Minh Ha Quotes

We've searched our database for all the quotes and captions related to Minh Ha. Here they are! All 12 of them:

despite all our desperate, eternal attempts to separate, contain and mend, categories always leak.
Trinh T. Minh-ha (Woman, Native, Other: Writing Postcoloniality and Feminism)
Speaking, writing, and discoursing are not mere acts of communication; they are above all acts of compulsion. Please follow me. Trust me, for deep feeling and understanding require total committment.
Trinh T. Minh-ha (Woman, Native, Other: Writing Postcoloniality and Feminism)
you and I are close, we intertwine; you may stand on the other side of the hill once in awhile, but you may also be me while remaining what you are and what I am not.
Trinh T. Minh-ha (Woman, Native, Other: Writing Postcoloniality and Feminism)
Neither black/red/yellow nor woman but poet or writer. For many of us, the question of priorities remains a crucial issue. Being merely "a writer" without a doubt ensures one a status of far greater weight than being "a woman of color who writes" ever does. Imputing race or sex to the creative act has long been a means by which the literary establishment cheapens and discredits the achievements of non-mainstream women writers. She who "happens to be" a (non-white) Third World member, a woman, and a writer is bound to go through the ordeal of exposing her work to the abuse and praises and criticisms that either ignore, dispense with, or overemphasize her racial and sexual attributes. Yet the time has passed when she can confidently identify herself with a profession or artistic vocation without questioning and relating it to her color-woman condition.
Trinh T. Minh-ha (Woman, Native, Other: Writing Postcoloniality and Feminism)
He belongs to that fraction of humanity which for centuries has made other fractions the objects of contempt and exploitation, then, when it saw the handwriting on the wall, set about to give them back their humanity.
Trinh T. Minh-ha
Never does one open the discussion by coming right to the heart of the matter. For the heart of the matter is always somewhere else than where it is supposed to be. To allow it to emerge, people approach it indirectly by postponing until it matures, by letting it come when it is ready to come. There is no catching, no pushing, no directing, no breaking through, no need for a linear progression which gives the comforting illusion that one knows where one goes. Time and space are not something entirely exterior to oneself, something that one has, keeps, saves, wastes, or loses.
Trinh T. Minh-ha
...Quả thật vậy, khuya, sau khi tắt đèn, vừa nhắm mắt lại chú đã thấy mình ở một nơi xa lạ. Mọi thứ đều sáng choang. “Chào anh, anh đến rồi à!” Ai gọi mình thế nhỉ? Chú quay lưng lại. Ồ, một cô gái xinh đẹp. Nụ cười của nàng tươi như hoa. “Vâng, chào cô. Cô ơi, đây là đâu?” “Còn ở đâu nữa, anh!” Chú nhìn quanh quất một hồi mới đập vào mắt tấm biển to đùng trên cao đề mấy chữ: “Câu lạc bộ Những tâm hồn đồng điệu”. A ha! Chú reo lên. Đúng như mình nghĩ. Nhưng chú cứ vờ vĩnh: “Hôm nay chưa phải là chủ nhật mà…” “Đã gọi là đồng điệu thì không cần “đến hẹn lại lên”, anh ạ!” Ôi tuyệt vời! Trúng y boong ý chú! Cơ mặt chú dãn duỗi hẳn ra, thoải mái như ở nhà. “Đúng đúng! Thế những người khác đâu rồi cô nhỉ?” Nàng lại nở nụ cười, ánh mắt hướng vào bên trong. Khung cảnh sáng đến lóa mắt dần dịu đi, nhường chỗ cho nào bàn nào ghế. Và vô số con người có mặt ở đây tự lúc nào. Chú bước chậm rãi qua cánh cửa lớn, ôi chao bầu không khí gì thế này? Ập vào chú là cảm giác hết sức vui vẻ gần gũi. Bên tai phảng phất điệu nhạc du dương cùng những tiếng trò chuyện nói cười hoan hỉ khoan thai. “Chào người anh em!” Một anh chàng vừa trông thấy chú đã vội chạy ra tay bắt mặt mừng. “Xin chào! Ở đây đông vui quá. Thế mà tôi không biết.” “Tất nhiên rồi. Chắc chắn anh sẽ rất vui khi tham gia câu lạc bộ này.” Anh ta kéo chú vào một bàn có ba bốn người đang bàn luận sôi nổi vấn đề gì đấy. Mấy người kia trông thấy chú liền reo lên: “Ôi lâu quá không gặp, ngồi xuống đi bạn hiền của tôi!” Bạn hiền của tôi? Lâu quá không gặp? Quái, chú đã gặp họ bao giờ đâu mà bảo lâu với chẳng nhanh. Đang nghĩ nghĩ ngợi ngợi thì anh chàng kia đã lên tiếng: “Anh không phải băn khoăn. Ở đây chúng tôi đón tiếp người mới đều như thế cả.” Thích thật, chú cười toe toét, ngồi vào bàn cùng với họ. “Anh có thích hát không?” “Không!” – Chú lắc đầu quầy quậy. “Vậy anh thích nhảy không?” “Cũng không!” – Chú nhún vai. Mấy người trong bàn hết nhìn chú lại quay sang nhìn nhau. Nhưng rất nhanh để một người nữa nêu thêm câu hỏi: “Thế ắt hẳn anh rất mê đọc sách, và tất nhiên là văn chương?” “Không!” “A thôi tôi biết rồi! Anh rất đam mê hội họa!” – Tiếng nói khác vang lên. “Thưa, không đâu…” Mất chú ít thời giờ nữa trước khi họ đồng thanh reo to: “Lần này đảm bảo chính xác! Anh tôn thờ sắc đẹp, anh thích phụ nữ, trúng phóc rồi chứ gì!” Ý họ nói chú mê gái. Chú cũng chẳng rõ nữa. Có thể có hoặc có thể không. Chỉ biết từ lâu lắm rồi chú ở mãi một mình. Không hẹn hò, không cặp bồ cặp bịch, không yêu ai, quen ai, gặp ai… Sắc mặt chú xụ xuống trông thấy, mấy người kia hoảng quá vội vã trấn an. “Ôi ông anh ơi, đã đến đây là phải vui vẻ chứ. Vui lên đi nào, đời có là bao nhiêu. Tôi dắt anh sang chỗ đám các cô trẻ đẹp nhé!” Lặng lẽ bước theo người dẫn đường, đầu óc chú mông lung, mắt chắm chúi theo từng bước chân mình. Chú chẳng nghĩ được lâu hơn khi giọng nói ngọt ngào thân quen từ đâu rót tuột vào tai, vội vã ngẩng đầu lên. “Anh không thoải mái à?” Chính là cô gái ban nãy ở ngoài cửa. Lạ thật, hẳn là chú đã từng gặp nàng đâu đó rồi, đoan chắc nhưng vắt óc mãi không nhớ ra. “Không! Tôi thích lắm…” - Chú lúng túng. “Vậy anh ngồi xuống đây, thư giãn nào…” Nàng kéo chú ngồi xuống ghế, nháy mắt với anh chàng kia. Anh ta vẫy tay rồi nhanh chóng mất hút vào đám đông chộn rộn. “Thế nhé. Tôi giao ma mới này cho cô đấy.” Còn lại chú và nàng. Không gian bây giờ cảm tưởng như chỉ có hai người. Thật lạ lùng, đám đông dường như đang dạt đi, ra xa, xa mãi, xa tít. Nàng tiếp tục nở nụ cười tươi như hoa: “Sao anh lại muốn tham gia câu lạc bộ này?” Câu hỏi đến với chú bất ngờ. Tại sao? Ừ nhỉ, tại sao thế? Tại sao chú không mảy may chút xíu đắn đo tức tốc gọi điện đăng ký tham gia vào chốn đây. Chú còn nhớ tâm trạng mình đã hết sức mừng rỡ như vớ được vàng khi biết được trên đời tồn tại một nơi tuyệt vời thế này. “Bởi vì… từ lâu tôi cứ ngỡ… chẳng bao giờ có cái gọi là câu lạc bộ Những tâm hồn đồng điệu…” – Giọng chú chùng hẳn xuống, cổ họng thấy nghèn nghẹn...
Lưu Quang Minh (Những Tâm Hồn Đồng Điệu)
When you decide to speak nearby, rather than speak about, the first thing you need to do is to acknowledge the possible gap between you and those who populate your film: in other words, to leave the space of representation open so that, although you're very close to your subject, you're also committed to not speaking on their behalf, in their place or on top of them. You can only speak nearby, in proximity (whether the other is physically present or absent), which requires that you deliberately suspend meaning, preventing it from merely closing and hence leaving a gap in the formation process. This allows the other person to come in and fill that space as they wish. Such an approach gives freedom to both sides and this may account for it being taken up by filmmakers who recognize it in a strong ethical stance. By not trying to assume a position of authority in relation to the other, you are actually freeing yourself from the endless criteria generated with such an all-knowing claim and its hierarchies in knowledge.
Trinh T. Minh-ha
Travel Bucket List 1. Have a torrid affair with a foreigner. Country: TBD. 2. Stay for a night in Le Grotte della Civita. Matera, Italy. 3. Go scuba diving in the Great Barrier Reef. Queensland, Australia. 4. Watch a burlesque show. Paris, France. 5. Toss a coin and make an epic wish at the Trevi Fountain. Rome, Italy. 6. Get a selfie with a guard at Buckingham Palace. London, England. 7. Go horseback riding in the mountains. Banff, Alberta, Canada. 8. Spend a day in the Grand Bazaar. Istanbul, Turkey. 9. Kiss the Blarney Stone. Cork, Ireland. 10. Tour vineyards on a bicycle. Bordeaux, France. 11. Sleep on a beach. Phuket, Thailand. 12. Take a picture of a Laundromat. Country: All. 13. Stare into Medusa’s eyes in the Basilica Cistern. Istanbul, Turkey. 14. Do NOT get eaten by a lion. The Serengeti, Tanzania. 15. Take a train through the Canadian Rockies. British Columbia, Canada. 16. Dress like a Bond Girl and play a round of poker at a casino. Montreal, Quebec, Canada. 17. Make a wish on a floating lantern. Thailand. 18. Cuddle a koala at Currumbin Wildlife Sanctuary. Queensland, Australia. 19. Float through the grottos. Capri, Italy. 20. Pose with a stranger in front of the Eiffel Tower. Paris, France. 21. Buy Alex a bracelet. Country: All. 22. Pick sprigs of lavender from a lavender field. Provence, France. 23. Have afternoon tea in the real Downton Abbey. Newberry, England. 24. Spend a day on a nude beach. Athens, Greece. 25. Go to the opera. Prague, Czech Republic. 26. Skinny dip in the Rhine River. Cologne, Germany. 27. Take a selfie with sheep. Cotswolds, England. 28. Take a selfie in the Bone Church. Sedlec, Czech Republic. 29. Have a pint of beer in Dublin’s oldest bar. Dublin, Ireland. 30. Take a picture from the tallest building. Country: All. 31. Climb Mount Fuji. Japan. 32. Listen to an Irish storyteller. Ireland. 33. Hike through the Bohemian Paradise. Czech Republic. 34. Take a selfie with the snow monkeys. Yamanouchi, Japan. 35. Find the penis. Pompeii, Italy. 36. Walk through the war tunnels. Ho Chi Minh, Vietnam. 37. Sail around Ha long Bay on a junk boat. Vietnam. 38. Stay overnight in a trulli. Alberobello, Italy. 39. Take a Tai Chi lesson at Hoan Kiem Lake. Hanoi, Vietnam. 40. Zip line over Eagle Canyon. Thunderbay, Ontario, Canada.
K.A. Tucker (Chasing River (Burying Water, #3))
We all seem to know the dilemma of speaking within authorized boundaries, and yet the urge to orientalize the Oriental and to africanize the African continues to lurk behind many Westerners' wellintended attempts to promote better understanding of cultural difference.
Trinh T. Minh-ha (Elsewhere, Within Here)
- Ông ơi, rứa mà có người nhỏ hơn tụi cháu nhiều cũng đã quyết tử đánh cho tụi cướp nước tơi bời khói lửa đó ông ạ. Ông cụ trợn mắt, hỏi: - Chớ ai rứa cháu? - Dạ, Thánh Gióng! Ông cụ phá lên cười ha hả, làm rung cả thanh mã tấu giắt bên lưng: - Khá lắm! Khá lắm! Đúng là khẩu khí của con nít thời đại cụ Hồ Chí Minh! - Rồi cụ cao hứng, gật gù ngâm nga: - Trừ tặc đản hiềm tam tuế văn.
Phùng Quán (Tuổi Thơ Dữ Dội)
You are looking for prestigious furniture companies in Ho Chi Minh City, Hanoi, Da Nang ... The total ... Almost indispensable when you want to go into the construction of a beautiful house complete Moc Kien Xinh Ha Nam
Moc Kien Xinh