Niềm Vui Quotes

We've searched our database for all the quotes and captions related to Niềm Vui. Here they are! All 71 of them:

Niềm vui đó như một sợi dây đàn, chạm vào thì nó ngân lên cả nhà và thế là ta vui.
Nguyễn Ngọc Thuần (Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ)
After a while you learn…” Dịch vài đoạn trong bài thơ “After a while you learn…” của Veronica A. Shoffstall Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được Sự khác nhau tinh tế giữa hai điều Một thứ là cái nắm tay thật chặt Và gông xiềng mà ngỡ đó là yêu. Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được Yêu không hề là dựa dẫm hoàn toàn Và nếu có một đồng hành dai dẳng Thì cũng chưa ai chắc sẽ bình an. Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được Hôn nhau không có nghĩa ký hợp đồng Những món quà không hề là tín vật Hôn và quà đâu có nghĩa là xong. Rồi sẽ có một ngày ta chấp nhận “Mình đã thua” theo cách một quý bà Mắt thẳng nhìn, đầu ngẩng cao đĩnh đạc Chứ không như một đứa trẻ lu loa. Rồi sẽ có một ngày ta biết cách Chọn ngay cho mình những nẻo yên vui Ai biết được lỡ ngày mai bất trắc Chuyện tương lai thì quá dễ thay dời. Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được Nắng ngoài kia dù lấp lánh niềm vui Rồi nó cũng sẽ làm mình bỏng rát Lỡ khi ta say ngủ dưới mặt trời. Rồi sẽ có một ngày ta biết cách Tự trồng nên cả một mảnh vườn xinh Thay vì cứ buồn sầu chờ ai đó Hái dăm hoa rồi mang đến cho mình. Rồi sẽ đến một ngày ta hiểu được Dù lòng ta có tha thiết thế nào Người cứ vẫn lạnh lùng không cảm động Vậy thì thôi, chứ còn biết làm sao. Rồi sẽ đến một ngày ta thấu suốt Một người kia dù có tốt cách gì Cũng có lúc sẽ làm mình đau đớn Và mình cần phải học cách quên đi. Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được Một lần sai ôi mất cả thành trì Mối giao tình xây nhiều năm khó nhọc Chút sai lầm là có thể tan đi. Rồi sẽ có một ngày ta thấu rõ Bạn bè kia không máu mủ ruột rà Nhưng họ là anh em mình có được Mà chả cần xin xỏ ở mẹ cha. Rồi sẽ có một ngày ta chấp nhận Bạn đổi thay là một chuyện rất thường Ai mà chẳng có khi này khi khác Chả lẽ rồi mình đổi bạn mình luôn. Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được Chính ta nên là bạn tốt của mình Vì những người trên đời ta yêu nhất Chẳng bên ta trong mọi nẻo hành trình. Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được Đời sống kia dẫu cay đắng thế nào Thì mình cũng chả nên hùa theo nó Mà quên đem gieo xuống chút ngọt ngào… Rồi sẽ có một ngày ta hiểu được Qua đớn đau, mình mạnh mẽ chừng nào Ta sẽ hiểu, và rồi ta sẽ hiểu Mọi chuyện đời qua những cuộc ly tao.
Nguyễn Thiên Ngân (Ôm Mỏ Neo Nằm Mộng Những Chân Trời)
Vẻ đẹp của người đứng một mình là vẻ đẹp tự tại, với một niềm vui tự thân. Một niềm vui mà như nhà tu hành David Steindl-Rast diễn tả, không phụ thuộc vào những điều xảy ra.
Đặng Hoàng Giang
Chúng ta nên sống thế nào đây? Tôi tin tưởng rằng, nuôi dưỡng lòng từ bi là một trong những nguyên tắc chính làm cho cuộc đời chúng ta trở nên đáng sống. Đó là cội nguồn của mọi hạnh phúc và niềm vui lâu bền.
Đức Đạt-lai lạt-ma 14
Mỗi khi em thấy bàng hoàng trước sự phai nhạt của tình yêu, thì ảo ảnh về tự do lại trở nên mãnh liệt. Ảo ảnh về phút giây hứng khởi, về niềm vui vô tận khi em cảm nhận được những đau khổ được yêu hay là không yêu nữa…
Brigitte Giraud (L'amour est très surestimé)
tôi vẫn ngồi, vẫn nhìn, vẫn nghe - và lòng tràn ngập một cảm xúc không biết nên gọi là gì, nhưng trong đó có tất cả: niềm vui, nỗi buồn, linh cảm về tương lai, những khát vọng và sự lo âu về cuộc đời. Nhưng lúc ấy tôi còn chưa hiểu gì và tôi cũng không biết gọi tên tất cả những cảm xúc bề bộn trong lòng tôi là gì, hay cũng chỉ biết gọi tất cả những cái đó bằng một cái tên - Zinaitđa
Ivan Turgenev (First Love)
Đời người ví như sương mai, vốn nên tận hưởng niềm vui trước mắt.
锦瑟无端 (Lưỡng Thế Hoa)
Chúng ta càng dành nhiều thời gian để gắn bó với bạn bè hơn và tìm thấy niềm vui khi không ở bên nhau, chúng ta sẽ càng có thể gắn kết hơn khi lại ở bên nhau.
Steve Harvey (Straight Talk, No Chaser: How to Find, Keep, and Understand a Man)
Có quá nhiều niềm vui bị mất đi trong lúc ta tuyệt vọng tìm cách níu kéo nó
Ocean Vuong (On Earth We're Briefly Gorgeous)
Họ trao cho nhau nụ hôn đầu tiên trong cơn mưa xuân mát lạnh, mặc dù cả hai người chẳng ai biết trời đang mưa. Tim Tristran nện thình thịch trong lồng ngực, như thể nó không đủ lớn để cất chứa tất cả niềm vui đang ở trong lòng. Anh vẫn mở mắt lúc hôn ngôi sao. Đôi mắt xanh da trời của cô nhìn sâu vào mắt anh, và trong đôi mắt cô, anh có thể nhìn thấy một sự gắn bó không rời.
Neil Gaiman (Stardust)
Tâm từ là một thái độ hơn là một suy nghĩ, giống như lòng biết ơn, lòng trắc ẩn và sự đồng cảm. Tâm từ là cảm giác yêu thương, nhân từ và thái độ cảm thông đối với mọi chúng sinh, có cùng nổi đau đớn và sầu khổ của chúng ta, đều mong mỏi được yêu thương, an toàn, tự do và yên bình; cùng chia sẻ niềm vui, lòng nhân từ và quan tâm đến nhau. Khi ta luyện tập rải tâm từ, ta tập trung vào ai đó - vào chính mình, vào người khác hay vào một hiện tượng cụ thể, như cơn đau lưng, vấn đề nào đó trong tâm, tình hình thế giới v.v... rồi chúng ta rải thái độ từ tâm hay yêu thương vào những đối tượng ấy.
Rose Elliot (I Met a Monk: 8 Weeks to Happiness, Freedom and Peace)
Có một lằn ranh: một bên là những người làm ra sách, bên kia là những người đọc sách. Em muốn mãi là một trong những người đọc sách, cho nên em luôn luôn cẩn thận giữ mình bên phía của mình. Nếu không niềm vui đọc vô tư lự sẽ chấm dứt, hay ít nhất là biến thành cái khác, không phải những gì em muốn. Lằn ranh ấy, nó mơ hồ, dễ bị xóa đi: Thế giới những người dính dáng tới sách theo nghĩa chuyên nghiệp ngày càng đông và có xu hướng tự nhập vào làm một với thế giới những người đọc sách. Dĩ nhiên độc giả cũng ngày càng đông hơn, song dường như những kẻ dùng sách này đặng làm ra sách khác đang ngày càng đông hơn những ai chỉ thích đọc sách và chỉ thế thôi. Em biết rằng nếu vượt qua ranh giới đó, dù chỉ như một ngoại lệ, do tình cờ, em tất có nguy cơ hòa lẫn vào cơn triều đang dâng này; vì vậy em từ chối bước chân vào một nhà xuất bản, dù chỉ trong vài phút.
Italo Calvino (If on a Winter’s Night a Traveler)
Quy luật cho đi rất đơn giản: Nếu bạn muốn có niềm vui, hãy làm người khác có niềm vui. Nếu tình yêu là điều bạn đang kiếm tìm, hãy cho đi yêu thương. Nếu bạn khát khao sự sung túc vật chất, hãy giúp người khác trở nên giàu có
Deepak Chopra (The Seven Spiritual Laws of Success: A Practical Guide to the Fulfillment of Your Dreams)
Tiểu Lam, huynh nói xem, ở đời cái gì là giả, cái gì là thật? Cảnh trong ảo mộng này xem ra vô cùng viên mãn, nhưng hiện thực lại hết sức thảm khốc. Tôi cảm thấy, tất cả chỉ là suy nghĩ trong lòng. Nếu không cho đó là ảo mộng, thì nó không phải là ảo mộng, trong thế giới ảo mộng tôi dệt cho họ, họ đều rất thật, khóc thật, tình thật, nghĩa thật, sự vô thường bất trắc cũng là thật, thay lòng đổi dạ cũng là thật. Hoa Tư mộng hiện thân của ước nguyện mặc dù hướng về cái tốt đẹp, nhưng bản thân con người lại vô tình, nếu không có một trái tim kiên cường, bất luận là hiện thực hay mộng ảo, đều không thể có niềm vui mãi mãi, nếu có trái tim kiên cường, hoàn toàn có thể sống tốt trong thế giới hiện thực, hà tất phải sống trong ảo mộng.
唐七公子 (Hoa Tư Dẫn)
Em biết không, thích là một thứ tình cảm đáng sợ. Nó thôi thúc em quan tâm tới người em thích, từng lời nói, từng hành động, từng niềm vui, nỗi buồn của người ấy. Người ấy mặc quần áo theo phong cách nào, thích ăn những món ăn nào, kết giao với những người bạn như thế nào... Em sẽ khao khát tìm hiểu tất cả mọi thứ về người ấy. Ví dụ khi ở nơi công cộng, ánh mắt của em giống như một tấm lưới lọc, tự động lọc bỏ tất cả những người không liên quan, từ đầu tới cuối chỉ dõi theo người ấy. Người ấy thật sự cuốn hút em. [...] Đây chính là lí do vì sao anh hiểu em”.
沈沧眉 (1000 nụ hôn nồng cháy)
Trong bất kỳ nỗi gian nan nào cũng chứa đựng sẵn phần thưởng. Được ních đầy dạ dày, được ngủ bình thản dưới ánh ánh mặt trời là những niềm vui đền bù đầy đủ theo sau nỗi nhọc nhằn. Mà ngay cả sự nhọc nhằn cũng là một niềm vui vì đó chính là biểu tưởng và cũng là ý nghĩa của cuộc sống.
Jack London (White Fang)
Tôi là ai, là do tôi định nghĩa, bằng tư duy, suy nghĩ, và hành động mang niềm vui, hạnh phúc cho đời. Khi thoát ra khỏi những thị phi, so đo, mong cầu vốn rất hẹp hòi, tôi tìm thấy hành trình đầy sắc màu và bao la nắng gió. Vũ trụ vẫn ở đây cùng vô số những món quà diệu kỳ nho nhỏ. Ai đó sẽ vấp vào khi tâm đã nở hoa.
Nguyễn Phi Vân (Tôi Đi Tìm Tôi)
Nhịp sống ngày càng trở nên vội vã hơn, nhiều lo âu và bất trắc hơn, thì những-đứa-trẻ-bên-trong ngày càng bị lãng quên, bị giấu kín, sợ hãi và không còn dám chơi đùa. Để rồi vào cuối ngày, nếu còn chút nào thời gian nhìn lại bên trong mình, chúng ta không biết mình đã làm sai điều gì hay đi lạc ở đâu, để bây giờ không còn thấy bao nhiêu niềm vui và cái đẹp.
Nhóm tác giả Toa Tàu (Sách Gieo)
Nhưng thầy Harfan vẫn luôn cần mẫn cố gắng thuyết phục những đứa trẻ ấy rằng học thức thể hiện lòng tự trọng, rằng giáo dục thể hiện lòng sùng kính đối với đấng tạo hoá, rằng học tập không phải lúc nào cũng buộc chặt với những mục tiêu như lấy được bằng cấp hay trở nên giàu có. Học tập là cao quý, là ca tụng nhân bản, là niềm vui khi được cắp sách tới trường và là ánh sáng văn minh.
Andrea Hirata (Laskar Pelangi)
Khi đến một trong những khoảnh khắc mà con phải nói về bản thân mình trong cuộc sống, về việc con từng là ai, những gì con đã làm và con có nghĩa thế nào với cuộc đời, cha nguyện cầu con sẽ không quên rằng, con đã từng lấp đầy tháng ngày của một người đàn ông đang chết bằng một niềm vui chan chứa, một niềm vui cha chưa từng biết đến trong suốt những năm trước đây, một niềm vui không khiến cha khao khát thèm thuồng hơn nữa mà là thỏa mãn, bình an. Tại thời điểm này, ngay lúc này, đó là điều vĩ đại
Paul Kalanithi (When Breath Becomes Air)
Sự thật là chúng ta chỉ biết về nhau khi chúng ta đạt tới những giới hạn của chính mình, nhưng điều đó cũng là sai, bởi vì không cần thiết phải biết mọi điều về bản thân chúng ta; sự tồn tại của con người được tạo ra không phải chỉ để đi kiếm tìm sự khôn ngoan, mà còn để cày cấy trên mảnh đất này, ngóng chờ trời mưa, trồng lúa mì, thu hoạch ngũ cốc, làm bánh mì. Trong tôi có hai người phụ nữ: một người muốn có tất cả niềm vui sướng, đam mê và phiêu lưu mà cuộc đời có thể mang đến. Một người lại muốn là một kẻ nô lệ cho thói thường, cho cuộc sống gia đình, cho những điều có thể được lên kế hoạch và đạt được. Tôi là một bà nội trợ và là một con điếm, cả hai đều đang sống trong cùng một thân xác và đang tranh đấu. Cuộc gặp gỡ của hai người phụ nữ đó là một trò chơi đầy những mạo hiểm đáng sợ. Một điệu nhảy tuyệt diệu. Khi chúng tôi gặp nhau, chúng tôi là hai nguồn năng lượng siêu nhiên, hai vũ trụ va chạm vào nhau. Nếu như cuộc gặp gỡ ấy không diễn ra một cách thành kính, vũ trụ này sẽ hủy diệt vũ trụ kia.
Paulo Coelho (Eleven Minutes)
Ta vội vã đi qua ngày thơ bé Đêm chẳng tự ru mình bằng những câu chuyện kể Bà tiên có phép màu đã bỏ đi xa Không phải người tốt nào cũng có quà... Vẫn có thương yêu dưới một mái nhà Nhưng không phải tổ ấm nào cũng toàn là hạnh phúc Vẫn có những buồn vui khiến mình thắt ngực Vẫn có những chuyện đời chỉ nhắc tới đã đau. Hạnh phúc nào là hạnh phúc bền lâu? Tình yêu nào là ở mãi cạnh nhau tới răng long đầu bạc? Trái tim nào chẳng một ngày đi lạc? Nụ cười nào chẳng dễ lướt qua mau... Ừ thì thực ra cũng chẳng có gì đâu Ta từng hi vọng sau rất nhiều thất vọng Từng chán nản buông xuôi để lại rồi mong ngóng Từng ngã xuống rồi, lại đứng dậy, mà đi. Đời chẳng cho ai miễn phí thứ gì Niềm vui trong tay chắc qua nhiều mất mát Để mặn mà yêu phải qua nhiều phai nhạt Và để ngọt ngào này hẳn phải lắm đắng cay. Thế mà rồi vẫn bất lực một ngày Nhìn thời gian đi qua, nhìn bóng mình lặng lẽ Và nhìn biết bao điều không thể Đã bỏ lại hết rồi sau một cuộc chia ly. Có một ngày không còn giữ cho mình an nhiên được nữa Có một ngày thơ dại bỏ ta đi...
Trần Việt Anh
Nói theo cách thông thường thì những cuộc gặp gỡ này xảy ra khi chúng ta tiến đến một ranh giới, khi chúng ta cần chết và cần được tái sinh đầy cảm xúc. Những cuộc gặp gỡ đang chờ đợi chúng ta, nhưng một cách thường xuyên, chúng ta đã tránh không cho chúng đến. Cho dù, nếu chúng ta tuyệt vọng, nếu chúng ta không có gì để mất, hoặc nếu chúng ta tràn đầy nhiệt huyết với cuộc sống, thì bản thân những tiết lộ chưa được biết tới đó và cả thế giới của chúng ta đều đổi hướng. Mọi người đều biết yêu như thế nào, bởi tất cả chúng ta đều được sinh ra với món quà tình yêu. Một số người có tài năng bẩm sinh về lĩnh vực này, nhưng phần lớn chúng ta đều phải học lại, để ghi nhớ cách yêu, và mỗi người, không có ngoại lệ, đều cần phải thắp lên những đống lửa mừng của cảm xúc đã qua, để làm sống lại những niềm vui nỗi buồn, những thăng trầm, cho tới khi họ có thể thấy được sợi dây kết nối vẫn tồn tại ẩn sau mỗi cuộc đối đầu mới; bởi vì luôn có một sợi dây kết nối như thế. Và rồi, cơ thể chúng ta học nói thứ ngôn ngữ của tâm hồn, vẫn được biết đến như tình dục, đó chính là cái mà tôi có thể tặng cho người đàn ông đã mang trả lại linh hồn cho tôi, cho dù anh ấy không hề biết anh ấy quan trọng đối với cuộc đời tôi như thế nào. Đó là điều anh ấy đã hỏi xin tôi và đó là điều anh ấy sẽ có; tôi muốn anh ấy được hạnh phúc, rất hạnh phúc.
Paulo Coelho (Eleven Minutes)
Tiếp sau niềm xác tín trung tâm ấy, mà trong khi tôi đọc sách, không ngừng vận động từ trong ra ngoài, hướng tới việc phát hiện chân lý, là những xúc cảm do hành động mà tôi tham gia đem lại, bơi những buổi chiều ấy đầy ắp những biến cố giàu kịch tính nhiều khi hơn cả một cuộc đời. Đó là những biến cố xảy đến trong trang sách tôi đang đọc; đành rằng những nhân vật chịu tác động của các biến cố này không "có thật" như Françoise thường nói. Nhưng tất cả tình cảm mà niềm vui hay nỗi bất hạnh của một nhân vật có thật gây cho ta chỉ nảy sinh trong ta qua trung gian của một hình ảnh về niềm vui hay nỗi bất hạnh ấy; sự tài tình của tiểu thuyết gia đầu tiên là hiểu được rằng, trong cơ quan xúc cảm của chúng ta, vì hình ảnh là thành tố thiết yếu duy nhất, nên sự giản lược tức là bỏ hẳn đi những nhân vật có thật sẽ là một bước hoàn thiện quyết định. Một con người có thật, dù ta đồng cảm với họ sâu sắc đến mấy, phần lớn vẫn do giác quan ta tri nhận, nghĩa là đối với ta, con người ấy vẫn mờ đục, có một trọng lượng chết mà sự nhạy cảm của ta không nâng lên nổi. Một tai họa có giáng xuống người ấy, ta cũng chỉ có thể xúc động vì tai họa này ở một phần nhỏ của khái niệm trọn vẹn mà ta có về họ, hơn thế nữa, chính họ sẽ chỉ có thể xúc động ở một phần của khái niệm trọn vẹn mà họ có về bản thân. Khám phá quý giá của nhà tiểu thuyết là đã có sáng kiến thay thế những phần bất khả thấu triệt đối với tâm hồn bằng một số lượng tương đương những phần phi vật chất, nghĩa là những phần mà tâm hồn ta có thể đồng hóa thành của mình. Từ bấy thì quan trọng gì nếu hành động, nếu xúc cảm của những sinh thể thuộc loại mới này dường như thực đối với ta, bởi ta đã biến những điều đó thành của ta, bởi chúng diễn ra trong ta, bởi chúng khiến hơi thở gấp gáp của ta, ánh mắt đau đáu của ta phụ thuộc vào chúng trong khi ta bồn chồn lật các trang sách. Và một khi nhà tiểu thuyết đặt ta vào trạng thái này, ở đó xúc động nào cũng được nhân lên gấp mười, giống như ở mọi trạng thái thuần túy nội tâm, ở đó cuốn sách của ông sẽ khiến ta bấn loạn theo kiểu một giấc mơ nhưng là một giấc mơ sáng tỏ hơn những giấc mơ khi ta đang ngủ và hồi ức sẽ lâu bền hơn, thì khi ấy, ông kích động nơi ta trong một giờ đồng hồ mọi niềm hạnh phúc và mọi nỗi khổ đau có thể, mà ta sẽ phải mất nhiều năm trong đời mới biết được vài nỗi niềm, và những nỗi niềm mãnh liệt nhất sẽ chẳng bao giờ được phát lộ với ta vì chúng xảy ra chậm rãi khiến ta không tri giác được chúng; (cũng như trong đời, lòng ta thay đổi, và đó là nỗi đau tệ hại nhất; nhưng ta chỉ biết được nỗi đau này khi đọc sách, bằng tưởng tượng: trong thực tế thì giống như một số hiện tượng tự nhiên thường xảy ra, lòng ta thay đổi đủ chậm rãi để nếu như ta có liên tiếp nhận thấy mỗi trạng thái khác biệt của nó, thì bù lại ta tránh được chính cảm giác về sự thay đổi).
Marcel Proust (Swann's Way)
Những ngọn nến giờ đã được thắp lên, và những gương mặt ở cả hai phía bàn được đưa lại gần hơn nhờ ánh nến, và tạo nên, không như trong ánh chiều chạng vạng, một bữa tiệc quanh một cái bàn, vì bóng đêm giờ đã bị khép lại bên ngoài bởi những tấm kính, mà, thay vì mang tới bất kỳ một quang cảnh xác thực nào của thế giới bên ngoài lại làm nó gợn lên lăn tăn một cách lạ lùng đến nỗi ở đây, bên trong căn phòng, dường như trở thành một vùng đất khô khan và trật tự; còn ở đó, phía bên ngoài, là một phản ảnh mà trong đó mọi thứ lăn tăn gợn sóng và tan biến mất, như nước. Ngay lập tức một sự thay đổi nào đó lướt xuyên qua tất cả mọi người, như thể điều này đã thật sự xảy ra, và tất cả đều có ý thức về việc đang cùng nhau dự một bữa tiệc trong một thung lũng, một hòn đảo; có chính nghĩa chung để chống lại trạng thái thể lỏng ngoài kia. Bà Ramsay, người lúc nãy vẫn băn khoăn lo lắng khi chờ Paul và Minta vào và không thể ổn định mọi thứ, Lily Briscoe cảm nhận, giờ đây đã thấy sự lo lắng của bà biến thành sự chờ mong. Vì bây giờ họ phải bước vào, và cô cố phân tích nguyên nhân của niềm vui đột ngột đó, so sánh nó với thời điểm ở trên sân quần vợt, khi trạng thái vững chắc đột nhiên biến mất, và có những khoảng trống mênh mông nằm giữa họ; bây giờ ấn tượng đó lại xuất hiện bởi nhiều ngọn nến trong căn phòng không có nhiều đồ đạc, với những ô cửa sổ không màn che và cái vẻ sáng rực trông như đeo mặt nạ của những gương mặt được nhìn thấy bởi ánh nến. Một gánh nặng nào đó đã được trút khỏi họ; bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra, cô nghĩ.
Virginia Woolf (To the Lighthouse)
Đừng làm quen với nó, bởi vì nó rất dễ trở thành thói quen; nó là một chất gây nghiện mạnh. Nó có trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta, trong sự đau khổ mà chúng ta cố che giấu, trong những hi sinh mà chúng ta làm, đổ lỗi cho tình yêu vì sự tan vỡ của những giấc mơ. Đau đớn thật khủng khiếp khi nó phô bày bộ mặt thật sự của nó, nhưng nó cám dỗ, lôi cuốn khi nó được trá hình như là một sự hi sinh hay một sự tự phủ nhận. Hay tính hèn nhát. Thế nhưng càng chối bỏ, chúng ta lại càng tìm được cách tồn tại với nó, với sự ve vãn của nó và biến nó thành một phần trong cuộc sống của chúng ta.” “Em không tin điều đó. Không một ai muốn đau khổ cả.” “Nếu em nghĩ em có thể sống mà không đau khổ, đó sẽ là một bước tiến lớn, nhưng đừng tưởng tượng rằng những người khác sẽ hiểu em. Đúng, sự thật là không ai muốn đau khổ, ngay cả những người vẫn tìm kiếm đau đớn và sự hi sinh kia, nhưng rồi họ cảm thấy sự hợp lý, rõ ràng ở đó, và họ đang được nhận sự tôn trọng của con cái, những người chồng, hàng xóm láng giềng, và cả Chúa Trời. Bây giờ chúng ta đừng nghĩ về điều đó nữa; tất cả những gì em cần biết là cách điều khiển cho thế giới này quay tròn, không phải là hành trình kiếm tìm khoái cảm, mà là sự hi sinh quên mình vì tất cả, đó mới là điều quan trọng. Có phải một người lính tham gia các cuộc chiến tranh là để giết quân thù hay không? Không, anh ta ra đi để hi sinh vì Tổ Quốc. Có phải một người vợ muốn chồng thấy mình đang hạnh phúc như thế nào không? Không, cô ấy muốn chồng thấy cô ấy chân tình như thế nào, cô ấy chịu đựng như thế nào để khiến anh ta hạnh phúc. Có phải một người chồng đi làm vì nghĩ rằng anh ta sẽ tìm được sự đáp ứng đầy đủ nhu cầu cá nhân ở nơi làm việc không? Không, anh ta đang đem những giọt mồ hôi và những giọt nước mắt đổi lấy sự tốt đẹp, an lành cho gia đình. Và vì vậy cuộc sống vẫn có những đứa con trai từ bỏ những giấc mơ của chúng để làm vui lòng cha mẹ, cha mẹ từ bỏ cuộc sống của họ vì con cái; đau đớn và khổ sở được dùng để bào chữa cho một thứ duy nhất đem lại niềm vui sướng: tình yêu.
Paulo Coelho (Eleven Minutes)
Có phải vì niềm vui của thầy Nombre quá tằn tiện? Một người đang ở chương cuối của cuộc đời đáng ra vẫn có thể hưởng nhiều trái ngọt hơn chứ. Bởi thế nên tôi thấy buồn?
Takuji Ichikawa (Be With You 今会いにゆきます)
Thánh Tôma nói, (I-II, Q.34, a.4) một người tốt khi người ấy tìm thấy niềm vui trong điều tốt; người ấy xấu khi tìm thấy niềm vui trong điều xấu. Người ấy đức hạnh khi tìm thấy hạnh phúc trong đời sống đức hạnh; người ấy tội lỗi khi tìm thấy vui thú trong đời sống tội lỗi. Vì thế, những thứ chúng ta yêu quý nói cho chúng ta biết chúng ta là ai. Vì thế, người ta biết một người nhờ kết cục này. Người ta cũng biết người ấy nhờ sự khởi đầu của anh ta. Và nếu muốn biết một người vào bất kỳ một thời khắc quy định nào đó, hãy xem họ đã rời xa điểm khởi đầu và đến gần cái kết cục của mình là bao nhiêu. Bởi đó, một người phạm tội mặc dù tự ý, nhưng không yêu tội, người ấy vẫn không là người tội lỗi đúng nghĩa. Người thành tâm xuất phát từ Thiên Chúa sẽ quay trở về với Ngài. Khởi đầu với quà tặng được hiện hữu và những khả năng Thiên Chúa trao ban, người đó đạt đến tuổi lý luận và bắt đầu chọn lựa. Phong cách chọn lựa của người ấy chịu ảnh hưởng rất nhiều bởi những gì đã xảy ra với anh ta trong tuổi ấu thơ và bởi tính khí mà với nó anh được sinh ra. Nó sẽ tiếp tục bị ảnh hưởng bởi những hành động của những người chung quanh, bởi những sự kiện của thế giới mà trong đó người đó sống, bởi tính cách của xã hội. Tuy nhiên, tự cơ bản, nó vẫn tự do.
Thomas Merton (Thoughts in Solitude)
Thế giới bên kia không thể đoán trước. Mình cười hôm nay xong rồi lại khóc ngày mai. Tuy nhiên có một điều là một ngày tất cả mỗi người se đều nằm dưới lòng đất hoặc trở thành bụi thổi bay trong gió. Nó không quan trọng nếu đây là Mỹ hay Việt Nam. Sắc đẹp là trong trải nghiệm được chia sẻ. Cơ hội của cuộc sống là tình yêu. Tại sao làm mọi thứ trở nên khó khăn cho nhau? Chiến tranh đã thực hiện phần của nó cho các thế hệ. Đặt gương của tính cách hư ảo qua một bên và cho nhau niềm vui khi mình vẫn còn ở đây. Nếu không thể làm điều này, thì đừng thao túng những gì đã chưa gắng sức để giải quyết. Ý tưởng của hòa bình và không mong muốn là những lời lừa gạt. Tránh những vấn đề quan trọng và chúng ta sẽ coi nó như vậy.
VD.
GỬI LỜI YÊU THƯƠNG CÙNG SHOP HOA TƯƠI FLOWER CORNER Giữa một thành phố xô bồ cùng nhịp sống vội vã nhộn nhịp này, cần lắm chút hơi thở của thiên nhiên, chút sắc màu ấm áp trong đời. Hoa tươi là món quà tặng vô giá mà thiên nhiên ưu ái ban tặng cho loài người, nay dưới sự trau chuốt của đội ngũ nghệ nhân tại shop hoa tươi Flower Corner, chúng như được chắp cánh và thổi hồn vào, trở thành những sứ giả gửi đi thông điệp yêu thương của bạn một cách mạnh mẽ và vẹn toàn nhất. Tại shop hoa tươi Flower Corner, bạn sẽ tìm thấy hầu hết tất cả những loài hoa với màu sắc đa dạng, phù hợp để làm quà tặng cho tất cả các sự kiện như khai trương, sinh nhật, ngày lễ tình nhân, lễ cưới.... Và quan trọng hơn, tất cả những bông hoa được sử dụng tại Flower Corner đều được lựa chọn kỹ lưỡng từ những nhà cung cấp để đảm bảo khi đến tay người nhận, chúng đều là những bông hoa tươi đẹp nhất. Những bôg hoa được khéo léo kết hợp với nhau và bằng tất cả tâm huyết của các nghệ nhân, chúng trở thành những tác phẩm tinh tế, đầy sáng tạo, có thể thay bạn thể hiện bất kỳ cung bậc cảm xúc nào, dù vui tươi hay buồn thương, trang trọng hay gần gũi, thân thiết. Flower Corner luôn nỗ lực hết mình để mang lại sự hài lòng ở mức cao nhất tới khách hàng của mình. Không chỉ dừng lại ở việc cam kết cung cấp những sản phẩm hoa có chất lượng tốt nhất, shop hoa tươi Flower Corner cũng ra sức đảm bảo quá trình đặt hoa online và thanh toán của bạn diễn ra thật nhanh chóng và tiện lợi. Cùng với đội ngũ chăm sóc khách hàng luôn tận tình hỗ trợ 24/7. Flower Corner tin rằng trải nghiệm của bạn khi đặt hoa trực tuyến tại Flower Corner cũng quan trọng như niềm vui của người nhận khi nhận được món quà từ bạn.
Shop hao tươi Flower Corner
Nhưng cho dù mức độ và phạm vi có thay đổi đến đâu thì bản chất của quyến rũ vẫn không thay đổi: Đó là không bao giờ trực diện hay dùng vũ lực, ngược lại phải lấy niềm vui làm mồi nhử, đùa cợt với tình cảm của con người, khơi gợi dục vọng và băn khoăn, dẫn dắt con mồi đầu hàng về mặt tâm lí.
Nguyễn Thị Kim Anh (The Art of Seduction)
Thế giới bên kia là không thể đoán trước. Mình cười hôm nay khóc ngày mai. Tuy nhiên điều gì là tất cả chúng ta đều nằm dưới lòng đất hoặc bụi thổi bay trong gió. Nó không quan trọng nếu đây là Mỹ hay Việt Nam. Cách làm đẹp là trong trải nghiệm được chia sẻ. Cơ hội của cuộc sống là tình yêu. Tại sao làm mọi thứ trở nên khó khăn cho nhau? Chiến tranh đã thực hiện phần của nó. Đặt gương của tính cách hư ảo qua một bên Và cho nhau niềm vui khi mình vẫn còn ở đây. Nếu người ta không thể làm điều này, thì đừng thao túng những gì đã không được làm việc thông qua. Ý tưởng của hòa bình và không mong muốn là những lời lừa gạt. Nó là tránh, và chúng ta sẽ coi nó như vậy.
VD.
Thế giới bên kia là không thể đoán trước. Mình cười hôm nay khóc ngày mai. Tuy nhiên có một điều là tất cả chúng ta đều nằm dưới lòng đất hoặc bụi thổi bay trong gió. Nó không quan trọng nếu đây là Mỹ hay Việt Nam. Cách làm đẹp là trong trải nghiệm được chia sẻ. Cơ hội của cuộc sống là tình yêu. Tại sao làm mọi thứ trở nên khó khăn cho nhau? Chiến tranh đã thực hiện phần của nó. Đặt gương của tính cách hư ảo qua một bên Và cho nhau niềm vui khi mình vẫn còn ở đây. Nếu người ta không thể làm điều này, thì đừng thao túng những gì đã không được làm việc thông qua. Ý tưởng của hòa bình và không mong muốn là những lời lừa gạt. Nó là tránh, và chúng ta sẽ coi nó như vậy.
VD.
Thế giới bên kia là không thể đoán trước. Mình cười hôm nay khóc ngày mai. Tuy nhiên có một điều là một ngày tất cả chúng ta đều nằm dưới lòng đất hoặc bụi thổi bay trong gió. Nó không quan trọng nếu đây là Mỹ hay Việt Nam. Sắc đẹp là trong trải nghiệm được chia sẻ. Cơ hội của cuộc sống là tình yêu. Tại sao làm mọi thứ trở nên khó khăn cho nhau? Chiến tranh đã thực hiện phần của nó. Đặt gương của tính cách hư ảo qua một bên Và cho nhau niềm vui khi mình vẫn còn ở đây. Nếu người ta không thể làm điều này, thì đừng thao túng những gì đã không được làm việc thông qua. Ý tưởng của hòa bình và không mong muốn là những lời lừa gạt. Nó là tránh, và chúng ta sẽ coi nó như vậy.
VD.
Thế giới bên kia không thể đoán trước. Mình cười hôm nay khóc ngày mai. Tuy nhiên có một điều là một ngày tất cả chúng ta đều nằm dưới lòng đất hoặc bụi thổi bay trong gió. Nó không quan trọng nếu đây là Mỹ hay Việt Nam. Sắc đẹp là trong trải nghiệm được chia sẻ. Cơ hội của cuộc sống là tình yêu. Tại sao làm mọi thứ trở nên khó khăn cho nhau? Chiến tranh đã thực hiện phần của nó. Đặt gương của tính cách hư ảo qua một bên Và cho nhau niềm vui khi mình vẫn còn ở đây. Nếu không thể làm điều này, thì đừng thao túng những gì đã chưa làm việc thông qua. Ý tưởng của hòa bình và không mong muốn là những lời lừa gạt. Nó là tránh, và chúng ta sẽ coi nó như vậy.
VD.
Thế giới bên kia không thể đoán trước. Mình cười hôm nay khóc ngày mai. Tuy nhiên có một điều là một ngày tất cả chúng ta se đều nằm dưới lòng đất hoặc trở thành bụi thổi bay trong gió. Nó không quan trọng nếu đây là Mỹ hay Việt Nam. Sắc đẹp là trong trải nghiệm được chia sẻ. Cơ hội của cuộc sống là tình yêu. Tại sao làm mọi thứ trở nên khó khăn cho nhau? Chiến tranh đã thực hiện phần của nó. Đặt gương của tính cách hư ảo qua một bên Và cho nhau niềm vui khi mình vẫn còn ở đây. Nếu không thể làm điều này, thì đừng thao túng những gì đã chưa làm việc thông qua. Ý tưởng của hòa bình và không mong muốn là những lời lừa gạt. Nó là tránh, và chúng ta sẽ coi nó như vậy.
VD.
Thế giới bên kia không thể đoán trước. Mình cười hôm nay khóc ngày mai. Tuy nhiên có một điều là một ngày tất cả chúng ta se đều nằm dưới lòng đất hoặc trở thành bụi thổi bay trong gió. Nó không quan trọng nếu đây là Mỹ hay Việt Nam. Sắc đẹp là trong trải nghiệm được chia sẻ. Cơ hội của cuộc sống là tình yêu. Tại sao làm mọi thứ trở nên khó khăn cho nhau? Chiến tranh đã thực hiện phần của nó. Đặt gương của tính cách hư ảo qua một bên và cho nhau niềm vui khi mình vẫn còn ở đây. Nếu không thể làm điều này, thì đừng thao túng những gì đã chưa giải quyết. Ý tưởng của hòa bình và không mong muốn là những lời lừa gạt. Nó là tránh, tránh những vấn đề quan trọng và chúng ta sẽ coi nó như vậy.
VD,
Là où il y a de la haine, que je mette l'amour. Là où il y a l'offense, que je mette le pardon. Là où il y a la discorde, que je mette l'union. Là où il y a l'erreur, que je mette la vérité. Là où il y a le doute, que je mette la foi. Là où il y a le désespoir, que je mette l'espérance. Là où il y a les ténèbres, que je mette votre lumière. Là où il y a la tristesse, que je mette la joie. (Ðể con đem yêu thương vào nơi oán thù, Ðem thứ tha vào nơi lăng nhục, Ðem an hòa vào nơi tranh chấp, Ðem chân lý vào chốn lỗi lầm. Ðể con đem tin kính vào nơi nghi nan, Chiếu trông cậy vào nơi thất vọng, Ðể con dọi ánh sáng vào nơi tối tăm, Ðem niềm vui đến chốn u sầu.)
François d'Assise
Quy luật cho đi rất đơn giản: Nếu bạn muốn có niềm vui, hãy làm người khác có niềm vui. Nếu tình yêu là điều bạn đang kiếm tìm, hãy cho đi yêu thương. Nếu bạn khát khao sự sung túc vật chất, hãy giúp người khác trở nên giàu có.
Deepak Chopra
Vui trong ơn nghĩa của Chúa là niềm vui có nhiều ý nghĩa nhứt. --Mựctím--
MucTim
1. Với phần lớn chúng ta, để trở thành con người trắc ẩn không dỗ dàng. Lòng trắc ẩn không được kích hoạt sau khi ta đọc vài cuốn sách của Dalai Lama, giống ta biết cách sử dụng điện thoại sau khi xem hướng dẫn sử dụng. Đây là một dự án kéo dài cả đời và đòi hỏi sự luyện tập hằng ngày. Giống như đi săn Pokemon Go, Karen Amstrong, một học giả hàng đầu về tôn giáo, gợi ý chúng ta cố gắng “tích điểm” ba lần mỗi ngày: làm một cử chỉ tử tế; dừng lại một lời nói có thể gây tổn thương và hóa giải một cơn cáu giận. “Vào cuối mỗi ngày, khi bạn đánh răng hay thả mèo ra ngoài, bạn hãy nhìn lại xem mình có kiếm được ba điểm không.” Amstrong khuyên. Nhưng chúng ta không nên theo đuổi dự án này bằng một sự căng thẳng, một mất một còn. “Có những lúc bạn thấy mình thất bại, bạn đã hành động thiếu suy nghĩ hoặc đã tàn nhẫn,” Amstrong viết tiếp. “Lúc này, bạn hãy trắc ẩn với chính bản thân, mỉm cười với những thiếu sót của mình, và lên quyết tâm cho ngày mai. Rồi khi bạn đã thuần thục để đạt được ba điều mỗi ngày, bạn hãy hướng tới thực hành hai hành vi tử tế, ngăn chặn hai lời nói có thể gây đau. Rồi ba, vân vân.” 2. Không phán xét là một điểm quan trọng của thấu cảm thật sự. Chính vì thế đôi khi sự gần gũi của một con chó có thể đem lại niềm an ủi vô bờ bến. Chó vốn có khả năng đọc tâm trạng của con người rất cao, và chúng thương yêu vô điều kiện. Ở Mỹ có chừng 120 con chó được huấn luyện để làm dịu nỗi đau tinh thần của người ốm hoặc người gặp hoạn nạn. Khi vuốt ve chó, các nạn nhân trong trạng thái sốc và chấn thương sau một thảm họa có thể òa lên khóc hoặc nói chuyện không ngừng với chúng. Sự hiện diện không đi kèm binh luận của chúng khiến người ta có thể thả lỏng và bắt đầu bộc lộ nỗi đau của mình ra bên ngoài. 3. Lòng trắc ẩn có nguồn gốc từ sự thấu cảm. Thấu cảm là khả năng nhìn thế giới bằng con mắt của người khác, đặt mình vào cuộc đời của họ. Giống như cái lạnh thấu tủy hay cái đau thấu xương, thấu cảm là sự hiểu biết thấu đáo, trọn vẹn một ai đó, khiến ta hiểu được những suy nghĩ của họ, cảm được những cảm xúc của họ, và tất cả xảy ra mà không có sự phán xét. Khả năng đọc được tâm trí và tâm hồn của người khác là một khả năng phát triển ở những người mẫn cảm. Thấu cảm khiến ta hồi hộp khi quan sát một người đang đi trên dây ở trên cao, làm chúng ta cùng vui buồn với một nhân vật trong truyện. 4. Trắc ẩn là một trong bốn “mầm thiện” mà ông gọi là “tứ đoan”, và được diễn giải trong tuyên ngôn về thuyết Tính Thiện như sau: Xem thế thì biết, không có lòng trắc ẩn thì không phải là người; không có lòng tu ố (biết xấu hổ) thì không phải là người; không có lòng từ nhượng (biết nhường nhịn) thì không phải là người; không có lòng thị phi (biết phân biệt đúng sai) thì không phải là người. Lòng trắc ẩn là đầu mối của Nhân. Lòng tu ố là đầu mối của Nghĩa. Lòng từ nhượng là đầu mối của Lễ. Lòng thị phi là đầu mối của Trí. Người ta ai cũng có bốn đầu mối (tứ đoan) ấy, cũng [hiển nhiên] như có tứ chi vậy.” 5. Xem thế thì biết, không có lòng trắc ẩn thì không phải là người; không có lòng tu ố (biết xấu hổ) thì không phải là người; không có lòng từ nhượng (biết nhường nhịn) thì không phải là người; không có lòng thị phi (biết phân biệt đúng sai) thì không 6. “Chúng ta đánh giá người khác qua hành vi của họ, và đánh giá bản thân qua ý định của mình.” - Ian Percy 7. Nelson Mandela nói rằng cần đánh giá một đất nước không phải qua cách nó đối xử với các công dân cao quý nhất, mà qua cách nó đối xử với các công dân thấp kém nhất của mình. Các bạn có nghĩa vụ luôn nhắc nhở chúng ta tới câu nói đó”.
Đặng Hoàng Giang (Thiện, ác và Smart phone)
1. Với phần lớn chúng ta, để trở thành con người trắc ẩn không dỗ dàng. Lòng trắc ẩn không được kích hoạt sau khi ta đọc vài cuốn sách của Dalai Lama, giống ta biết cách sử dụng điện thoại sau khi xem hướng dẫn sử dụng. Đây là một dự án kéo dài cả đời và đòi hỏi sự luyện tập hằng ngày. Giống như đi săn Pokemon Go, Karen Amstrong, một học giả hàng đầu về tôn giáo, gợi ý chúng ta cố gắng “tích điểm” ba lần mỗi ngày: làm một cử chỉ tử tế; dừng lại một lời nói có thể gây tổn thương và hóa giải một cơn cáu giận. “Vào cuối mỗi ngày, khi bạn đánh răng hay thả mèo ra ngoài, bạn hãy nhìn lại xem mình có kiếm được ba điểm không.” Amstrong khuyên. Nhưng chúng ta không nên theo đuổi dự án này bằng một sự căng thẳng, một mất một còn. “Có những lúc bạn thấy mình thất bại, bạn đã hành động thiếu suy nghĩ hoặc đã tàn nhẫn,” Amstrong viết tiếp. “Lúc này, bạn hãy trắc ẩn với chính bản thân, mỉm cười với những thiếu sót của mình, và lên quyết tâm cho ngày mai. Rồi khi bạn đã thuần thục để đạt được ba điều mỗi ngày, bạn hãy hướng tới thực hành hai hành vi tử tế, ngăn chặn hai lời nói có thể gây đau. Rồi ba, vân vân.” 2. Không phán xét là một điểm quan trọng của thấu cảm thật sự. Chính vì thế đôi khi sự gần gũi của một con chó có thể đem lại niềm an ủi vô bờ bến. Chó vốn có khả năng đọc tâm trạng của con người rất cao, và chúng thương yêu vô điều kiện. Ở Mỹ có chừng 120 con chó được huấn luyện để làm dịu nỗi đau tinh thần của người ốm hoặc người gặp hoạn nạn. Khi vuốt ve chó, các nạn nhân trong trạng thái sốc và chấn thương sau một thảm họa có thể òa lên khóc hoặc nói chuyện không ngừng với chúng. Sự hiện diện không đi kèm binh luận của chúng khiến người ta có thể thả lỏng và bắt đầu bộc lộ nỗi đau của mình ra bên ngoài. 3. Lòng trắc ẩn có nguồn gốc từ sự thấu cảm. Thấu cảm là khả năng nhìn thế giới bằng con mắt của người khác, đặt mình vào cuộc đời của họ. Giống như cái lạnh thấu tủy hay cái đau thấu xương, thấu cảm là sự hiểu biết thấu đáo, trọn vẹn một ai đó, khiến ta hiểu được những suy nghĩ của họ, cảm được những cảm xúc của họ, và tất cả xảy ra mà không có sự phán xét. Khả năng đọc được tâm trí và tâm hồn của người khác là một khả năng phát triển ở những người mẫn cảm. Thấu cảm khiến ta hồi hộp khi quan sát một người đang đi trên dây ở trên cao, làm chúng ta cùng vui buồn với một nhân vật trong truyện. 4. Trắc ẩn là một trong bốn “mầm thiện” mà ông gọi là “tứ đoan”, và được diễn giải trong tuyên ngôn về thuyết Tính Thiện như sau: Xem thế thì biết, không có lòng trắc ẩn thì không phải là người; không có lòng tu ố (biết xấu hổ) thì không phải là người; không có lòng từ nhượng (biết nhường nhịn) thì không phải là người; không có lòng thị phi (biết phân biệt đúng sai) thì không phải là người. Lòng trắc ẩn là đầu mối của Nhân. Lòng tu ố là đầu mối của Nghĩa. Lòng từ nhượng là đầu mối của Lễ. Lòng thị phi là đầu mối của Trí. Người ta ai cũng có bốn đầu mối (tứ đoan) ấy, cũng [hiển nhiên] như có tứ chi vậy.”
Đặng Hoàng Giang (Thiện, ác và Smart phone)
33. Đằng sau niềm vui độc địa là diễn biến tâm lý gì? Vì sao người ta thích xem người khác bị làm nhục? Một lý giải tới từ thuyết so sánh xã hội, được xây dựng từ những năm 1950 bởi nhà tâm lý học Leon Festinger. Theo thuyết này, chúng ta hay có xu hướng đánh giá bản thân không qua những chuẩn khách quan, mà qua việc so sánh mình với người khác. Ta thấy giá trị của mình được nâng lên khi người khác vấp ngã. Đó cũng là lý do những người thiếu tự tin thì hay có cái niềm vui độc địa này hơn những người khác - một học sinh giỏi có thể sẽ thương cảm cậu bạn bị điểm kém, còn tay học kém thì sẽ khoái trá khi thằng bàn trên còn bị điểm thấp hơn mình, và cảm thấy bản thân mình cũng “không đến nỗi”. Người thiếu tự tin thường xấu hổ và ghen tị khi thấy mình kém cỏi hơn, và khinh khỉnh và kiêu ngạo khi cho rằng mình hơn người khấc. Những vi phạm của hai bảo mẫu là niềm vui của nhiều người bởi qua đó họ thấy bản thân thật ưu việt về mặt đạo đức. Và giống như những người nghiện, hằng ngày họ đi tìm lỗi của người khác để được sống trong cảm giác của người đứng bên trên. Richard Smith, tác giả cuón Niềm vui từ nỗi đau, viết rằng chúng ta thích xem những “pha khó đỡ” trên truyền hình thực tế vì chúng làm ta thấy rằng cuộc đời của mình cũng không đến nỗi tệ. “Nhìn xuống”, như người ta vẫn nói, sẽ làm ta nhẹ nhõm hơn, vì ta thấy “không ai bằng mình” Thuật ngữ chuyên môn ở đây là “so sánh xuống”, và theo Richard Smith, nó đem lại một niềm vui hào sảng. 34. “Đặc tính tệ nhất của con người là vui trên nỗi đau của kẻ khác, nó là họ hàng của sự độc ác, thậm chí chỉ khác độc ác như là lý thuyết khác với thực hành.” - Arthur Schopenhauer “Con người được sinh ra để vui. Nếu họ không vui được về cái đẹp của bản thân thì sẽ vui vẻ cái xấu xí của người khác.” - Franz Schönthan von Pernwaldt 35. Gắn đây nhất, ở Việt Nam, một nữ học sinh bị bắt đeo biển “Tôi là người ăn trộm” đứng trước cửa hiệu sách. Một người đàn ông ăn trộm gà quần áo tả tơi bị trói giật cánh khuỷu, ngồi bệt, mồm ngậm một cái chân gà. Trải qua các thế kỷ, dường như phản xạ chà đạp lên nhân phẩm của người phạm chuẩn và niềm tin vào tính chính danh của các hình thức trừng phạt mang tính lăng nhục vẫn dai dẳng tồn tại. Chỉ có hình thức làm nhục công cộng đã thay đổi, những trận đòn giữa chợ không mất đi, chúng được bổ sung bằng những trận ném đá trên mạng. Vết xăm trên mặt được thay thế bởi vết nhơ online. Nhưng có một điểm không thay đổi, chúng tồn tại như một lời mời cho kỳ thị và định kiến. 36. Gắn đây nhất, ở Việt Nam, một nữ học sinh bị bắt đeo biển “Tôi là người ăn trộm” đứng trước cửa hiệu sách. 37. Chúng ta luôn được ngồi hàng ghế đầu, nữ tác giả Frances Larson phân tích trong bài nói chuyện TED của cô về chủ đế “Vì sao những video chặt đầu luôn có hàng triệu người xem?”, nhưng lại có thể tự nhủ “Không liên quan gì tới tôi, sự việc đã xảy ra rồi, tôi không ở đó.”17 Nhưng xem nghĩa là tán thành, là phê chuẩn màn diễn của đám đông ra đòn, trong đó nạn nhân bị ép đóng vai nhân vật chính. Người xem clip không phải kẻ đứng ngoài, mà trở thành nhân chứng và tòng phạm trong việc chà đạp lên nhân phẩm của những nạn nhân. Chiếc smartphone đã trở thành một vũ khí hoàn hảo để trả thù. Và trên YouTube, cơn trả thù kéo dài mãi mãi.
Đặng Hoàng Giang (Thiện, ác và Smart phone)
Trong không khí rộn ràng sắc xuân đang sắp đến gần. Công ty du lịch Saigon Star xin gửi đến Quý khách hàng các chương trình Tour Tết Nguyên Đán 2023 với các điểm du lịch nổi tiếng, mới lạ của du lịch Tết trong nước cũng như du lịch Tết nước ngoài cùng những phần quà hấp dẫn để gia đình bạn thỏa sức tận hưởng những ngày lễ nhiều niềm vui, hạnh phúc và đồng hành cùng Saigon Star đón chào năm Quý Mão 2023 An Khang Thịnh Vượng. saigonstartravel.com
Saigon Star Travel
Chỉ có điều, cô vẫn nghĩ, nếu cuộc đời người ta không thực sự đi đến chỗ hoàn toàn tuyệt vọng,nếu từ đó người ta không thực sự nhận ra đâu là thứ mà mình không thể vứt bỏ,thì người ta sẽ lớn lên mà chẳng hiểu niềm vui thực sự là gì cả.Cô thấy mình đã thật may mắn
Banana Yoshimoto
Bỗng dưng muốn viết gì đó…. Cho một ngày chơi vơi! Ngườ i một nơi, mình một nơi, tình người một nơi Người ngoài tầm với, ta mãi đợi chờ Trong thoáng giây cuộc đời Buồn vì người, buồn vì mình Buồn tình mình, buồn tình người, buồn đến phải cười Mới đôi mươi, mình còn trẻ, tình còn trẻ, đời còn trẻ Người biết ta trẻ, ta hiểu ta trẻ, mình sợ mình trẻ Mình sợ mình sai, mình ghét mình sai, ta làm mình sai Chẳng biết trách ai, hờn ai, dỗi ai Chỉ biết trách mình, hờn mình, dỗi mình Dẫu rằng có những điều đáng lẽ phải quên Nhưng ta hỏi lòng vì sao phải quên? Sao để bắt đầu rồi kết thúc ở quên? Chọn nhớ, chọn quên, chỉ là cách đặt tên cho góc khuất tâm hồn Đừng chọn nhớ và cũng đừng cố quên Bởi vì có những thứ đáng được giữ gìn nguyên vẹn Đáng, bởi vì có nó ta thêm yêu tuổi thanh xuân Đáng, vì có nó ta biết ta đã sống, đang sống, đã vui, đang vui và sẽ mãi cười Dẫu rằng nhớ lại niềm vui khi xưa trong nỗi đau khổ là một điều đáng tiếc Nhưng có thứ để luyến lưu còn hơn chẳng có gì để nghĩ về Như đi lạc trong tuổi thanh xuân, đi lạc giữa những chuỗi ngày, buồn, vui bất chợt Rồi tự cười cợt, cười vui, cười buồn, buồn cười Tuổi đôi mươi, tôi…..chỉ có nụ cười!
Nguyen Hoa
Câu thứ nhất: Nhập môn quan lai ý, xuất ngôn mạc trù trừ. Ý là khi có người đến xem tướng số cho chính mình, hoặc giả xem cho người khác, ta không nên nói gì, phải nghe họ trình bày trước đã, họ nói càng nhiều, sẽ càng để lộ ra nhiều thông tin quý báu. Khi đó ta phải nắm đúng thời cơ, đột nhiên phán một câu lạnh lùng, đánh đúng chỗ hiểm. Nhất thiết không được chần chừ ngập ngừng, chớ úp mở không rõ ràng, nếu không đối phương sẽ cho rằng trình độ của ta còn non kém. Vậy làm thế nào để bắt được chỗ hiểm, hãy nghiền ngẫm kỹ những câu tiếp theo dưới đây. Câu thứ hai: Thiên lai vấn truy dục truy quý, truy lai vấn thiên vi thiên ưu. Thiên chỉ người cha, truy chỉ người con. Câu này nghĩa là: chỉ cần cha đến xem tướng số cho con, về cơ bản đều muốn biết tiền đồ của con cái mình thế nào, sau này có thể phát phú phát quý không. Phàm là bậc làm cha mẹ trong thiên hạ, ai mà chẳng hy vọng con cái thành tài, trai thành rồng, gái thành phượng, cho dù bản thân mình chỉ là con gà trụi lông. Dạng người này đến xem tướng số, một khi đã hỏi đến những vấn đề đó, hầu hết con trai hoặc con gái họ đều không có chí tiến thủ, hoặc không hề có một chút biểu hiện gì của phú quý, hoặc ngỗ ngược càn quấy. Cứ bám theo mạch này để phán đoán, đảm bảo không bao giờ sai. Nửa câu sau chính là nói hễ con cái xem tướng số cho cha mẹ, chắc chắn cha hoặc mẹ của họ sức khỏe không tốt, hoặc đang bệnh nặng, hoặc sắp quy tiên. Ngoài những điều đó ra, con cái chẳng còn vấn đề gì để hỏi liên quan đến cha mẹ mình cả. Do đó ta cứ trực tiếp phán đoán cha hoặc mẹ của họ sức khỏe có vấn đề, khẳng định không đúng không lấy tiền. Câu thứ ba: Bát vấn thất, hỷ giả dục bằng thất quý, oán giả thực vi thất sầu. Bát là chỉ người vợ, thất là chỉ người chồng, tức chỉ cần là vợ đến xem tiền đồ và vận thế cho chồng. Nếu người phụ nữ đến với niềm hân hoan vui mừng hiện rõ trên từng cử chỉ nét mặt, điều này chứng tỏ người chồng thời gian gần đây có thể sắp có vận quan chức hoặc vận tài lộc. Tóm lại là việc tốt. Chỉ có điều, việc tốt vẫn chưa đến, hoặc mới chỉ manh nha nảy mầm, người này thường mang tâm lý đón đầu, muốn đến xem một quẻ bói trước. Vậy ta có thể trực tiếp phán đoán rằng chồng của bà (cô) ta có phúc có lộc, sắp hành đại vận đến nơi rồi. Khỏi cần quan tâm kết quả ra sao, khi đó các bà các cô chắc chắn sẽ chớp chớp đôi mắt, mỉm cười như một chú nai ngơ ngác, vung tay thưởng hậu hĩnh cho thầy tướng số. Ngược lại, nếu người phụ nữ này đến với gương mặt lo âu, phiền muộn, chắc chắn chồng của họ gần đây hành vận kém, gặp nhiều điều xui xẻo, hoặc sắp bị mất chức, hoặc sắp phá sản, hoặc tình cảm vợ chồng bất hòa, thậm chí sắp bỏ rơi họ thì ta có thể lập tức phán đoán theo hướng hung họa, chắc chắn sẽ trúng đến tám chín phần. Sau đó đánh mạnh vào tâm lý của họ, phán rằng nếu không giải hạn, sớm muộn gì hung họa sẽ ngày càng nặng, thậm chí còn liên quan đến tính mạng. Lúc này họ sẽ ngoan ngoãn móc tiền ra. Ta lừa họ, mà họ còn vái lạy tạ ơn ta rối rít. Câu thứ tư: Thất vấn bát, phi b�
Anonymous
Nói một cách đơn giản, Thẩm chính là thẩm tra phán đoán, bao gồm y phục, khí chất, phong thái của đối phương. Phú quý hay bần tiện đều thể hiện từ đó ra cả. Thoạt nhìn là có thể nhận định được đẳng cấp, thứ bậc của một người. Ý nghĩa thứ hai của Thẩm là lắng nghe đối phương nói. Họ nói càng nhiều, thông tin tiết lộ cũng càng nhiều. Xao nghĩa là thăm dò, vừa thăm dò, vừa đánh theo một gậy, thăm dò nhưng không được để lộ sơ hở. Xao là nền tảng của Thẩm, nếu thăm dò một câu chính xác, có thể dùng chữ Đả để hạ màn. Còn nếu hai lần đều không chính xác, thì sẽ vô cùng nguy hiểm, giống như vạch cỏ tìm rắn vậy, không khéo sẽ bị rắn cắn lại. Khi rơi vào trường hợp vạch cỏ tìm rắn, thông thường A Bảo sẽ phải vứt dao (tức rút êm). Đả là suy đoán một cách kiên định. Đả hay là phải nhanh, xuất khẩu câu nào, mỗi chữ trong ấy đều phải tựa như tiếng kim ngân. Cao hơn nữa, ý nghĩa của Đả chính là đập tan ý chí của đối phương. Vì ta Xao chuẩn xác nên họ sẽ tuyệt đối tin vào lời nói của ta. Vậy nên với người bình thường, ta nói sắp tới họ gặp vận xấu; với quan chức, ta nói họ sắp mất chức; với thương nhân, nói sắp phá sản; với người phụ nữ có nỗi niềm chất chứa, nói họ sắp bị bỏ rơi. Như vậy là Đả thủng hoàn toàn phòng tuyến tâm lý của đối phương. Thiên là lừa người. Có thể xuất chiêu lừa ngay tại trận, cũng có thể thông qua cách thức sắp đặt dàn cục. Thiên được dung hòa trong năm chữ kia, hoặc ở sự chậm rãi. Xuất Thiên không được nóng vội, nếu không sẽ lộ sơ hở, do đó mới có câu cấp Đả, mạn Thiên. Long là vỗ về an ủi, nói những điều đối phương thích nghe, mang lại cho họ một tia hy vọng. Vì ta đã Đả họ nên họ rất sợ hãi, tâm tư rơi xuống cùng cực. Lúc này, ta phải Long họ một chút, cho họ biết dù sao vẫn còn hy vọng. Nếu họ làm theo lời nói của ta thì có thể biến nguy thành an, gặp hung hóa cát. Sau đó lại tiếp tục Long một chút, nói với họ rằng nếu vượt qua giai đoạn gập ghềnh này, sẽ đại phú đại quý, thọ đến trăm tuổi. Đương nhiên họ vô cùng vui mừng. Đả đối ứng với Long, trước tiên làm cho tuyệt vọng, sau đó lại gieo hy vọng, cuối cùng đối phương sẽ hoàn toàn bị trói chặt.
Anonymous
Một nụ cười, một gương mặt trên tàu hầm, một cánh hoa mọc trong khe đá bên vệ đường, một tấm vải sặc sỡ treo trong cửa tiệm, ánh trời chiếu trên chậu hoa nơi cửa sổ. Hãy nhạy bén đối với mọi dấu hiệu của cái đẹp và vẻ diễm kiều. Dâng lên mọi niềm vui, tỉnh giác vào mọi lúc, trước "những tin tức luôn luôn đến từ im lặng. " Dần dà bạn sẽ là người làm chủ lấy hạnh phúc của mình, tạo ra niềm vui cho chính mình, có đủ mọi phương pháp để thắp sáng, nâng cao, gợi cảm hứng cho từng hơi thở và động tác của mình
Anonymous
Niềm vui ngẫu nhiên trong sự đau khổ, giống như một đóa mạn thù sa màu trắng thình lình nở rộ giữa sự lặng im chết chóc của nỗi tuyệt vọng.
唐七公子 (Tam Sinh Tam Thế - Chẩm Thượng Thư)
Thần Đồng Đất Việt: Hoàng Sa - Trường Sa Tập 1: Khẳng Định Chủ Quyền Tập 1: KHẲNG ĐỊNH CHỦ QUYỀN   Bạn hiểu gì về chủ quyền biển đảo Việt Nam? Bạn khẳng định chủ quyền thế nào trước những người thắc mắc, nghi ngờ về cương vực nước bạn? Truyện tranh Thần Đồng Đất Việt: Hoàng Sa – Trường Sa sẽ dẫn dắt bạn cùng những người bạn nhỏ bắt đầu cuộc hành trình về với “Bãi Cát Vàng” – tìm hiểu lịch sử chủ quyền biển đảo qua chuỗi câu chuyện kỳ thú. “Sách đó của người lớn mà, ta làm sao hiểu được chứ?” – Câu nói của công chúa Phương Thìn dường như đã lý giải được nguyên do cho sự ra đời của truyện tranh Thần Đồng Đất Việt: Hoàng Sa – Trường Sa. Với lối dẫn nhập thú vị, tình tiết truyện lôi cuốn pha chút vui nhộn, Tập 1: Khẳng Định Chủ Quyền đã làm sống lại những hình ảnh, việc làm vì bờ cõi biên cương của tiền nhân như các chiếu lệnh về việc chăm lo - bảo vệ - cai quản vùng hải đảo, vẽ bản đồ, dựng lập bia miếu, cắm mốc chủ quyền v.v. Tất cả dấu mốc lịch sử khẳng định chủ quyền này đã mang lại hào khí và thổi vào lòng độc giả niềm tự hào về ý thức giữ gìn bờ cõi của cha ông.
Anonymous
Năm mươi năm trôi qua, giữa hai thời khắc của cùng một bản nhạc. Hai hình ảnh khác biệt của cùng một con người. Con người non trẻ, nguyên vẹn, hạnh phúc. Con người về hưu, đầy đủ buồn vui lẫn vài cú sốc làm mình biến dạng, nhưng vẫn nuôi giữ niềm hy vọng leo lét ngây thơ, rằng sự kiện hạnh phúc nhất cho cuộc đời vẫn còn đang chờ phía trước.
Ngựa Thép | Phan Hồn Nhiên
– Không đúng. Trái tim ta không phải phá giới từ đêm qua, mà mười một năm trước, hai mươi năm trước đã phá giới rồi. Thuở thiếu thời gặp nàng, trái tim ta đã khôn nguôi thổn thức. Sau khi nàng ra đi, ta không hiểu vì sao mình lại lặng lẽ phác họa chân dung nàng, hết bức này đến bức khác. Rồi khi ngắm nhìn tượng Phật lại tưởng tượng ra gương mặt của nàng, thì ta biết mình đã sa vào lưới tình, chẳng thể thoát thân. Ái dục vốn là trở ngại lớn nhất đối với người tu hành. Ta vô cùng sợ hãi, nên mỗi lần nghĩ tới nàng là ta lại tụng kinh để sám hối. Nhưng khi nàng trở về, niềm vui được ở bên nàng lớn hơn cả việc nghiên cứu, tìm hiểu giáo lý Phật pháp và việc tụng niệm đã không thể giúp ta trừ bỏ những chướng ngại trong lòng được nữa. Sau khi hôn nàng, ta hiểu rằng mình đã không thể rời bỏ ái dục… Từng giọt lệ long lanh kết đọng trên khóe mắt chàng, nặng nhọc lăn dài trên gò má. – Mười một năm trước, không được gặp nàng lần cuối, ngày hôm đó, ta đã ngồi thiền trong phòng nàng ba ngày. Sau ba ngày, ta hiểu ra một điều: Nếu đã không thể quên được nàng, chi bằng ta biến nỗi nhớ nàng thành sự tu tập mỗi ngày. Nhờ vậy, tâm hồn ta bình lặng trở lại, ta chuyên tâm vào việc tu hành. Nếu mười năm sau nàng không quay về, ta sẽ thực hiện nguyện vọng của nàng, đến Trung Nguyên truyền bá Phật pháp. Nhưng đúng lúc ta chuẩn bị khởi hành đến đất Hán, thì Khâu Từ gặp phải kiếp nạn và ta phải chịu sự sỉ nhục này.
Chương Xuân Di (Đức Phật và nàng)
– Khi nãy biết ta đã có quan hệ… vợ chồng với nàng… Nếu không phải là do Lữ Quang sắp bày, ép buộc, Rajiva sao dám “làm vậy” với nàng! Thế nên, cảm xúc đầu tiên đến với ta khi biết tin đó, không phải là sám hối, mà là niềm vui vô bờ tựa mạch nước ngầm len lỏi trong tim. Ta đã vô cùng hoảng sợ và hổ thẹn khi mình có ý nghĩ đó. Mấy mươi năm tu hành vẫn chẳng thể giúp ta chống lại khát khao yêu đương với nàng. Tội lỗi này, dù có đọc bao nhiêu kinh văn đi nữa cũng không thể xóa bỏ. Ta không xứng là đệ tử nhà Phật… Ta nhớ đến lời nói của vị cao tăng mà ta gặp hồi nhỏ: Nếu không tuân thủ giới luật một cách nghiêm khắc, ngày sau sẽ chỉ có thể là một pháp sư thông minh, sáng láng không hơn không kém. Khi nãy, vừa tụng kinh ta vừa nghĩ về điều này và không khỏi đau đớn. Ta đã phá giới vào đúng năm ba mươi lăm tuổi, lẽ nào ý trời đã định, kiếp này Rajiva chỉ có thể trở thành một pháp sư thông minh, sáng láng, mà chẳng thể làm nên nghiệp lớn ư?
Chương Xuân Di (Đức Phật và nàng)
Rằng học tập không phải lúc nào cũng buộc chắc với những mục tiêu như lấy được bằng cấp hay trở nên giàu có. Học tập là cao quý, là ca tụng bản thân, là niềm vui khi được cắp sách tới trường và là ánh sáng văn minh.
Andrea Hirata (Laskar Pelangi)
Mang theo một cuốn sách trong túi hay giỏ xách của bạn, nhất là những khi buồn, là sở hữu một thế giới khác, một thế giới có thể mang lại cho bạn niềm vui.
Orhan Pamuk
Người ta gọi tuổi mới lớn là “tuổi biết buồn”. “Biết buồn” tức là chạm ngõ cuộc đời rồi đó. Biết buồn tức là bắt đầu nhận ra sự hiện hữu của những khoảng trống trong tâm hồn. Biết buồn là khi nhận ra rằng có những lúc mình cảm thấy cô độc. Khi đó, hãy dành cho sự cô độc một khoảng riêng, hãy đóng khung sự cô đơn trong giới hạn của nó, như một căn phòng trống trong ngôi nhà tâm hồn. Mỗi lần vào căn phòng ấy, dù tự nguyện hay bị xô đẩy, thì bạn vẫn có thể điềm tĩnh khám phá bản thân trong sự tĩnh lặng. Để rồi sau đó, bạn bình thản bước ra, khép cánh cửa lại và trở về với cuộc sống bề bộn thường ngày, vốn lắm nỗi buồn nhưng cũng không bao giờ thiếu niềm vui...
Phạm Lữ Ân (Nếu biết trăm năm là hữu hạn)
Trong sân trượt tuyết có rất nhiều người thành công lui tới nghỉ ngơi, họ đổi lấy những phút giây hưởng thụ cuộc sống bằng sự siêng năng và cố gắng của mình. Niềm vui có được từ đôi tay lam lũ của chính mình mới là niềm vui đích thực, thoải mái và dễ chịu. Đừng lo đôi bàn tay mình quá nhỏ bé, vì chỉ cần bạn chịu khó cày bừa thì càng ngày bàn tay ấy càng có sức mạnh, nó sẽ nuôi dưỡng ước mơ của bạn, rồi một ngày bạn sẽ được vụ mùa bội thu."  
Sara Imas (Vô cùng tàn nhẫn, vô cùng yêu thương)
Nếu có bao giờ tôi được ra khỏi nhà tù này, thì tôi sẽ đi xem tất cả những cuộc hành quyết người tử tù. Tôi chắc tôi sai lầm khi nghĩ đến cái chuyện có thể xảy ra đó. Vì ý nghĩ tự thấy mình được tự do vào một buổi sáng sớm, đứng phía sau vòng vây của cảnh sát, như thế là ở phía bên kia, ý nghĩ rằng minh là khán giả đến xem và sau đó có thể nôn mửa, một niềm vui đau xót ồ ạt dâng lên trong lòng tôi.
Albert Camus (The Stranger)
Bệnh tâm thần trên thế gian này muôn hình vạn trạng, cùng một căn bệnh ở trên những người khác nhau cũng có biểu hiện khác nhau, có loại bệnh tâm thần sẽ thôi thúc một người làm điều ác, cũng có loại "bệnh" sẽ giúp một người có được niềm vui thuần túy và bình dị.
穆戈 (Hồ Sơ Tâm Lý Học: Tâm Thần Hay Kẻ Điên)
Chọn Lily Bridal, Đong Đầy Niềm Vui Ngày Cưới
Lily Bridal
Nếu hạnh phúc là một cái cây to, niềm vui sẽ là những chiếc lá xanh thắm, chính chúng ta chứ không ai khác mới là người chăm sóc và ngắm nhìn cái cây ấy lớn lên mỗi ngày.
revisach
Một Chỗ Khủng Khiếp. Câu chuyện xảy ra tại một nhà giam bên Liên Xô. Một cựu tù nhân, bà Arsenjeff, thuật lại một kinh nghiệm mắt thấy tai nghe diễn ra tại đó, nơi bà gọi là "Một chỗ khủng khiếp" như sau: Một buổi chiều kia, một cô gái trẻ cùng bị giam với chúng tôi kề miệng vào tai tôi khẽ nói: chị biết mai là ngày gì không? Rồi không đợi tôi trả lời, cô ta nói tiếp: "Mai là ngày lễ Phục Sinh". Nghe thế, tôi tự hỏi: "Lễ Phục Sinh đã đến rồi sao, lễ của niềm vui và hy vọng? Nhưng trong tù, niềm vui của chúng tôi đã héo úa và khô cằn. Còn niềm hy vọng?...". Tôi đi lại trong phòng và không dám suy nghĩ tiếp. Bỗng một tiếng reo vang nổi lên phá tan bầu không khí nặng nề: "Ðức Kitô đã sống lại thật". Quá sức sửng sốt, các nhân viên trở nên bất động như những tượng gỗ. Có lẽ trong tâm trí, họ giận dữ lên án một diễn tiến không bao giờ xảy ra tại đây. Sau một lúc yên lặng, tôi nghe tiếng giày nặng nề tiến đến gần phòng giam của chúng tôi. Rồi cửa phòng được mở tung. Hai nhân viên giận dữ hỏi ai đã xướng câu mê tín dị đoan và hùng hổ túm lấy cô gái, lôi cô ta sền sệt ra khỏi phòng. Một tuần lễ sau, cô ta được thả về phòng giam, mặt cô ta xanh xao, người gầy đi thấy rõ. Qua tuần lễ Phục Sinh, người ta đã biệt giam cô vào một phòng không có lò sưởi, để cái lạnh thấu xương và cơn đói hành hạ thân thể một con người họ cho là cuồng tín. Sau khi nằm yên tại một góc phòng hồi lâu, cô ta vẫy tay gọi tôi lại thều thào: "Dù sao tôi cũng đã tuyên xưng niềm tin vào sự Phục Sinh trong trại giam. Những cái khác không quan trọng gì cho lắm". Nói xong cô cố gắng mỉm cười và tôi thấy ánh mắt cô vẫn lóe sáng lên như dạo nào. Ðược dịp tuyên xưng niềm tin Phục Sinh cách đặc biệt như cô gái trên thật hiếm hoi. Nhưng mẫu gương can đảm của cô phải nhắc nhở chúng ta cố gắng thực thi lời nguyện chúng ta luôn cùng nhau xướng lên sau những lời truyền phép: "Chúng con loan truyền việc Chúa chịu chết và tuyên xưng việc Chúa sống lại, cho đến khi Chúa lại đến". Tuyên xưng việc Chúa sống lại bằng cách hiểu rõ ý nghĩa và giá trị của sự chết, của những đau khổ, của những vấn đề khó khăn. Cuộc sống của chúng ta không chỉ đóng khung và chấm cùng tại đó. Nhưng người mang niềm tin Phục Sinh phải chiến đấu để vượt qua, để lướt thắng những khó khăn, hạn chế những đau khổ, những sự dữ, những tội lỗi, để phát huy cuộc sống mới của những tạo vật được tái sinh nhờ cái chết và sự Phục Sinh của Chúa Kitô.
LẽSống
Yêu bao giờ cũng tốt hơn ghét, vì nó mang lại niềm vui và không bao giờ là... quá nhiều! Nó hoàn thiện ta, kết nối ta với cái tốt và nâng cao ta lên.
Bùi Văn Nam Sơn ("Chat" với René Descartes)
Nếu được chọn lại tôi vẫn sẽ chọn con đường đã đi qua, những trải nghiệm, niềm vui, nỗi buồn, tuổi thơ, quê hương, gia đình ấy. Không mong một xuất phát điểm khác ít chông gai hơn, bằng phẳng hơn. Qua một ngày là đã qua, chúng ta đều đang đi trên chuyến xe, đến cuối cùng rồi ai cũng về cùng một đích. Điều quý giá là ai kịp chậm lại để cảm nhận, để tận hưởng mỗi phút giây hiện tại, khổ hay vui cũng đều nhiệm màu. Đến cuối cùng thì hoa cũng là rác mà rác cũng là hoa.
Hiên
Sự tiến bộ, ngay cả một bước tiến nhỏ trong công việc mà bạn quan tâm Bất cứ ai hoặc bất cứ điều gì đã giúp hoặc cản trở sự tiến bộ của bạn Những mục tiêu và kế hoạch, đặc biệt một kế hoạch để đạt được sự tiến bộ vào ngày mai Những vấn đề hoặc “những việc cần làm” mà có thể là nguyên nhân khiến bạn căng thẳng vì chúng thường xuyên xoáy qua tâm trí bạn Bất cứ thứ mang lại cho bạn niềm vui hoặc sự hài lòng, ngay cả nếu nó chỉ là một thời khắc thoáng qua.
Jocelyn K. Glei (Maximize Your Potential: Grow Your Expertise, Take Bold Risks & Build an Incredible Career (99U))
Ngẫm lại, có lẽ đời người được kết nên bởi một chuỗi dài những trao và nhận nho nhỏ như thế. Đã sinh ra, ắt phải chết đi. Đó là định mệnh không của riêng ai. Hoa anh đào dẫu đẹp đến nhường nào, khi xuân tàn, hoa vẫn rụng. Nhưng ngay cả trong cái quy luật hạn hẹp ấy, nếu có người nhận lấy điều gì đó, rồi lại kết nối nó với người khác, biết đâu sẽ tạo ra được những niềm vui.
Sōsuke Natsukawa (神様のカルテ 2 (Kamisama No Karute 2))
Người tiêu xài nhiều như tiết kiệm được chính là người hài lòng nhất, bởi anh ta có cả hai niềm vui.
Samuel Johnson
Lòng Tốt Của Mẹ. Dạy Con Muốn Tiếp Tục Sống George Washington, một trong những nhà anh hùng của nền độc lập Hoa Kỳ, thường được đề cao như một người con chí hiếu đối với mẹ mình. Sau những trận chiến cam go nhất, giữa những công việc nặng nề của một nguyên thủ quốc gia, ông thường về nhà thăm viếng và trò chuyện lâu giờ với người mẹ già. Một hôm, ngạc nhiên về sự gắn bó của ông đối với mình, mẹ đã đặt câu hỏi như sau: "Tại sao con lại chịu khó mất hằng giờ như vậy để ngồi bên cạnh mẹ?". Vị tổng thống của nước Mỹ đã trả lời như sau: "Thưa mẹ, ngồi bên cạnh mẹ để lắng nghe mẹ nói, không phải là một việc mất giờ. Bởi vì, sự thanh thản và lòng tốt của mẹ dạy con còn muốn tiếp tục sống". Hôm đó, Giáo Hội mừng lễ Mẹ đi viếng bà thánh Ysave. Giáo Hội đặt lễ này vào cuối tháng năm như cao điểm của tháng hoa. Sự vội vã lên đường của Mẹ Maria để đi thăm người chị họ cưu mang trong lúc tuổi già là biến cố khai mạc sứ mệnh của Mẹ: đó là sứ mệnh của một người Mẹ luôn có mặt để phù trợ con người. Sự hiện diện ấy đã củng cố niềm tin của bà Ysave. Sự hiện diện ấy đã đem lại niềm an ủi vô bờ cho Gioan Tẩy giả. Bên cạnh Chúa Giêsu, từ việc cưới Cana cho đến dưới chân thập giá, và những ngày đầu của Giáo Hội, Mẹ luôn có mặt để nâng đỡ, để ủi an, để củng cố niềm tin của mọi người. Một cách âm thầm nhưng vô cùng gần gũi, ngày nay lúc nào Mẹ cũng có mặt trong Giáo Hội và trong từng phút giây của cuộc sống chúng ta. Tưởng niệm biến cố Mẹ lên đường đến viếng thăm bà Ysave trong ngày cuối tháng hoa này, mỗi người Kitô chúng ta được mời gọi để tin tưởng hơn bao giờ hết sự hiện diện đầy ưu ái của Mẹ có sức mang lại cho chúng ta niềm vui, sự can đảm để tiếp tục dấn bước trong cuộc lữ hành trần gian này. Những lúc mệt mỏi trong cuộc sống, những lúc tối tăm bao trùm cuộc sống, những lúc hụt hẫng đến độ không còn biết nương tựa vào ai, chúng ta hãy chạy đến với mẹ. Một vài Kinh Kính Mừng mà chúng ta có thể chỉ đọc một cách máy móc, đó chính là những giây phút chúng ta đến ngồi bên Mẹ. Ðó không là những phút giây vô ích, trái lại sự thanh thản của Mẹ, lòng quảng đại của Mẹ sẽ là nguồn nâng đỡ chúng ta.
LẽSống
Chúa Là Nơi Con Nương Tựa Dạo tháng 6 năm 1985, những người theo dõi truyền hình bên Tây phương vẫn còn nhớ mãi hình ảnh chiếc máy bay đang đậu ở phi trường, với viên phi công trong buồng lái ngó ra ngoài nói chuyện với một số phóng viên, trong khi có một người đứng bên cạnh, cầm súng dí sát vào đầu viên phi công. Ðó là hình ảnh của viên phi công John Testrake trên chiếc máy bay của hãng hàm không TA, bị không tặc uy hiếp trên đường bay từ thủ đô Hên của Hy Lạp về La Mã. Trong suốt 17 ngày, không tặc đã dùng lựu đạn và súng uy hiếp viên phi công, buộc ông phải bay từ Bút qua Alger rồi bay về Bút cả thảy bốn lần. Họ cũng đã bắn chết một hành khách, đánh đập một số hành khách khác. Cuối cùng họ đã để cho 39 con tin trên máy bay được đem đến một căn nhà ở Bút rồi được chở về Ðoác trước khi được trả tự do. Mặc dù không phải là con tin trên chiếc máy bay đó, nhiều người cũng thấy căng thẳng hồi hộp chỉ vì theo dõi tin tức trên truyền hình hay truyền thanh... Mới đây, viên phi công John Testrake có thuật lại kinh nghiệm hi hữu của mình. Anh nói như sau: "Lúc đó, tôi biết chắc chắn là có Chúa ở với tôi, nên tôi không những không sợ hãi mà còn tràn ngập bình an tin tưởng là khác". Anh cũng nói thêm rằng anh đã theo đạo năm lên 25 tuổi, nhưng lúc bấy giờ anh chưa thật sự thức tỉnh, bắt đầu đọc Kinh Thánh và cầu nguyện một cách đều đặn. Nhờ có Kinh Thánh mang trong mình, cho nên trong suốt 17 ngày bị uy hiếp, anh vẫn không tỏ ra nao núng vì tin chắc có Chúa đang phù trợ anh... Cách đây hai năm, John Testrake đã xin thôi không làm việc cho háng hàng không TWA để tập trung vào các công việc từ thiện và để lái máy bay đưa các nhà truyền giáo đến các vùng xa xôi hẻo lánh. Ði đến đâu, anh cũng thuật lại việc Chúa đã giải cứu anh, nhất là việc Ngài đã ban cho anh bình an tin tưởng khi phải chạm trán với tử thần. Ai trong chúng ta có lẽ cũng hơn một lần chạm trán với tử thần hay kinh qua những giờ phút đen tối trong cuộc sống... Những người không có niềm tin thường sợ hãi bối rối vì không biết những gì đang chờ đợi mình bên kia cuộc sống. Những người có niềm tin hẳn không là những con người không biết sợ hãi, nhưng họ tin rằng bên cạnh họ luôn có Ðấng che chở phù trợ họ. Chúng ta có thái độ nào khi đứng trước những giờ phút nguy ngập, những thử thách trong cuộc sống? Chúng ta có tin tưởng rằng có Ðấng luôn ở bên cạnh chúng ta, để giữ gìn, phù hô chúng ta không? Với niềm tin vững vào Tình Yêu của Ðấng luôn có mặt bên cạnh chúng ta, chắc chắn chúng ta có thái độ lạc quan hơn trước cuộc sống, chúng ta sẽ đối đầu với những khó khăn và thử thách với bình thản và vui tươi.
LẽSống
Tình yêu không có lí do để đến, cũng chẳng cần lí do để ra đi. Niềm vui mà tình yêu mang lại rất ảo, nhưng nỗi buồn thì rất thật. Nỗi buồn ở lại lâu hơn những thứ khác trên đời.
Phạm Thanh Thúy (Theo Đuổi)