t help it – I was shocked and felt an un­war­ranted but in­tense sense of be­trayal. In a de­layed re­ac­tion, I stood up and went to her side of the ta­ble to hug her, un­able to find words of con­grat­u­la­tions. I asked what had made her change her mind and she spoke in va­garies about it ‘just be­ing the right time’ and wouldn’t elab­o­rate any fur­ther and give me an an­swer. And I needed an an­swer. I needed an an­swer more than any­thing that night. I needed to know whether she’d had a re­al­iza­tion that I hadn’t and, if so, I wanted to know how to get it. When I woke up the next day, I re­al­ized the feel­ing I was ex­pe­ri­enc­ing was not anger or jeal­ousy or bit­ter­ness – it was grief. I had no one left. They’d all gone. Of course, they hadn’t re­ally gone, they were still my friends and I still loved them. But huge parts of them had dis­ap­peared and there was noth­ing they could do to change that. Un­less I joined them in their spa­ces, on their sched­ules, with their fam­i­lies, I would barely see them. And I started dream­ing of an­other life, one com­pletely re­moved from all of it. No more chil­dren’s birth­day par­ties, no more chris­ten­ings, no more bar­be­cues in the sub­urbs. A life I hadn’t ever se­ri­ously con­tem­plated be­fore. I started dream­ing of what it would be like to start all over again. Be­cause as long as I was here in the only Lon­don I knew – mid­dle-class Lon­don, cor­po­rate Lon­don, mid-thir­ties Lon­don, mar­ried Lon­don – I was in their world. And I knew there was a whole other world out there.
Dolly Alderton (Good Material)
So, what is it you want to know in return for your silence, and this lesson on philosophy?” “Three things,” Christopher said. “First, is Lê Thu the code name of the operation that was carried out on November 22 in Dallas? Second, how was the message transmitted from Saigon to the North, and then to the man who recruited the American assassin? Third, what is the name of your relative in the intelligence service of North Vietnam who recruited the man who, in turn, activated Oswald?
Charles McCarry (Tears of Autumn: A Paul Christopher Novel (Paul Christopher Novels))
Giờ đây những đòi hỏi của đám đông ngày một rõ rệt hơn và mục đích của nó là lật đổ toàn bộ xã hội hiện hành, để đem vào thứ chủ nghĩa cộng sản dốt nát, điều thông thường vẫn có trong tất cả các cộng đồng thời tiền sử. Giảm giờ làm, tịch thu hầm mỏ, đường sắt, xí nghiệp và ruộng đất, chia đều thành quả lao động, tiêu diệt các tầng lớp trên vì quyền lợi của tầng lớp nhân dân, ... Đó là những đòi hỏi của họ.
Gustave Le Bon (The Crowd: A Study of the Popular Mind)
Điều đó giải thích vì sao trong một số nước, sự chống đối toàn cầu hóa mạnh mẽ nhất không đến từ nhóm dân chúng nghèo đói, mà từ những kẻ "vốn xưa nay..." trong giới trung lưu và trung lưu lớp dưới, những người được hưởng sự ổn định trong những hệ thống cộng sản, xã hội chủ nghĩa hay nhà nước phúc lợi khác. Khi họ thấy những bức tường phòng hộ sụp đổ, khi những cuộc chơi thiếu thành thực mà trước kia họ tham gia kiếm lợi, những lưới bảo hiểm xã hội, bị thu nhỏ lại - họ trở nên rất thất vọng.
Thomas L. Friedman (The Lexus and the Olive Tree)
Đua ngựa không bao giờ can thiệp vào đời sống của chúng tôi, chỉ có con người mới làm được điều đó, nhưng trong suốt một thời gian dài, đua ngựa gần gũi với chúng tôi chẳng khác gì một cô bạn đầy yêu sách. Nghĩ thế hãy là tốt. Tôi vốn khắt khe với con người cũng như những tác hại của nó, đã quá chiều chuộng cô bạn này, kẻ hư hỏng nhất, đẹp đẽ nhất, kích động nhất, ác ôn và luôn đòi hỏi, chỉ vì cô nàng sinh lợi. Để kiếm chác được phải bỏ công còn hơn làm một công việc toàn thời gian mà tôi không thể thu xếp được.
Ernest Hemingway
Trên đời, không có sách nào là sách ai ai cũng phải đọc, không đọc không xong, mà chỉ có những sách trong một vị trí thời gian, không gian nào đó, trong một hoàn cảnh tâm lý nào đó, không đọc không được. Có những sách anh nên đọc mà tuyệt nhiên tôi không nên đọc, có những sách lúc này nên đọc mà lúc khác không nên. Mà dù có những sách tất nhiên phải đọc đi nữa, thì cũng nhất định không phải là tất nhiên phải đọc vào đúng giờ này, phút này. Kiến giải chưa tới, tất không nên đọc. Tư tưởng phát triển chưa đến trình độ, cũng không nên đọc.
Thu Giang Nguyễn Duy Cần (NHẬP MÔN TRIẾT HỌC ĐÔNG PHƯƠNG)
In every life, there must come a moment when what is most sacred, most noble, in us evaporates into thin air. In a flash of lucidity, the values we have honored and cherished reveal themselves in all their poverty and vulgarity, as they had to this girl. From this moment, no one is spared.
Dương Thu Hương (Paradise of the Blind)
Sống trong cảnh mơ mộng ấy, cô Thu dễ có tính lãng mạn. Không phải sự lãng mạn ái ân ngoài vòng phu phụ của những cô quá ư tự do đâu. Cô Thu chỉ mơ màng tới sự êm đềm của ái tình và cô ao ước sẽ lấy một người hoàn toàn như trí cô tưởng tượng, một người có học thức, có quảng giao, lịch thiệp, biết trọng nữ quyền và nhất là bao giờ cũng yêu cô, yêu một cách nồng nàn, đằm thắm. Người ấy, cô Thu đương tìm, mà bà phủ nuông con cũng cho phép được tùy ý kén chọn. Tuy nhiên nhiều lần bà cũng khuyên con nên lấy người nọ hay người kia, song hễ Thu ngõ ý không bằng lòng là bà thôi ngay, không ép.
Nhất Linh (Đời Mưa Gió)
Bây giờ đã đến cái thời kỳ tôi hơi ra ngoài đời mà đến gần cảnh vật rồi đó, tôi mới biết rằng tôi chưa từng yêu gì hơn yêu cảnh thiên nhiên, lắm khi có thể lấy đấy làm cái vui ở đời, khuây khỏa được lắm nỗi đắng cay sầu thảm: có khi tôi ngắm cảnh mà quên cả mọi nỗi gian truân, quên cả thế sự, tưởng có thể bỏ cả vinh hoa phú quí để được hưởng một cái thú cỏn con với cây cỏ. ánh sáng hơi thu, gió lạnh, những lúc mùa nọ thay sang mùa kia thường đem cho tôi lắm cái cảm giác êm đềm man mác, tôi là người khác rồi, cái nguyên nhân ấy muốn tách bạch ra thời phải người nào giỏi về tâm lý học lắm mới làm nổi.
Nhất Linh
Khi một cơn chấn động tinh thần tập thể xảy ra, người ta phải tìm phương thức giải cứu để có thể tìm lại sự cân bằng, để củng cố niềm tin vào bản thể, và sau rốt, để biện minh cho cuộc sống tương lai. Cách tiện lợi nhất là tìm vật hiến dâng một vị thần vô hình vô ảnh, một đấng linh thiêng tối cao đầy quyền năng đủ bùa phép hoá giải mọi tai ương.
Dương Thu Hương (The Zenith)
Một lần để được sinh ra, và một lần để chết đi; Một lần để trồng trọt, và một lần để bứt hái những cái đã được gieo trồng; Một lần để giết chết, và một lần để chữa lành; Một lần để phá hủy, và một lần để xây lên; Một lần để khóc than, và một lần để cười; Một lần để thương tiếc, và một lần để khiêu vũ; Một lần để quăng đi những viên đá, và một lần để thu nhặt những viên đá lại cùng nhau; Một lần để ân ái, và một lần để nén nhịn sự ái ân; Một lần để có, mà một lần để mất; Một lần để giữ gìn, và một lần để vứt bỏ; Một lần để xé nát, và một lần để khâu lạnh; Một lần để giữ im lặng, và một lần để nói; Một lần để yêu, và một lần để căm ghét; Một lần của chiến tranh, và một lần của hòa bình;
Paulo Coelho (Eleven Minutes)
Outside, on the other side of a black iron grill, was another crowd, just as anxious, just as sweaty and frightened. These were the parents and friends of those departing. They all waited for deliverance. When all the customs procedures had been completed, when the crowd of travelers had passed through the last security booths and were walking toward the tarmac, you could see, on the faces of those left behind, the relief, the joy, the pride of vicarious success. The vision of a happier future elsewhere, anywhere but here. Smiles of contentment, faces radiant with happiness. Nowhere else in the world does separation bear the hideous face of joy. This was a grotesque face, a deviation from all rules of human nature.
Dương Thu Hương (Paradise of the Blind)
Cái giá trị của Nhà nước, về lâu về dài, là giá trị của các nhân hợp thành; và một Nhà nước mà trì hoãn lợi ích làm cho họ được mở mang tinh thần và nâng cao sự thành thục về hành chính lên đôi chút hay một cái gì đó tương tự thu nhận được do thực hành trong hoạt động cụ thể; một Nhà nước mà làm cho người của mình bị còi cọc đi với mục đích để họ làm công cụ ngoan ngoãn dễ bảo hơn trong tay mình, dù là vì lợi ích đi nữa - Nhà nước ấy sẽ thấy, rằng với những con người nhỏ bé thì chẳng có thể làm được việc gì lớn lao, rằng sự hoàn hảo của cỗ máy mà nó đã hy sinh mọi thứ để đổi lấy, cuối cùng cũng chẳng đem lại được gì cho nó cả, bởi vì nó chỉ cốt nhằm làm sao cho cỗ máy hoạt động được trơn tru mà đã tống cổ cái năng lượng sống động tối cần thiết
John Stuart Mill
Chúng ta là những lữ khách trên chuyến hành trình trong vũ trụ, bụi sao băng bị gió cuốn đi và nhảy múa trong gió lốc, và trũng xoáy của sự vô hạn. Cuộc sống thì vĩnh cửu nhưng những biểu hiện của cuộc sống thì thoáng chốc, nhất thời, ngắn ngủi. Đức Phật từng nói rằng sự tồn tại của chúng ta thoáng chốc như đám mây mùa thu, quan sát sự sinh ra và mất đi của chúng sinh cũng như ngắm nhìn một điệu nhảy. Cả cuộc đời giống như một tia chớp trên bầu trời, vụt qua nhanh như một dòng lũ tuôn xuống một sườn dốc đứng. Chúng ta dừng lại trong chốc lát để chào nhau, để gặp gỡ, để yêu thương và để chia sẻ. Đây là thời khắc quý giá nhưng ngắn ngủi, nó là sự thoáng qua xen vào sự vĩnh hằng. Nếu chúng ta chia sẻ sự quan tâm, thảnh thơi, tự tại và yêu thương, chúng ta sẽ tạo ra sự giàu có và yêu thương cho nhau. Và như thế cuộc sống sẽ đáng sống.
Deepak Chopra (The Seven Spiritual Laws of Success: A Practical Guide to the Fulfillment of Your Dreams)
Điều khó nhất trên đời là nghe, là hiểu. Chúng ta không muốn hiểu. Và một người giàu thật khó hiểu người nghèo. Chúng ta không muốn nhìn, bởi nếu nhìn - ta sợ phải thay đổi. Vâng, chúng ta không muốn nhìn. Bạn sợ nếu nhìn thì mình để vuột mất cuộc đời mà mình đang gắn vào đó một cách rất chênh vênh. Bởi đó để thức tỉnh, cái cần nhất không phải là năng lực, sức mạnh, sự trẻ trung hay một bộ óc thông minh tuyệt vời. Điều cần nhất là thái độ sẵn sàng tiếp thu cái mới. Càng mở rộng lòng - chứ không trốn chạy - trước sự thật thì bạn càng có nhiều cơ may để thức tỉnh. Bạn đang sẵn sàng ở mức nào? Bạn có bao nhiêu bản lĩnh để dứt khoát với những gì mà mình vốn quyến luyến? Bạn có hay dị ứng với bất cứ điều chi mới mẻ? Phản ứng đầu tiên là sợ hãi. Không phải chúng ta sợ hãi cái mình không biết. Người ta không thể sợ cái mà họ không biết. Không bao giờ. Điều bạn thật sự sợ đó là phải đánh mất những gì mình đã biết. Vâng, đó mới chính là nỗi sợ của bạn.
Anthony de Mello (Awakening: Conversations with the Masters)
Sự thật là chúng ta chỉ biết về nhau khi chúng ta đạt tới những giới hạn của chính mình, nhưng điều đó cũng là sai, bởi vì không cần thiết phải biết mọi điều về bản thân chúng ta; sự tồn tại của con người được tạo ra không phải chỉ để đi kiếm tìm sự khôn ngoan, mà còn để cày cấy trên mảnh đất này, ngóng chờ trời mưa, trồng lúa mì, thu hoạch ngũ cốc, làm bánh mì. Trong tôi có hai người phụ nữ: một người muốn có tất cả niềm vui sướng, đam mê và phiêu lưu mà cuộc đời có thể mang đến. Một người lại muốn là một kẻ nô lệ cho thói thường, cho cuộc sống gia đình, cho những điều có thể được lên kế hoạch và đạt được. Tôi là một bà nội trợ và là một con điếm, cả hai đều đang sống trong cùng một thân xác và đang tranh đấu. Cuộc gặp gỡ của hai người phụ nữ đó là một trò chơi đầy những mạo hiểm đáng sợ. Một điệu nhảy tuyệt diệu. Khi chúng tôi gặp nhau, chúng tôi là hai nguồn năng lượng siêu nhiên, hai vũ trụ va chạm vào nhau. Nếu như cuộc gặp gỡ ấy không diễn ra một cách thành kính, vũ trụ này sẽ hủy diệt vũ trụ kia.
Paulo Coelho (Eleven Minutes)
Mọi người im lặng. Cả hai gian nhà đột nhiên im phăng phắc như chùa ngày dưng. Bởi lần đầu tiên, người ta mới dám nhìn thẳng vào nỗi sợ hãi của mình. Nỗi sợ hãi ấy vẫn chung sống với họ đời đời kiếp kiếp, như bóng với hình, nhưng không ai dám gọi tên, không ai dám duy danh định nghĩa. Người ta lảng tránh nó, người ta đậy điệm nó dưới đủ mọi duyên cớ, nào danh dự gia đình, nào tình huyết mạch thiêng liêng, nào bổn phận người làm cha làm mẹ, nhưng thực chất, nó ẩn nấp trong những xó xỉnh tối tăm nhất của tâm hồn.
Dương Thu Hương (The Zenith)
micel walcan wolde we do from that daeg micel walcan in the great holt the brunnesweald but though we walced for wices months years though this holt becum ham to me for so long still we did not see efen a small part of it so great was this deop eald wud. so great was it that many things dwelt there what was not cnawan to man but only in tales and in dreams. wihts for sure the boar the wulf the fox efen the bera it was saed by sum made this holt their ham. col beorners and out laws was in here as they was in all wuds but deop deoper efen than this was the eald wihts what was in angland before men here i is meanan the aelfs and the dweorgs and ents who is of the holt who is the treows them selfs. my grandfather he telt me he had seen an aelf at dusc one daeg he seen it flittan betweon stoccs of treows thynne it was and grene and its eages was great and blaec and had no loc of man in them. well he was blithe to lif after that for oft it is saed that to see an aelf is to die for they sceots their aelf straels at thu and aelfscot is a slow death
Paul Kingsnorth
Nó khom thấp xuống và chạm tay vào những bụi cỏ chân ngỗng êm ái như cao su, trông như những khối thạch bám vào cạnh của tảng đá. Vừa ngẫm nghĩ, nó vừa biến vũng nước thành biển cả và biến những con cá tuế thành lũ cá mập và cá voi, và gieo những bóng mây rộng lớn lên cái thế giới bé tí này bằng cách giơ tay lên ngăn ánh mặt trời, và bằng cách đó mang tới bóng tối và sự đìu hiu, như chính bản thân Thượng đế, cho hàng triệu sinh vật vô tư ngu dốt, rồi đột ngột đưa bàn tay ra xa để ánh mặt trời đổ xuống. Ngoài kia, trên những lượn cát xám chồng chéo lên nhau, những con thủy quái lạ lùng chân giơ cao, thân bọc sắt đang hiên ngang đi lại (nó vẫn đang mở rộng vũng nước) rồi trượt vào những vết nứt rộng của vách núi. Và rồi, kín đáo lướt mắt qua cái vũng, dừng lại trên cái đường nét chập chùng giữa trời và biển, với tất cả sức mạnh đang hung hãn quét vào rồi lại rút ra đó, nó như bị thôi miên, và hai nhận thức về sự mênh mông kia và sự bé nhỏ này (cái vũng đang thu nhỏ lại) đang bung nở bên trong khiến nó cảm thấy như đã bị trói cả chân tay và không thể cử động bởi cường độ của những cảm giác mà lúc này đang giảm thiểu thân vóc của chính nó, cuộc sống của chính nó, cũng như cuộc sống của tất cả mọi người trên thế giới, thành sự hư vô, mãi mãi. Cứ thế, vừa lắng nghe tiếng sóng, khom người bên trên vũng nước, nó vừa ngẫm nghĩ.
Virginia Woolf (To the Lighthouse)
Cái giá trị của Nha fnucớ, về lâu về dài, là giá trị của các nhân hợp thành; và một Nhà nước mà trì hoãn lợi ích làm cho họ được mở mang tinh thần và nâng cao sự thành thục về hành chính lên đôi chút hay một cái gì đó tương tự thu nhận được do thực hành trong hoạt động cụ thể; một Nhà nước mà làm cho người của mình bị còi cọc đi với mục đích để họ làm công cụ ngoan ngoãn dễ bảo hơn trong tay mình, dù là vì lợi ích đi nữa - Nhà nước ấy sẽ thấy, rằng với những con người nhỏ bé thì chẳng có thể làm được việc gì lớn lao, rằng sự hoàn hảo của cỗ máy mà nó đã hy sinh mọi thứ để đổi lấy, cuối cùng cũng chẳng đem lại được gì cho nó cả, bởi vì nó chỉ cốt nhằm làm sao cho cỗ máy hoạt động được trơn tru mà đã tống cổ cái năng lượng sống động tối cần thiết
John Stuart Mill
From: Jonathan Rosenberg Date: Thu, Aug 5, 2010 at 2:59 PM Subject: Amidst boundless opportunities, 13 PMs whiff on OKRs (names included) Product Gang, As most of you know, I strongly believe that having a good set of quarterly OKRs is an important part of being successful at Google. That’s why I regularly send you notes reminding you to get them done on time, and why I ask managers to review them to make sure all of our OKRs are good. I’ve tried notes that are nice and notes that are mean. Personal favorites include threatening you with Jonathan’s Pit of Despair in October 07 and celebrating near perfection in July 08. Over time I iterated this carrot/stick approach until we reached near 100% compliance. Yay! So then I stopped sending notes, and look what happened: this quarter, SEVERAL of you didn’t get your OKRs done on time, and several others didn’t grade your Q2 OKRs. It turns out it’s not the type of note I send that matters, but the fact that I send anything at all! Names of the fallen are duly noted below (with a pass given to several AdMob employees who are new to the ways of Google, and to many of you who missed the deadline but still got them done in July). We have so many great opportunities before us (search, ads, display, YouTube, Android, enterprise, local, commerce, Chrome, TV, mobile, social . . .) that if you can’t come up with OKRs that get you excited about coming to work every day, then something must be wrong. In fact, if that’s really the case, come see me. In the meantime, please do your OKRs on time, grade your previous quarter’s OKRs, do a good job at it, and post them so that the OKR link from your moma [intranet] page works. This is not administrative busywork, it’s an important way to set your priorities for the quarter and ensure that we’re all working together. Jonathan
John Doerr (Measure What Matters: How Google, Bono, and the Gates Foundation Rock the World with OKRs)
Trái tim em chỉ có ước mơ. Em vẫn nghĩ rằng lấy chồng phải lấy người như anh Đêm đêm ngước nhìn trăng, mơ có anh bên cạnh Hoa trên mặt đất nở vì ai, uyên ương dưới nước thành đôi vì ai. Thả chiếc khăn tay theo gió bay đến bên anh.
Trần Thu Trang (Phải lấy người như anh)
Là hoa tàn hoa rụng của ba thu Là duyên sâu duyên mỏng củamột đời Là sự tích lũy trùng điệp của lịch sử Là mắc mớ buồn vui của luân hồi Là giữ trọn lời thề Là số mệnh lưu luyến Cũng là hết thảy, hết thảy những gì thuộc về chàng trước mắt ta.
Thập Tứ Khuyết (Họa Quốc #1)
Luôn có nguy cơ giải tư lầm con người của mình. Không thiếu những người từ bỏ những giá trị thiêng liêng để chọn những của cải vật chất. Để đạt quyền chức, họ không ngần ngại hy sinh tự do và giập tắt tiếng lương tâm. Để có khuôn mặt mới, họ không ngần ngại cắt bỏ cả đầu. Cho nên Chúa nói với họ, ‘Đó không phải là thứ giải tư Ta muốn’. Người ta đã thu tích của cải vật chất và tiêu phí của cải thiêng liêng đến như thế nào. Chúa chờ họ ở sa mạc để giải thoát họ khỏi thế gian. Ngài lột khỏi họ những đồ rẻ tiền của trần gian và sai họ ra đi đầy rẫy những quà phúc thiêng liêng. Tuy nhiên, trong sự đổi trao này Ngài cần sự thuận tình của họ. Chúa chỉ có thể rộng lượng khi họ chịu ép mình vào cuộc cách mạng căn để ấy và đến trình diện Ngài với trái tim trong sạch và đôi tay trống rỗng.
Alessandro Pronzato (Suy Niệm Trên Cát)
Adam tiếp tục lang thang khắp thế giới, thu tích bất cứ điều gì thấy trong tầm tay với ảo tưởng rằng như thế ông có thể bù lại được thiên đường đã mất. Ông đâu hiểu rằng làm như thế chỉ tự chất nặng mình mà thôi. Do đó, cái ảo tưởng kia tiếp tục sống còn. Ông đánh mất Chúa và ông mong bù lại sự mất mát ấy bằng cách thu tích sự vật. Ông hy vọng số lượng sẽ thay thế cho chất lượng.
Alessandro Pronzato (Suy Niệm Trên Cát)
Dans son coeur, cet homme mince et fragile était resté un géant et il voulait conserver à jamais cette image.
Dương Thu Hương (No Man's Land)
Shop hoa tươi Florists.vn giới thiệu một số loài hoa xuân tiêu biểu Mùa xuân là mùa khởi đầu cho sự sống, trăm hoa đua nở. Shop hoa tươi Florists.vn sẽ giới thiệu đến bạn một số loài hoa đẹp tiêu biểu cho mùa xuân của cả 2 miền Nam Bắc Việt Nam. Có lẽ, khi nhìn thấy những loài hoa này, trái tim ai cũng phải thổn thức bởi một mùa xuân mới đang về. Ngắm hoa mai miền Nam cùng shop hoa tươi Florists.vn Loài hoa đầu tiên trong danh sách hoa xuân mà Florists.vn muốn giới thiệu đến bạn chính là hoa mai. Đây là loài hoa đặc trưng của mùa xuân miền Nam. Nhưng hiện nay, nó cũng xuất hiện nhiều hơn trong những gia đình miền Bắc. Đối với người dân miền Nam, hoa mai có 5 cánh là tượng trưng cho sự thịnh vượng và may mắn. Vì thế, mỗi khi tết đến, xuân về dù thế nào mỗi gia đình cũng tậu một cây để trang trí cho ngôi nhà. Vẻ đẹp trang nhã, thanh cao của hoa mai được nhiều người yêu thích, đặc biệt là những nghệ sĩ. Vì thế, từ cổ chí kim, hoa mai đã xuất hiện rất nhiều trong thơ ca, nhạc họa và trở thành nguồn cảm hứng bất tận. Hoa đào của miền Bắc Nếu như hoa mai là đặc trưng của đất phương Nam thì hoa đào lại là nét điển hình của đất Bắc. Hoa đào ở vùng núi cao Tây Bắc Mỗi một gia đình miền Bắc đều chuẩn bị một cành đào để trưng bày ngày tết để mơ ước một cuộc sống hạnh phúc và gặp được nhiều may mắn. Người ta có thể thiếu gì nhưng gia đình nào cũng không thể thiếu được một cành hoặc một cây hoa đào. So với bích đào, đào thường, người dân yêu thích những cành đào rừng hơn cả. Cánh mỏng, sắc hồng nhẹ nhàng, cây lại đầy sức sống khiến ai cũng phảfi long. Ở miền núi cao miền Bắc, hoa đào rừng mọc ở tất cả mọi nơi. Trên đường, trên núi, trong vườn, bên bờ rào… bất cứ đâu bạn cũng bắt gặp vẻ đẹp quyến rũ, thu hút của những sắc đào miền biên cương. Vì thế, sau tết, rất nhiều người kéo nhau về Tây Bắc, Đông Bắc để được chiêm ngưỡng những vườn đào ngút ngàn, như lạc vào tiên cảnh. Hoa mai anh đào của xứ Đà Lạt Nhắc đến loài hoa này, không ai không nhớ đến Đà Lạt. Thành phố nằm trên cao nguyên Langbiang và cao nguyên Lâm Viên với tiết trời lạnh giá và mát mẻ quanh năm, là nơi lý tưởng để những cây hoa mai anh đào sinh sống. Hoa mai anh đào ở Đà Lạt Nếu đến Đà Lạt đúng dịp, bạn có thể cảm thấy như mình đang lạc vào xứ sở thần tiên nào đó hoặc có thể liên tưởng ngay đến Nhật Bản bởi sắc mai anh đào ngập phố, đẹp mê hồn. Hoa mai anh đào thường bắt đầu nở vào khoảng tháng 1 hàng năm, ban đầu có màu phớt hồng, sau đó rực rỡ dần khoảng 3 tuần rồi nhạt dần và tàn. Bất cứ du khách nào đến đây cũng đều phải trầm trồ trước vẻ đẹp của loài hoa này khi mùa xuân đến. Còn rất nhiều loài hoa khác nữa đều xuất hiện khi mùa xuân đến như hoa tầm xuân, hoa ban, hoa mùi, thủy tiên, violet… mỗi loài hoa đều mang những nét đẹp và ý nghĩa riêng. Nhưng không phải loài nào cũng mọc nhiều và mang vẻ đẹp đặc trưng như ba loài hoa trên. Và cũng vì không thể chia sẻ được hết những loài hoa của mùa xuân nên shop hoa tươi Florists.vn chỉ ưu tiên giới thiệu ba loài hoa đặc biệt trên đây. Hy vọng, những chia sẻ này của shop hoa tươi Florists.vn sẽ khiến độc giả yêu thích và cảm thấy gợi nhớ một mùa xuân nào đó trên khắp mọi miền của Tổ quốc Việt Nam, mùa của sự sum họp, đoàn viên bên gia đình.
An Florists
It was not until 2014, more than two decades after the mastodon's discovery [a mastodon scavenged by humans in the Americas], that the tide decisively turned. Built on improved understanding of processes that incorporate natural uranium and its decay products in fossil bone, a newly enhanced technique, known as 230 Th/U radiometric dating, was now available that could settle the age of the Cerutti deposit once and for all. Deméré therefore sent several of the mastodon bones to the US Geological Survey in Colorado, where geologist Jim Paces, using the updated and refined technique, established beyond reasonable doubt that the bones were buried 130,000 years ago.
Graham Hancock (America Before: The Key to Earth's Lost Civilization)
15. phân tích 80/20 thật vô cùng hữu ích nhưng phần lớn mọi người không quen phân tích và thậm chí những nhà phân tích cũng không thể dừng lại để khảo sát dữ liệu mỗi lần họ đưa ra quyết định, điều này sẽ khiến công việc ngừng lại đột ngột. Đa số các quyết định quan trọng chưa bao giờ và sẽ không bao giờ được thực hiện nhờ vào việc phân tích cho dù máy vi tính của chúng ta thông minh đến thế nào đi nữa. Do đó nếu muốn nguyên tắc 80/20 trở thành kim chỉ nam trong đời sống hàng ngày, chúng ta cần một cái gì đó yêu cầu ít phân tích hơn và dễ dàng thực hiện hơn lối phân tích 80/20: đó là tư duy 80/20. 16. Khi tôi còn là một sinh viên non choẹt tại Đại học Oxford, giáo sư hướng dẫn bảo tôi đừng bao giờ đến giảng đường làm gì. Ông giải thích “Đọc sách giúp lĩnh hội kiến thức nhanh hơn nhiều. Nhưng đừng bao giờ đọc một cuốn sách từ đầu chí cuối, trừ trường hợp thấy vui thích. Khi anh học, hãy tìm ra những gì cuốn sách đề cập thì nhanh hơn cách anh đọc toàn bộ cuốn sách. Hãy đọc kết luận, rồi nhập đề, rồi kết luận một lần nữa và rồi để mắt đến những đoạn thú vị”. Điều giáo sư này thực sự muốn nói là 80% giá trị của cuốn sách có thể được tìm thấy ở 20% số trang sách hay thậm chí còn ít hơn, và tiếp thu nội dung của sách chỉ trong 20% tổng thời gian mà hầu hết mọi người phải bỏ ra để đọc trọn cuốn sách. 17. Có lẽ không hay ho gì nếu những con số 80 và 20 cộng lại thành 100. Điều này tạo ra kết quả trông quá đẹp (chẳng hạn kết quả là 50/50, 70/30, 99/1 hay nhiều kết quả khác như thế) và hẳn nhiên rất dễ nhớ, nhưng điều này khiến nhiều người cho rằng chúng ta chỉ xử lý một nhóm dữ liệu, đó là nhóm dữ liệu được qui sang dạng phần trăm. Sự thật không phải như thế. Nếu 80% con người thuận tay phải và 20% thuận tay trái thì đây không phải là một quan sát kiểu 80/20. Để áp dụng Nguyên lý 80/20 bạn phải có hai nhóm dữ liệu, cả hai qui thành 100 phần trăm, và trong đó một nhóm đo lường một biến lượng được sở hữu, được nêu ra hay gây ra bởi số người hay vật tác động cấu thành nhóm 10% kia. 18. Joseph Ford đã có lời bình luận thế này: “Thượng đế chơi trò gieo súc sắc với vũ trụ. Nhưng đó là một cục súc sắc không đồng đều. Và mục tiêu chính yếu là tìm ra quy luật của sự ‘không đồng đều’ ấy là gì và chúng ta có thể vận dụng như thế nào quy luật ấy để phục vụ cho mục đích cuối cùng của mình”.16 Nguyên lý 80/20 có thể giúp chúng ta đạt được đúng mục tiêu ấy. 19. Joseph Ford đã có lời bình luận thế này: “Thượng đế chơi trò gieo súc sắc với vũ trụ. Nhưng đó là một cục súc sắc không đồng đều. Và mục tiêu chính yếu là tìm ra quy luật của sự ‘không đồng đều’ ấy là gì và chúng ta có thể vận dụng như thế nào quy luật ấy để phục vụ cho mục đích cuối cùng của mình”.
Richard Koch (The 80/20 Principle: The Secret to Achieving More with Less)
Review Than Ép Gáo Dừa và Than Trắng Cà Phê Không Khói Bài viết này chúng tôi sẽ review than ép gáo dừa và than trắng cà phê không khói được chuộng nhất hiện nay. Than gáo dừa được sản xuất từ quá trình ép nhiệt và ép áp gáo dừa đã qua sử dụng để tạo dầu cốt dừa, trong khi đó, than trắng cà phê không khói được sản xuất từ cây cà phê, được sử dụng trong quá trình pha cà phê. I. Giới thiệu về Than Ép Gáo Dừa 1. Than ép gáo dừa là gì? Than ép gáo dừa là một loại than được sản xuất từ quá trình ép nhiệt và ép áp gáo dừa đã qua sử dụng để tạo dầu cốt dừa. Quá trình ép này giúp chuyển đổi gáo dừa thành dạng than, một nguồn nhiên liệu thay thế bền vững cho than truyền thống. Than ép gáo dừa được xem là nguồn nguyên liệu để sản xuất than hoạt tính với chất lượng cao và các sản phẩm than sinh hoạt (than nén dạng viên) như than nướng BBQ và than Shisha. 2. Quá trình sản xuất than trắng gáo dừa Quá trình sản xuất than ép gáo dừa bao gồm các bước chính như sau: Chuẩn bị nguyên liệu: Gáo dừa đã qua sử dụng được thu gom và chuẩn bị để tiến hành quá trình sản xuất. Gáo dừa có thể là gáo từ các cây dừa đã cho trái và thu hoạch hoặc từ những nguồn khác như gáo dừa từ quá trình sản xuất dầu cốt dừa. Khử nước và làm khô: Gáo dừa được xử lý để khử nước và làm khô. Quá trình này có thể bao gồm việc loại bỏ vỏ gáo dừa, cắt nhỏ hoặc xay nhuyễn gáo dừa để tăng diện tích tiếp xúc với nhiệt và áp suất trong quá trình ép. Ép nhiệt và ép áp: Gáo dừa đã được chuẩn bị được đưa vào một hệ thống máy ép chuyên dụng. Quá trình ép nhiệt và ép áp được thực hiện để biến đổi gáo dừa thành than. Áp suất và nhiệt độ được kiểm soát để tạo ra một môi trường tối ưu cho quá trình biến đổi gáo dừa thành than. Làm mát và đóng gói: Sau quá trình ép, than gạo dừa được làm mát để đạt nhiệt độ an toàn trước khi được đóng gói. Than ép gáo dừa có thể được đóng gói thành các đơn vị nhỏ như viên than hoặc thành các khối lớn để vận chuyển và sử dụng. Quá trình sản xuất than ép gáo dừa đòi hỏi sự chuyên môn và thiết bị đặc biệt để đảm bảo chất lượng và hiệu suất của sản phẩm cuối cùng. Ngoài ra, các tiêu chuẩn và quy định về môi trường và an toàn lao động cũng cần được tuân thủ trong quá trình sản xuất để đảm bảo an toàn và bảo vệ môi trường. ..... còn tiếp.
Thanh
yesterdaeg i was yonge lic thu marc them they will fly lic the crane all of thy years
Paul Kingsnorth (The Wake)
sum times the craws they drifs off the hafoc but sum times the hafoc it tacs down sum craw and this then is the greatest thing to see. to see this hafoc and this craw to see them rise and fall to the ground to see this hafoc tear at this craw this is to see the lif of all of us and it is to asc thy self if thu is hafoc or thu is craw. or if thu is ael for sum men writhes without efen feohtan thu moste see the hafoc tac down the craw he saes and thu will see that all of the world is blud and thy worc is not to lose thine before thy time. be the hafoc not the craw nor the ael for this is how we cum to this land and it is what we is
Paul Kingsnorth (The Wake)
luf is pure luf is triewe luf is all that is triewe and when thu has one thu lufs thu is a man gifen sige by the gods.
Paul Kingsnorth (The Wake)
I don’t move away, but my eyes drift off Phoebus and back onto Lore, whose dusky pink lips move over foreign words that sound almost like a chant: “Tach ahd a’feithahm thu, mo Chréach.” “What is he saying?” Sybille asks me. “I don’t know. I don’t speak Crow.
Olivia Wildenstein (House of Beating Wings (The Kingdom of Crows, #1))
Trong một phút nhớ về quá khứ êm đềm, Trâm tiếc xót xa đời mình và lòng chợt dội lên những ước ao thầm lặng: được trẻ thơ, được trong sạch, được dịu hiền trở lại, dù chỉ trong một năm, một tháng, một ngày rồi thôi, rồi lại trở về cho mắt nhìn xuống vực sâu thăm thẳm của nỗi buồn hon héo cũ. Phút giây Trâm bỗng khám phá vì đâu, lòng mình thay đổi, nhẹ nhàng hơn, dịu dàng hơn, mong manh êm ái hơn, từ ngày có Minh đến ở trong nhà. Niềm tiếc đời và nỗi khát khao trở về với thời trong sáng cũ bắt Trâm tìm kiếm, thiết tha tìm kiếm một cái gì đó, cái gì vô tội, hồn nhiên, trẻ dại, cái gì đó, cái gì có mãnh lực thu hút Trâm vào một thế giới khác, trong sáng và huyền ảo hơn, nên thơ và vĩnh cửu hơn cái thế xô bồ, náo loạn trong xa hoa, trong giả tạo, trong những cơn lốc đam mê vội vã mà nàng đã khước từ trốn tránh để về đây. Minh hiện đến trong đời Trâm như một biểu tượng hoàn toàn cho những bước chân vu vơ tìm kiếm đó. Nàng đã gặp ở Minh không những một phần tuổi nhỏ của mình đã tàn phá theo năm tháng, mà còn một tâm trạng mênh mang khắc khoải giữa cuộc đời, giữa sự sống trong tương giao bản thân với ngoại giới, giữa người này với người nọ, trong lý do tồn tại và biết bao nhiêu thắc mắc dò dẫm, bao nhiêu dấu hỏi biến thành tiếng gào thét thất thanh của con người, bị vây trong những bức tường lửa cháy. Nhưng còn cớ điều gì hơn thế nữa. Ở mỗi người đàn bà cô đơn, dù là cô đơn tình nguyện, đều có một cái gì thừa, một cái gì thiếu ở trong cùng thẳm tâm hồn u uẩn, trong cùng thẳm trái tim hoang vu như bến bờ không nguôi chờ đợi một con tàu, một ngọn sóng, một dấu chân qua hờ hững thờ ơ nào đó. Thừa tình thương và cũng thiếu tình thương. Tình thương đó không phải chỉ là tình yêu, mà tổng hợp của nhiều cảm xúc không tên, dịu dàng đằm thắm mà cũng nồng nàn say đắm nữa. Đôi tay chợt chới với giữa khoảng trống không khi chiều xuống chậm. Cái nhìn chợt buồn rầu lặng lẽ in hình ảnh giấc mơ nào không thành tựu bao giờ. Đôi môi gợn buồn cúi xuống làn da se sắt của bàn taỵ. Khuôn mặt não nùng úp xuống mớ tóc dài vướng rối những đêm khó ngủ. Đó là những cơn bão loạn âm thầm đánh thức giác quan của người đàn bà. Và người đàn bà muốn nâng niu muốn ấp ủ, muốn nuông chiều một ai đó, dù chỉ là hình bóng. Thứ tình đó nhẹ nhàng, phảng phất mà sâu kín bùi ngùi như tình mẹ con, tình chị em, tình vợ chồng pha lẫn. Thứ tình đó mơ hồ vẳng lên trong lòng Trâm những chiều gió mưa Đà Lạt, và nàng nhận ra mình còn cả một quãng đường tương lai xa tắp để ngập ngừng những bước tìm yêu, đòi yêu và được yêu, dù cuối cùng của mỗi tình yêu rồi cũng chỉ là vực sâu, biển thẳm, non mù heo hút…
Nguyễn Thị Hoàng (Vòng tay học trò)
7. Có một tấm ảnh của mẹ chưa ai từng nhìn thấy Vào mùa thu, mẹ tôi trở lại Anh để bắt đầu học đại học. Cái túi của bà đầy những cát từ nơi thấp nhấp trên Trái đất. Mẹ nặng 47 cân. Có một câu chuyện thi thoảng mẹ kể, trên chuyến tàu từ ga Paddington tới Oxford, mẹ gặp một người thợ chụp ảnh hầu như mù hẳn. Ông đeo kính đen, ông bảo rằng võng mạc bị hỏng một thập kỷ trước, trong một chuyến tới Nam Cực. Bộ vest của ông được là phẳng phiu đến độ hoàn hảo, ông đặt chiếc máy ảnh trong lòng. Ông nói rằng giờ ông nhìn thế giới khác đi, nó không hẳn đã xấu. Ông hỏi liệu có thể chụp mẹ một kiểu. Khi ông nâng máy ảnh và ngắm qua ống kính, mẹ hỏi ông thấy gì. “Cũng vẫn thứ tôi luôn thấy,” ông nói. “Là gì?” “Một vệt mờ mờ,” ông nói. “Vậy tại sao ông làm việc này?” mẹ hỏi. “Nhỡ đâu đôi mắt tôi có thể lành lại,” người thợ ảnh nói. “khi đó tôi sẽ biết tôi đã thấy gì những lâu nay.” Trong lòng mẹ tôi có một chiếc túi giấy màu nâu đựng bánh sandwich gan băm mà bà ngoại đã làm cho. Mẹ mời ông thợ ảnh gần như mù ăn chiếc bánh sandwich. “Cô không đói à?” ông ấy hỏi. Mẹ bảo mình có đói, nhưng chưa bao giờ mẹ nói với bà ngoại rằng mẹ ghét gan băm, rốt cuộc thành ra quá muộn, không thể nói với bà nữa vì đã không nói suốt nhiều năm rồi. Tàu chạy vào ga Oxford, mẹ tôi xuống tàu, để lại phía sau một dải cát. Tôi biết trong câu chuyện này ẩn chứa một bài học, nhưng tôi không biết đó là gì.
Nicole Krauss (The History of Love)
Không có đứa trẻ nào phải lớn lên mà không có một người cha trong gia đình, và một phần thiên tính trong bản năng người mẹ của bạn là muốn con cái mình được sống trong một gia đình nguyên vẹn nếu đây là sự lựa chọn sau cùng. Điều này thật đáng giá. Nhưng có đáng chăng khi đứa con của bạn thấy mẹ nó lúc nào cũng sống trong khổ sở? Ai sẽ được lợi nếu bạn tất bật với công việc nấu nướng, dọn dẹp, nuôi dạy con, và chỉ nhận lại những đau khổ và thất vọng, chứ không phải những gì bạn muốn và cần? Liệu có tốt cho tất cả nếu con bạn không biết đến yêu thương và lòng kính trọng là gì? Tôi thậm chí còn nghe phụ nữ nói rằng vì lợi ích của con cái, họ đơn giản sẽ chỉ chịu đựng cuộc sống chung được thu xếp ấy cho đến khi bọn trẻ tốt nghiệp, sau đó thì họ sẽ ra đi. Hạnh phúc mà phải chờ đợi như thế thì lâu quá.
Steve Harvey
Đời sống sơn dân vốn tĩnh lặng như mặt nước hồ dưới lũng sâu, bị cầm tù giữa bốn bề vách núi. Nếu một hòn đá ném xuống đó, ắt những vòng sóng lan toả không ngừng. Cũng như vậy, một sự kiện dù lớn dù nhỏ, nhưng động chạm tới những sợi dây thầm kín nhất trong tâm hồn con người, ắt trở thành một bãi chiến trường, nơi giao tranh của những ước định cổ xưa với những biến động của cuộc đời hiện tại.
Dương Thu Hương (The Zenith)
Affordable wedding photography packages are available here, there are three packages and 35% midweek discount from Mon-Thu is available here whether it is half day, full day, or hourly basis package.
ER Photography
WONG 107 words SHUI-KUEN WONG, age 107, beloved mother of the late Kwok Ki Yu. Survived by grandson and granddaughter-in-law, Shan and Huong Yu, grandson Wai Keung (Joe) Yu, granddaughters and grandsons-in-law Patricia and Gabriel Tovanche, Sau Mei (Carol) and Scott Mann and adopted grandson and granddaughter-in-law Quang Truong and Quyen Do. Also survived by great-grandchildren, Kristy Do, Kevin Yu; Lorenzo, Alonzo and Lorena Tovanche; Mei-Li Mann; Nguyen Minh Nhut and Nguyen Minh Thu Do. The family will receive friends at GOLUB FUNERAL HOME, 4703 SUPERIOR AVE., CLEVELAND, THURSDAY, NOV. 20, FROM 5-8 P.M. Funeral service FRIDAY, Nov. 21 at the funeral home at 9 A.M. Interment West Park Cemetery. ==========
Anonymous
Cô trông đáng yêu, có vẻ rất thu hút đàn ông mà,” Aomame nói.
Anonymous
Thực chất Đả và Long đều là thủ đoạn của Thiên, không thể tách rời nhau. Nếu chỉ có Đả Thiên thì dù có ra chiêu lừa đẹp thế nào chăng nữa cũng vô dụng. Vì đối phương đã rơi vào tuyệt vọng, nghĩ rằng dù sao đó chính là số mệnh của mình, đành chấp nhận vậy nên có nói thế nào họ cũng không mắc câu nữa. Do đó nói: “Hữu Thiên vô Long, đế thọ chi tài”. Đế thọ là tiếng lóng, nghĩa là phạm phải sai lầm ngớ ngẩn. Cuối cùng là chữ Mại, một cảnh giới viết văn, vẽ tranh tự nhiên phóng khoáng. Lúc này ta nói gì, đối phương liền nghe theo vậy. Hàm nghĩa thứ hai của nó là đã đến thời điểm thu tiền rồi. Mục đích cuối cùng đều là những thỏi ngân lượng sáng lóa của đối phương đang chìm trong mê muội, do đó có bán chác gì cũng phải bán sạch sẽ, gọn gàng. Khi Tổ Gia truyền thụ khẩu quyết, ông kết hợp lý luận với thực tiễn, giảng một cách tường tận kinh nghiệm của chính bản thân, cộng thêm những dẫn chứng sinh động. Lục tự chân ngôn này nói thì dễ, nhưng thực sự để thông hiểu tất cả được nó lại rất khó. Nếu đã vận dụng đủ sáu chữ, mà đối phương vẫn chưa thực sự tin tưởng hoặc vẫn tỏ thái độ xem xem thế nào đã, thì vẫn còn một chiêu cuối cùng, đó là xuất sát. Tiền đề của xuất sát là đối phương như một con gà béo, vẫn còn chút hoài nghi, không hoàn toàn tin vào ta, thái độ và lời nói cũng không thực sự rõ ràng. Vậy, thế nào là xuất sát? Suy cho cùng cũng một khâu của Thiên. Ví dụ, ta nói họ gần đây sẽ gặp “họa đổ máu”, họ nửa tin nửa ngờ. Ta muốn giải hạn cho họ, họ không đồng ý. Cuối cùng họ chỉ trả cho ta một ít tiền, mà không cắn câu bỏ khoản tiền lớn để giải hạn, lúc này ta có thể thỉnh thị Tổ Gia xuất sát.
Anonymous
tôi từng giấu mùa thu trong đôi mắt của một người con gái sáng hôm nay trời bỗng xanh mê mải chắc là nàng vừa ngước mắt lên cao
L u
Bộ óc con người ban đầu như một gian phòng trống rỗng, ta sẽ phải xếp vào đấy những đồ đạc ta thích. Kẻ ngu ngốc chồng chất vào trong đó đủ mọi thứ linh tinh đến nỗi các tri thức có thể giúp ích cho hắn bị đè bẹp dưới một đống tri thức khác, đến nỗi khi cần, hắn khó mà lôi ra sử dụng được. Trái lại, người thợ lành nghề chọn lọc hết sức cẩn thận những thứ xếp vào trong gian buồng ấy. Anh ta chỉ muốn chứa trong đó những dụng cụ có ích cho mình trong công việc; cái nào cái nấy sắp đặt một cách thật ngăn nắp. Thật là sai lầm nếu cho rằng cái gian buồng nhỏ bé ấy có những bức tường co giãn và nó có thể phình ra vô cùng tận. Anh hãy tin rằng rồi sẽ đến lúc mà mỗi khi ta thu nhận được một hiểu biết mới ta sẽ quên mất cái kiến thức gì đó đã có trong óc. Vì vậy, chớ có thu nạp những khái niệm vô ích. Chúng ta sẽ đẩy đi mất những điều có ích.
Anonymous
Đức Phật dạy: Hiện hữu của chúng ta mong manh như mây mùa thu Cảnh sống chết như màn nhảy múa. Đời người như chớp loáng qua bầu trời Vút nhanh như thác trên núi cao đổ xuống.
Anonymous
bài Hoa Phượng của Nguyễn Thị Hoài Thanh là một trong những bài đặc sắc nhất về đề tài này : Hoa rong chơi từ mùa thu năm ngoái Hôm nay nghe phố gọi rủ nhau về Gió đã mở nắng đã vàng đã chín Hồn đã say chân đã bước đinh ninh Trong ngất ngây như có ai cuối phố đợi mình Ai hát nữa điều gì thao thức lạ Hoa khờ dại cháy mình trong nắng hạ Ðể thu về tan tác cả lòng ai
Anonymous
Tương lai Intecom và mỗi chúng ta đang bắt đầu từ niềm tin, sự cố gắng và thách thức của hôm nay!". "Thân gửi anh chị em gia đình Intecom, Tôi gia nhập công ty Intecom tháng 07/2006 từ vị trí chuyên viên chăm sóc khách hàng. Trong gần 9 năm được sống dưới mái nhà Intecom, tôi vinh dự nhận được sự quan tâm, hỗ trợ, hợp tác của tập thể ban lãnh đạo và các thành viên trong đại gia đình. Cá nhân tôi luôn cảm thấy may mắn vì được Intecom đào tạo nâng cao kiến thức chuyên môn, được tạo điều kiện luân chuyển qua nhiều bộ phận với nhiều vị trí khác nhau để trải nghiệm thực tế. Ở bất kỳ vị trí nào, tôi cũng cố gắng hết mình nhằm mang lại giá trị nhiều nhất cho sự thành công chung của tập thể. Đóng góp của tôi đã được tập thể ghi nhận, Đảng ủy và ban lãnh đạo công ty tín nhiệm với vai trò mới là Giám đốc công ty từ tháng 05/2015. Đây là trách nhiệm rất lớn mà tập thể đã tin tưởng giao cho tôi và không cam kết nào chứng minh bằng kết quả thực tế mà chúng ta sẽ cùng nhau thực hiện trong chặng đường phát triển tiếp theo của Intecom. Dịp nghỉ lễ 30/04 - 01/05 vừa qua, tôi đã dành nhiều thời gian để suy nghĩ về Intecom trong quá khứ và tương lai. 10 năm trong lĩnh vực nội dung số không phải là quá dài nhưng đã chứng kiến nhiều sự thay đổi. Intecom trở thành một doanh nghiệp có quy mô lớn trong ngành với nhiều dịch vụ dẫn đầu và bảng thành tích đáng tự hào. Trong bối cảnh khó khăn chung của ngành, chúng ta đã duy trì được sự ổn định của doanh nghiệp trong thời gian dài. Tuy nhiên chính điều đó đang làm cho chúng ta thận trọng hơn và mất dần đi khát vọng chinh phục những đỉnh cao mới. Khó khăn, thách thức đã làm cho một số cán bộ của chúng ta nhụt chí và không nhìn thấy các cơ hội mới vẫn đang được mở ra. Ở một số dịch vụ và mảng kinh doanh, chúng ta dường như chỉ đang "tồn tại" chứ chưa thực sự "sống". Tôi thấy đã đến lúc chúng ta cần phải thay đổi một cách mạnh mẽ và quyết liệt. Ngày làm việc đầu tiên ở cương vị mới 04/05, tôi đã triệu tập hội nghị cán bộ chủ chốt để thông qua phương án tái cấu trúc Intecom. Bản thân tôi rất muốn ngay lập tức chia sẻ được rộng hơn tới toàn thể thành viên gia đình Intecom về mục tiêu chiến lược, quan điểm tái cấu trúc, định hướng dẫn dắt và các giải pháp thực hiện nhưng điều kiện phòng họp không cho phép. Do đó chỉ có thể sử dụng group Gia đình Intecom và thư này gửi thông tin đến anh chị em. - Về định hướng kinh doanh: sau hơn 1,5 năm thu hẹp để tập trung vào lĩnh vực kinh doanh chính là Game và Pay, chúng ta đã đạt được nhiều thành quả quan trọng. Đến nay, chúng ta hân hoan chào mừng Đại hội Đảng bộ VTC Intecom lần thứ II, nhiệm kỳ 2015-2020 sẽ diễn ra vào ngày 07/05/2015. Dự thảo nghị quyết đã thay đổi cơ bản quan điểm phát triển công ty trong giai đoạn tới: mở rộng đa dạng hóa các sản phẩm, dịch vụ nội dung số; đầu tư xây dựng nền tảng; làm chủ nội dung và phát triển kinh doanh ra các thị trường quốc tế. Mô hình tổ chức mới với mục tiêu chuyên môn hóa hoạt động của các bộ phận, đáp ứng được yêu cầu quản trị và định hướng kinh doanh đã đề ra. Đồng thời chúng ta luân chuyển và bổ nhi�
Anonymous
Một buổi chiều mùa đông, sau khi đi thiền hành trên đồi về, tôi thấy mọi cửa lớn nhỏ trong cốc đều mở tung. Trước khi đi, tôi đã quên đóng cửa lại và gió lạnh thổi tung mọi cánh cửa. Giấy tờ trên bàn bay tứ tán. Tôi liền đóng cửa lại, thắp đèn lên, thu lượm giấy tờ và để lại ngăn nắp trên bàn. Sau đó, tôi đi đốt lò sưởi. Chẳng bao lâu, tiếng lửa củi kêu lách tách, căn phòng ấm trở lại. Đôi khi giữa đám đông, ta cảm thấy lạnh lẽo, cô đơn và mệt mỏi. Ta muốn lui về một nơi, tìm một hơi ấm. Tôi đã làm như vậy khi đóng các cửa sổ lại và ngồi bên lò sưởi, nghe gió lộng ngoài song mà cảm thấy mình được che chở. Giác quan của chúng ta cũng vậy, như các cánh cửa mở ra thế giới, đôi khi gió lạnh lùa vào thổi tứ tung mọi thứ trong lòng ta. Thế mà nhiều người trong chúng ta vẫn thường để cửa mở như vậy suốt ngày, để lòng họ bị xáo trộn bởi bao nhiêu phiền não từ bên ngoài. Vì vậy mà ta cứ cảm thấy lạnh lẽo, trơ trụi, và đầy sợ hãi. Có bao giờ bạn thấy mình ngồi xem truyền hình mà không dám tắt máy dù chương trình chẳng có gì hấp dẫn? Tiếng huyên náo, tiếng súng nổ chát chúa làm điếc cả tai mà ta vẫn không có cam đảm đứng dậy để tắt máy. Tại sao ta lại hành hạ ta như vậy? Tại sao ta không dám đóng cửa lại? Có phải ta sợ cô đơn, sợ đối diện với nỗi trống trải khi ta ở một mình?
Anonymous
PICTURES of pets adorn the façades and menus of restaurants in Nam Dinh, a city in a part of northern Vietnam where cats and dogs are commonly consumed. “Delicious,” says Vu Van Thu, a taxi driver, as he downs a plate of sautéed feline in one eatery. Down the road, terrified puppy-eyes stare out from a metal cage beside a dog restaurant’s kitchen. A victim yelps as a butcher raises his knife. The proprietor says his staff gets through scores of kilograms of dog meat per day.
Anonymous
Demain comment vivrai-je ? Que deviendrai-je ? Que ferai-je ?
Dương Thu Hương (Hành trình ngày thơ ấu)
Dans ta vie, tu peux rencontrer des gens qui te veulent du mal. Si tu leur réponds immédiatement, avec précipitation, sans réfléchir, tu risques de tout rater. Les mauvais tireront leur épingle du jeu, alors que toi, tu te feras avoir.
Dương Thu Hương (Hành trình ngày thơ ấu)
Là où règne l'ignorance, règne aussi la misère.
Dương Thu Hương (Hành trình ngày thơ ấu)
Dans la vie, la précipitation est mère de l'échec.
Dương Thu Hương (Hành trình ngày thơ ấu)