Gia Quotes

We've searched our database for all the quotes and captions related to Gia. Here they are! All 100 of them:

We rarely find a depth by looking inside of ourselves for it. Depth is found in what we can learn from the people and things around us. Everyone, everything, has a story, Gia. When you learn those stories, you learn experiences that fill you up, that expand your understanding. You add layers to your soul.
Kasie West (The Fill-In Boyfriend)
Hayden?" "Yes,Gia?" "Nothing I just wanted to say your name
Kasie West (The Fill-In Boyfriend)
ma gia volgena il mio disio e'l velle si come rota ch'igualmente e mossa, l'amor che move: i sole e l'altre stelle ...as a wheel turns smoothtly, free from jars, my will and my desire were turned by love, The love that moves the sun and the other stars.
Dante Alighieri (Paradiso (The Divine Comedy, #3))
As well, I want our special force commandos to silently slip into Cat Bi and Gia Lam airfields and destroy the aircraft stationed there. That will deal the French forces at Dien Bien Phu a stunning blow!” (Giap, 1990)
Michael G. Kramer (A Gracious Enemy & After the War Volume One)
Don't play, Gia," he growled. "Suck me or fuck me. Make me come.
Sylvia Day (Afterburn (Jax & Gia, #1))
Nos·tal·gia (n): A feeling that lingers long after the taste is gone.
Jenim Dibie (The Calligraphy of God: A Collection of Love Poems)
‎Không phải vô tình mà chiếc đồng hồ mang hình tròn. Mỗi ngày trôi qua, cứ tưởng là đang tiến về phía trước nhưng trên thực tế, đã quay lại vị trí ban đầu. Cuộc sống tù đọng. Chỉ trẻ con mới nghĩ là lớn lên sẽ tự do đến nơi mình muốn, làm điều mình thích. Chín mươi chín phần trăm chúng ta lần lượt lập gia đình, sinh con, đi làm, khai thuế, nhích dần từng bậc lương, đánh vật với các phương tiện giao thông, uống cà phê như uống nước để chống chọi các cơn buồn ngủ. Mọi dự định đều để giành đến hai ngày cuối tuần nhưng thứ bảy buổi sáng chen lấn trong siêu thị, buổi chiều hút bụi lau cửa kính giặt quần áo rửa xe ô tô, chủ nhật ăn cơm trưa xong đã bốn giờ chiều, hai ly rượu vang lại khiến phải ra đi-văng làm một giấc, tám giờ tối thức dậy ăn nốt chỗ cơm thừa ban trưa, thế là vừa vặn đúng bốn mươi tám tiếng đã tưởng chệch ra được vòng tròn của thời gian.
Thuận (T mất tích)
... Đứa trẻ nhỏ tuổi nhất trong bất kỳ gia đình nào cũng luôn thích đùa, vì nói đùa là cách duy nhất để nó có thể tham gia câu chuyện của người lớn…
Kurt Vonnegut Jr.
Nhớ hồi lần đầu tôi đến Mỹ, 8 giờ sáng ngồi ngoài hiên nhìn mưa bay lất phất, tự nhiên thấy nhớ nhà kinh khủng. Cũng lạ, ba mẹ tôi, tất cả anh em ruột thịt của tôi đều ở bên cạnh, thế mà tôi lại nhớ nhà. Hóa ra nhà trong tâm khảm người Việt không chỉ là gia đình ruột thịt mà còn là không gian cảnh vật gắn bó với ta từ thuở ấu thơ, thậm chí từ nhiều đời, là tiếng mưa rơi trên mái tranh trên tàu lá chuối, là tiếng cuốc trưa hè, là những hình ảnh thấm vào kí ức và tình cảm ta một cách hữu hình lẫn vô hình...
Nguyễn Nhật Ánh (Sương khói quê nhà)
Triết lý là biến hơi thở thành khói thuốc, và triết gia là những kẻ bị ung thư tinh thần.
Phạm Công Thiện (Mặt trời không bao giờ có thực)
The noise between his ears was a dull roar. He was seeing Gia later. His obsession was practically licking its chops for a genuine look at her without doing it sneakily. He was so fucked.
V. Theia (Filthy Love (Renegade Souls MC Romance Saga #4))
Rae Layton, I’ve loved you since the very first day I set eyes on you and your pink polka dot knickers, you are my world. I know we’re young, but I love you Gia, I want to make beautiful babies with you. I know people are going to be against this but they don’t know what we know, they don’t feel what we feel, I want to grow old with you G, I want to marry you. Please, would you do the honour of becoming my Wife?
Lesley Jones (The Story of Us (Carnage, #1))
Everyone, everything, has a story, Gia. When you learn those stories, you learn experiences that fill you up, that expand your understanding. You add layers to your soul.
Kasie West (The Fill-In Boyfriend)
Making changes was my responsibility. Having a great guy was just a bonus.
Sylvia Day (Afterburn (Jax & Gia, #1))
-  Tìm một nhân sinh quan, tự hỏi: sống để làm gì, đời người ra sao? -  Nhận rằng bổn phận mỗi người là tạo hạnh phúc cho bản thân và cho người chung quanh. -  Muốn làm tròn bổn phận, phải giữ gìn sức khoẻ và tu tâm luyện trí để làm việc. -  Nhưng phải biết cách làm việc cho có hiệu quả. -  Rồi làm việc xong thì phải nghỉ, kiếm được tiền thì phải tiêu, vậy vấn đề hưởng thụ ở đời cũng cần thiết như vấn đề phục vụ xã hội. -  Phải lo tính trước cho tuổi già khỏi bệnh tật, túng thiếu mà thành một gánh nặng cho gia đình, xã hội. -  Sau cùng vấn đề quan trọng nhất đối với thanh niên là vấn đề hôn nhân, vì có khéo lựa bạn trăm năm thì mới có người giúp đỡ, mới vui vẻ, hăng hái làm việc, mới hưởng hạnh phúc ở đời được.
Nguyễn Hiến Lê (8 bài tựa đắc ý)
He'd always known if he were this near to Gia it would break out both of their beasts. Only, hers has always been the more powerful when it had him wanting to come to heel, to do anything she wanted, to offer up his battered soul for her own keeping.
V. Theia (Filthy Love (Renegade Souls MC Romance Saga #4))
I’m an asshole to everyone else in my life. You are the one thing I cherished. Don’t make me stop,
Sylvia Day (Afterburn (Jax & Gia, #1))
We can’t lock our children away from the world forever, Gia. Better they act with our support than behind our backs.
Gwendolyn Clare (Ink, Iron, and Glass (Ink, Iron, and Glass #1))
Đặc điểm lớn nhất của xứ sở này là nhược tiểu. Đây là một cô gái đồng trinh bị nền văn minh Trung Hoa cưỡng hiếp. Cô gái ấy vừa thích thú, vừa nhục nhã, vừa căm thù nó. Vua Gia Long hiểu điều ấy và đấy là nỗi cay đắng lớn nhất mà ông cùng cộng đồng phải chịu đựng. Nguyễn Du thì khác, ông không hiểu điều ấy. Nguyễn Du là con của cô gái đồng trinh kia, dòng máu chứa đầy điển tích của tên đàn ông khốn nạn đã cưỡng hiếp mẹ mình.
Nguyễn Huy Thiệp (Hạc vừa bay vừa kêu thảng thốt)
And as much of a selfish, uncaring prick Hawk was, Gia was the one person to somehow have climbed under the spikes of his soul, to make him care whether he hurt her, used her, damaged her in any way with his body and fucked up mind. She was the only one he could leash his selfish wants for.
V. Theia (Filthy Love (Renegade Souls MC Romance Saga #4))
For fucks sake, Gia. You just let a goddamn sociopath into your house. Inside your fucking mouth.” Each word dripped with scorn. Disappointment. His scowl so dark it completely washed out his entire face. “You ought to have more fucking sense than that. Shit.
V. Theia (Filthy Love (Renegade Souls MC Romance Saga #4))
She was like a puppy. She was like... love me, love me, love me, love me... and I did. I did. I did right away. She was my lover. The only person I really loved.
gia carangi
I'd tell them that you don't have to be anybody. Because I'd know that being somebody doesn't make you anybody anyway.
gia carangi
You’re toying with one of my people,” she said coldly, watching impassively as he lifted her hand to his mouth. “You never used to be cruel” “I used to have a heart," he drawled "and then someone broke it.
Sylvia Day (Afterburn (Jax & Gia, #1))
He was a filthy fucker. Figuratively. Literally. Need crawled through the front of his stomach, to cover Gia and pump all his love into her. He wanted to cover her in his need and love until she was sticky. Sick monster he was. And she loved him.
V. Theia (Mistletoe and Outlaws (Renegade Souls MC #5.5))
...Nguyệt không muốn xử tệ với bản thân mà ấm ức nhiều điều. Lâu nay, trong tất cả các câu chuyện cổ tích người lớn kể cho trẻ con nghe, kể cả trên phim ảnh, tại sao luôn là những cô nàng kiều diễm. Từ Lọ Lem, Bạch Tuyết, công chúa ngủ trong rừng... tất cả đều xinh đẹp. Chỉ những người như họ mới hạnh phúc, mới tìm được bạch mã hoàng tử thôi sao? Còn những ai lỡ chẳng được vậy thường đóng vai phản diện, làm điều độc ác, hãm hại người lành và kết cục là gánh chịu đau khổ... Tivi vẫn đang tường thuật chung kết thi hoa hậu. Nàng về, mặc Hương cố giữ. Không hiểu sao hôm nay nàng nghĩ nhiều vậy. Nàng vẫn thường suy tư nhưng không giống đêm nay. Phải chăng vì đêm nay đã thêm một tuổi mới. Trên đường về, khi mở cổng, nàng nhớ cái gia tài tuổi 20 Hương đã nói. Gia tài tuổi 20... Có những đêm khuya khoắt nàng rưng rức một mình. Nước mắt ơi, phải chăng mày cũng là một phần của gia tài?...
Lưu Quang Minh (Gia Tài Tuổi 20)
I have to go... I have to go... where the fuck does everybody go when they have to go?
gia carangi
Well, good, that's the idea. You scare the shit out of people so they can't see how scared you are.
gia carangi
Em cứ nghĩ cho kỹ đi. Nhưng anh đảm bảo rằng nếu em không đi thì em sẽ hối hận đấy. Người ta thường hối hận vì những gì mình không làm hơn là những gì mình làm. Em tham gia rồi, nếu thích thì tốt, nếu không thích thì coi như là một trải nghiệm. Có mất gì đâu”.
Chip Huyen (Xách Ba Lô Lên Và Đi - Tập 1: Châu Á Là Nhà. Đừng Khóc!)
I love you " she whispered raising her face for his kiss "but if you touch me today I will kill you where you stand.
Gia Dawn (Lord Demon's Delight (Demons of Dunmore, #1))
I like walking on the edge..
Gemological Institute of America
Phụ nữ kết hôn đi làm là người bị kẹt cứng giữa hai tổ chức bóc lột sức lao động nhiều nhất trong lịch sử loài người, đó là gia đình và nơi làm việc,...
Rando Kim (Trưởng thành sau ngàn lần tranh đấu)
Người Việt Nam đẻ ra là tự động biết sợ ma, sợ mơ thấy lửa, sợ gò má cao, sợ nốt ruồi ở tuyến lệ, sợ ăn thịt chó đầu tháng, sợ ăn thịt vịt đầu năm, sợ hương không uốn, sợ pháo không nổ, sợ năm hạn, sợ tuổi xung, sợ sao Thái Bạch, vân vân và vân vân. Người Pháp không sợ vu vơ như vậy. Người Pháp gọi đó là mê tín dị đoan. Nhưng người Pháp học cấp một đã sử dụng trôi chảy các thuật ngữ: thất nghiệp, trợ cấp xã hội, lương tối thiểu, tiền thuê nhà, tiền trả góp, tiền bảo hiểm ô tô, hợp đồng làm việc ngắn hạn, dài hạn, thời gian thử thách, thuế thu nhập, thuế thổ trạch, thuế ngự cư, thuế vô tuyến truyền hình, thuế giá trị gia tăng...Người nước ngoài ở Pháp còn sử dụng trôi chảy thêm một số thuật ngữ khác: thẻ cư trú tạm thời, thẻ cư trú vĩnh viễn, thẻ lao động, hồ sơ tị nạn, hồ sơ quốc tịch, hồ sơ đoàn tụ gia đình, hồ sơ xin trợ cấp...
Thuận (Paris 11 tháng 8)
Ở trên đời này có lòng tin nào thâm thúy và trong sạch hơn lòng tin ông thầy của các bé không? Lòng tin trời phật của người lớn chúng ta vị tất bằng. Thầy giáo đối với em nhỏ là một vị thần bằng xương bằng thịt, cho nên các em nghe lời thầy hơn cha mẹ nhiều khi mến thầy hơn cha mẹ, những đầu xanh đó, ta muốn nắn sao thì nắn, muốn nhồi gì vào thì nhồi, muốn hướng nó về đâu cũng được mà có bao giờ ta tự hỏi lời dạy của ta thiệt đúng chưa, phương pháp của ta hoàn toàn chưa? Có bao giờ ta nghĩ các em nhỏ ấy, trong 20-30 năm nữa sẽ thay ta để nắm vận mạng của quốc gia không? Tâm hồn các em trong sạch đầu óc các em sáng suốt thì tổ quốc sẽ được nhờ, nếu không thì cả nòi giống sẽ lụn bại để đợi lúc bị tiêu diệt. Có bao giờ chúng ta ngộp trước nhiệm vụ như quá sức chúng ta đó không?
Nguyễn Hiến Lê (8 bài tựa đắc ý)
Dear book, this is another day in my life. A life is like a book. A book is like a box. A box has six sides. Inside and outside, so, how do you get to what's inside? How do you get what's inside, out? Once upon a time, there lived a very pretty girl, who lived in a beautiful box, and everybody loved her.
gia carangi
Vậy ra tôi chỉ yêu thương và được yêu thương để rồi phải xa lìa một cách phũ phàng, những người tôi cứ muốn sống suốt đời bên cạnh. Không có cách gì để có thể đoàn tụ họ lại được sao?
Hector Malot (Nobody's Boy)
She’s right. I am a warrior. I faced my to-do list. I fought for my freedom. I stopped allowing Destany and Gia to abuse me. I finally told my parents about Columbia. And now I’m here. I’m back at the place where I first found myself, finding more pieces of who I am. I dive in and let the cold swallow me up.
Joya Goffney (Excuse Me While I Ugly Cry)
He didn’t like time away from his little bit of a thing. Some would accuse he was obsessed for being glued to her side and if he gave fucks away for free he might listen to their opinion. He was still getting used to husband status, being the man Gia chose. Being a normal, sane lover and not a fucking creeper stalking her.
V. Theia (Mistletoe and Outlaws (Renegade Souls MC #5.5))
Chains of steel will rust with time. Chains of the heart will only grow stronger,
Gina Whitney (Forgiving Gia (Rocker #2))
I believe that is what they call an erection. ~ Double Teamed
Gia Blue
Had a man been sexier? All her hormones were barking as she tried hard not to sweep her eyes over the veins and dusting of light hair on his forearms. This was true arousal, she thought. This was chemistry at its basest form. Raw and unfettered and crawling across the floor to the object of her sexual longing.
V. Theia (Filthy Love (Renegade Souls MC Romance Saga #4))
Gia." Jax caught my upper arm as I moved to pass him. "I've got this. Don't stress." "Easy for you to say." I told him, my chin lifting. "You don't have anything on the line." His jaw tightened. "I love you. I've got everything on the line.
Sylvia Day (Aftershock (Jax & Gia, #2))
There’s no touching the broody alpha’s property. She—” Chance pointed at me, “—is his.
Gina Whitney (Forgiving Gia (Rocker #2))
He had the look of a well-fucked man, one who was sated and yet anticipating further pleasures ahead.
Sylvia Day (Afterburn (Jax & Gia, #1))
Bí quyết của hạnh phúc là biết ngắm nhìn mọi thứ tuyệt mỹ trên thế gian này mà không hề quên hai giọt dầu trên muỗng.
Paulo Coelho (The Alchemist)
So, my question to you, Gia, is this: will you be uncertain with me?” It was amazing what a difference a new perspective could make. Be uncertain. Live anyway.
Penelope Ward (Rebel Heart (Rush Series Duet, #2))
Life & Death energy & Peace if I stoped today it was fun Even the terrible pains that have burn me & scarred my soul it was worth it for having been allowed to walked where I've walked. Which was to hell on earth Heaven on earth, back again, into, under far in between, through it, in it over it and above it.
Stephen Fried (Thing of Beauty: The Tragedy of Supermodel Gia)
Gia- Give me a good reason why i should see you. Jax- Beacause, I want you to. Beacause I need to spend time with you. You make me feel... human. Being with you maked me feel like I'm not a complete piece of shit.
Sylvia Day (Aftershock (Jax & Gia, #2))
We're outnumbered a hundred to one. The GIA has Auri in custody. They have our Longbow locked down. But I've studied Terran space vessels since I was six--I know the layout of a destroyer backward. And though this pack of losers and discipline cases and sociopaths might've been the last picks on anyone's mind during the Draft, turns out none of them are bad at their jobs. If I can hold this together, get us working as a team, we might even make it out of this alive...
Amie Kaufman (Aurora Rising (The Aurora Cycle, #1))
Gia Carangi: I have an appointment. Wilhemina's Receptionist: Of course you do. Gia Carangi: 11 o'clock, Gia Marie Carangi Wilhemina's Receptionist: "G"... what? [carves name on receptionist's desk] Gia Carangi: G... I... A, "Gia" just fuck the rest of it, call me Gia, do you think you can remember that... honey? Yeah? Cool, now tell the bitch I'm here.
gia carangi
Men glanced his way and altered course some, instinctively recognizing and alpha male at rest.
Sylvia Day (Afterburn (Jax & Gia, #1))
To make a difference in the world, it only takes one optimistic person, who can gather millions of people to make the change.
Gia Russell (Will He Ever Return?)
You were the one, you were the only one, and you were amazing.
gia carangi
Well somebody has to take care of me! I'm just a kid!
gia carangi
- Where are you going? - You don't have any clothes on. - Don't change the subject.
gia carangi
I could do this, I could be a fucking housewife.
gia carangi
Những món nợ nước ngoài kết xù là nguyên nhân chủ yếu khiến cho các quốc gia đang phát triển rơi vào khủng hoảng. Đạo lý của việc trị quốc và trị gia thự sự giống nhau, mắc nợ nhiều tất sẽ dẫn đến sự suy nhược của tình hình sức khỏe nên kinh tế.
Song Hongbing (Chiến Tranh Tiền Tệ)
Your promised me a round of angry sex.” He hummed softly, with obvious relish. “I’m waiting for it baby.” “Not sure you want your dick anywhere near my teeth while I’m feeling this way about you.
Sylvia Day (Aftershock (Jax & Gia, #2))
Trong lòng mỗi con người thật ra đều có tình yêu. Luôn là vậy. Tôi nghĩ. Nó không phải là hôn nhân, là lời hẹn ước, là gia đình. Nó là một dạng mùi vị, dẫn dắt người ta mù quáng tiến vế phía trước nhưng không tài nào chạm tới được. Thành phố này như một máy nghiền khổng lồ, bất cứ mùi vị của ai rơi vào đều lọt thỏm không thấy đâu nữa. Không thể đong đo và tính toán được cái tối tăm của nó. Hoang vu vô cùng.
Annie Baobei
You told her I was gay." "Yes, but see--" "And she BELIEVED you!" he asked with horror. "Yes, of course. Why would she think I'd lie about something like that?" she asked with exasperation. "Julius," Marguerite chastised gently when his father muffled a guffaw. "Sorry, darling, but he gave me such grief over wooing you that I can't help but think this is funny," Julius said, slipping his arm around Marguerite. "It isn't funny," Christian growled. "She told my lifemate I'm gay." Zanipolo gave a bark of laughter. "And she BELIEVED it." Christian scowled at the man, considering violence until Gia said, "Actually, at first I just said my cugino was gay and didn't tell her which one. She thought it must be you before I said it was Christian.." "What?" Zanipolo cried. "Why would she think that? Do I look gay?" Christian growled impatiently, and turned on Gia. "I don't see how her thinking I am gay is supposed to help." "Is it my hair that made her pick me for the gay one, do you think?" Zanipolo asked suddenly. "Maybe I should cut it." "It could be," Santo said, eyeing him consideringly. "Nah. Christian has long hair too," Raffeale pointed out.
Lynsay Sands (Under a Vampire Moon (Argeneau, #16))
Because, if you let it be about you, then you're screwed, you know? So you have to stay separate from what's happening and you have to be somewhere else. But I don't know where that somewhere else is, you know? Or how to do that.
gia carangi
Các cặp vợ chồng trẻ đang loạn lên vì hàng tỷ thứ quấy rầy đầu óc cứ ngỡ rằng họ lấy nhau vì tình yêu hoặc vị hạnh phúc gia đình, trong khi trên thực tế, họ cưới nhau là để chúng ta bán được cho họ nhiều xoong chảo, bát đĩa, khăn tắm, bình pha cà phê, đi văng, lò vi sóng ... hơn.
Frédéric Beigbeder (99 francs)
Thượng Đế chết rồi,” Maneck nói. “Một triết gia người Đức đã viết thế đấy.” Dina sững sờ. “Dì tin người Đức có thể nói những câu kiểu đó,” cô nhíu mày. “Còn cháu, cháu có tin thế không?” “Cũng đã có lúc cháu tin là thế. Nhưng giờ cháu lại nghĩ Thượng Đế là một thợ may chăn ghép khổng lồ. Với vô vàn mẫu hoa văn khác nhau. Và tấm chăn đã thành ra quá to và rối rắm, không thể thấy hết họa tiết, những mảnh hình vuông và hình thoi và hình tam giác không còn khớp với nhau nữa, tất thảy trở nên vô nghĩa. Vì thế Người đã bỏ mặc nó.
Rohinton Mistry (A Fine Balance)
Step into the darkness...there is nothing to fear.
Ana'Gia Wright
Después de esto no voy a ser capaz de separarme de ti, Gia. Para bien o para mal, eres mía.
Sylvia Day (Aftershock (Jax & Gia, #2))
Người Israel đã nắm được quy tắc phượt toàn cầu một cách quyết liệt hơn bất kỳ một quốc gia nào khác, đó là: đi thật xa, ở thật lâu, và nhìn thật kỹ
Dan Senor (Start-up Nation: The Story of Israel's Economic Miracle)
Justine từ chối vì trước hết đối với nàng, tình yêu là sự tước đoạt, gia đình là sự chấm dứt tự do
Colleen McCullough (The Thorn Birds)
I could learn photography. That could be something to want. I could photograph children. I could have my own children. I would give them yellow roses. And if they got too loud, I would just put them some place quiet. Put them in the oven. And I would kiss them every day, and tell them you don't have to be anybody, because I would know that being somebody doesn't make you anybody anyway.
gia carangi
À! Không được! Y không thể nghĩ liều. Cơm, áo, vợ, con, gia đình... bó buộc y. Y cứ phải gò cúi mãi! Gò cúi mãi! Làm! Chỉ có làm! Chịu khổ! Mà chẳng bao giờ được hưởng, mà chẳng bao giờ cất đầu lên nổi! À! À! Sao tất cả những cái gì trên đời này không chết hết cả đi! Sao trái đất của loài người không vỡ toang ra! Cuộc sống... cuộc sống thật đã là một cái gì trói buộc và nặng nề quá sức!
Nam Cao (Sống mòn)
I’ve always seen white picket fences in your eyes when you look at me. I was positive I wasn’t that guy. I was wrong. One of these days, when you’re ready, I’ll give that dream to you. And you’re going to give me a gorgeous little girl or two with your dark curly hair and smiles that slay me.
Sylvia Day (Aftershock (Jax & Gia, #2))
Ý thức nhiệt thành của tôi về công bằng xã hội và trách nhiệm xã hội luôn đối nghịch một cách cố hữu với việc tôi không có nhu cầu trực tiếp gắn kết với những cá nhân và tập thể. Tôi đích thực là một kẻ ‘thu mình’, kẻ chưa bao giờ hoàn toàn thuộc về nhà nước, quê hương, bạn bè, vâng, ngay cả gia đình thân thiết của mình cũng vậy; đối với tất cả những mối quan hệ ấy, tôi luôn có cảm giác xa lạ khôn dứt và nhu cầu được cô đơn.
Albert Einstein (The World As I See It)
Khi còn nhỏ, tôi cứ ngỡ Phật là đấng vô tình, người xuất gia phải xa đời cách thế, cắt đứt tất cả tình duyên. Sau này mới hiểu ra, Phật là đấng nặng tình, Người đã trao hết tình cảm cho chúng sinh, chỉ giữ lại hờ hững cho mình.
白落梅 (Duyên)
You’re sexy,” she asserted bluntly. “You play it down at work, which I understand and appreciate, but don’t waste it. It’s a terrible myth that a successful woman can’t be sexy without it ruining her credibility. Don’t buy into it.
Sylvia Day (Afterburn (Jax & Gia, #1))
...Quả thật vậy, khuya, sau khi tắt đèn, vừa nhắm mắt lại chú đã thấy mình ở một nơi xa lạ. Mọi thứ đều sáng choang. “Chào anh, anh đến rồi à!” Ai gọi mình thế nhỉ? Chú quay lưng lại. Ồ, một cô gái xinh đẹp. Nụ cười của nàng tươi như hoa. “Vâng, chào cô. Cô ơi, đây là đâu?” “Còn ở đâu nữa, anh!” Chú nhìn quanh quất một hồi mới đập vào mắt tấm biển to đùng trên cao đề mấy chữ: “Câu lạc bộ Những tâm hồn đồng điệu”. A ha! Chú reo lên. Đúng như mình nghĩ. Nhưng chú cứ vờ vĩnh: “Hôm nay chưa phải là chủ nhật mà…” “Đã gọi là đồng điệu thì không cần “đến hẹn lại lên”, anh ạ!” Ôi tuyệt vời! Trúng y boong ý chú! Cơ mặt chú dãn duỗi hẳn ra, thoải mái như ở nhà. “Đúng đúng! Thế những người khác đâu rồi cô nhỉ?” Nàng lại nở nụ cười, ánh mắt hướng vào bên trong. Khung cảnh sáng đến lóa mắt dần dịu đi, nhường chỗ cho nào bàn nào ghế. Và vô số con người có mặt ở đây tự lúc nào. Chú bước chậm rãi qua cánh cửa lớn, ôi chao bầu không khí gì thế này? Ập vào chú là cảm giác hết sức vui vẻ gần gũi. Bên tai phảng phất điệu nhạc du dương cùng những tiếng trò chuyện nói cười hoan hỉ khoan thai. “Chào người anh em!” Một anh chàng vừa trông thấy chú đã vội chạy ra tay bắt mặt mừng. “Xin chào! Ở đây đông vui quá. Thế mà tôi không biết.” “Tất nhiên rồi. Chắc chắn anh sẽ rất vui khi tham gia câu lạc bộ này.” Anh ta kéo chú vào một bàn có ba bốn người đang bàn luận sôi nổi vấn đề gì đấy. Mấy người kia trông thấy chú liền reo lên: “Ôi lâu quá không gặp, ngồi xuống đi bạn hiền của tôi!” Bạn hiền của tôi? Lâu quá không gặp? Quái, chú đã gặp họ bao giờ đâu mà bảo lâu với chẳng nhanh. Đang nghĩ nghĩ ngợi ngợi thì anh chàng kia đã lên tiếng: “Anh không phải băn khoăn. Ở đây chúng tôi đón tiếp người mới đều như thế cả.” Thích thật, chú cười toe toét, ngồi vào bàn cùng với họ. “Anh có thích hát không?” “Không!” – Chú lắc đầu quầy quậy. “Vậy anh thích nhảy không?” “Cũng không!” – Chú nhún vai. Mấy người trong bàn hết nhìn chú lại quay sang nhìn nhau. Nhưng rất nhanh để một người nữa nêu thêm câu hỏi: “Thế ắt hẳn anh rất mê đọc sách, và tất nhiên là văn chương?” “Không!” “A thôi tôi biết rồi! Anh rất đam mê hội họa!” – Tiếng nói khác vang lên. “Thưa, không đâu…” Mất chú ít thời giờ nữa trước khi họ đồng thanh reo to: “Lần này đảm bảo chính xác! Anh tôn thờ sắc đẹp, anh thích phụ nữ, trúng phóc rồi chứ gì!” Ý họ nói chú mê gái. Chú cũng chẳng rõ nữa. Có thể có hoặc có thể không. Chỉ biết từ lâu lắm rồi chú ở mãi một mình. Không hẹn hò, không cặp bồ cặp bịch, không yêu ai, quen ai, gặp ai… Sắc mặt chú xụ xuống trông thấy, mấy người kia hoảng quá vội vã trấn an. “Ôi ông anh ơi, đã đến đây là phải vui vẻ chứ. Vui lên đi nào, đời có là bao nhiêu. Tôi dắt anh sang chỗ đám các cô trẻ đẹp nhé!” Lặng lẽ bước theo người dẫn đường, đầu óc chú mông lung, mắt chắm chúi theo từng bước chân mình. Chú chẳng nghĩ được lâu hơn khi giọng nói ngọt ngào thân quen từ đâu rót tuột vào tai, vội vã ngẩng đầu lên. “Anh không thoải mái à?” Chính là cô gái ban nãy ở ngoài cửa. Lạ thật, hẳn là chú đã từng gặp nàng đâu đó rồi, đoan chắc nhưng vắt óc mãi không nhớ ra. “Không! Tôi thích lắm…” - Chú lúng túng. “Vậy anh ngồi xuống đây, thư giãn nào…” Nàng kéo chú ngồi xuống ghế, nháy mắt với anh chàng kia. Anh ta vẫy tay rồi nhanh chóng mất hút vào đám đông chộn rộn. “Thế nhé. Tôi giao ma mới này cho cô đấy.” Còn lại chú và nàng. Không gian bây giờ cảm tưởng như chỉ có hai người. Thật lạ lùng, đám đông dường như đang dạt đi, ra xa, xa mãi, xa tít. Nàng tiếp tục nở nụ cười tươi như hoa: “Sao anh lại muốn tham gia câu lạc bộ này?” Câu hỏi đến với chú bất ngờ. Tại sao? Ừ nhỉ, tại sao thế? Tại sao chú không mảy may chút xíu đắn đo tức tốc gọi điện đăng ký tham gia vào chốn đây. Chú còn nhớ tâm trạng mình đã hết sức mừng rỡ như vớ được vàng khi biết được trên đời tồn tại một nơi tuyệt vời thế này. “Bởi vì… từ lâu tôi cứ ngỡ… chẳng bao giờ có cái gọi là câu lạc bộ Những tâm hồn đồng điệu…” – Giọng chú chùng hẳn xuống, cổ họng thấy nghèn nghẹn...
Lưu Quang Minh (Những Tâm Hồn Đồng Điệu)
Hạnh phúc hay không, đã không còn quan trọng. Có thể đi đến cùng hay không, cũng không còn gì đáng nói. Khi thề đoạn tuyệt với hồng trần, cô đã dự định không quay lại nữa. Gia thế hiển hách, quý tộc sa sút, quá khứ rạng rỡ, đều chỉ như nước chảy bèo trôi. Những người dốc hết tâm tư để mưu tính kết cục cho bản thân kia, kỳ thực lại sớm bị vận mệnh sắp đặt. Chẳng thà làm một người nhạt nhẽo, dù cho thế sự bãi bể hóa nương dâu, ta vẫn ung dung, chẳng đau chẳng buồn.
白落梅 (Bởi vì thấu hiểu cho nên từ bi)
Trong một buổi mạn đàm khác trên đài truyền thanh, tôi được một thính giả hỏi như sau: “Là người có vợ, tôi có bồ nhưng tôi giấu vợ tôi không biết. Làm vậy có đúng không?” Bạn sẽ trả lời như sao nào? Còn tôi đáp: “Nếu đúng thì bạn đâu phải mất thời giờ gọi hỏi Sư.” Nhiều người hỏi đã biết mình sai quấy rồi, nhưng họ cứ hỏi với hy vọng được “một chuyên gia” bênh vực cho mình là đúng. Trong thâm tâm, hầu hết đều biết đâu là phải đâu là trái–chỉ có một số ít không chịu lắng nghe tâm mình mà thôi
Anonymous
Lớn lên trong một gia đình sĩ diện mang lại những chấn thương tâm lí to lớn. Để nhận được tình cảm của cha mẹ, nhiều đứa trẻ cố gắng chạy theo yêu cầu của họ đến kiệt sức. Chúng trở thành một bản thể rỗng, một cái gương phản chiếu mong muốn của người lớn. Không được khám phá bản thân, phát triển cảm xúc, được phạm sai lầm, không biết đến cảm giác được yêu thương mà không đi kèm điều kiện, chúng gặp khó khăn để phát triển cảm giác cuộc sống này là đáng sống, và bấu víu vào những thành tích của mình để tìm chút ý nghĩa. Chúng lớn lên mà cảm thấy xa lạ với chính mình - chúng đã luôn được dạy rằng cảm xúc, mong muốn, nhu cầu của bản thân là dị dạng, ích kỷ, sai trái, hay độc ác. Nhiều người trẻ gặp khó khăn để xây dựng những quan hệ lành mạnh, nơi họ tự tin nêu lên nhu cầu của mình và lắng nghe nhu cầu người khác, thực hành cho và nhận một cách hài hòa. Không ngạc nhiên, dù có ưu tú về trí tuệ, người trẻ trong những câu chuyện ở phần này luôn thấy cô đọc, lạc lõng và chật vật để bước vào tình yêu.
Đặng Hoàng Giang (Tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ)
Tại sao mỗi ngày tôi phải sống khổ sở như vầy? Vừa mở cửa sổ ra để thấy mặt trời và thở không khí phải gặp một bộ mặt nào đó chìa ra. Tôi tránh tất cả khách; tôi tránh gặp tất cả bạn bè; tôi tránh tất cả người quen; tôi tránh gặp tất cả những người trong gia đình. Không muốn gặp ai hết và không muốn nói chuyện với hết ai hết. Tôi muốn được im lặng và sống một mình suốt ngày và suốt đêm. Thế mà mọi người đều đến tìm tôi; họ đeo vào tôi như đeo vào chiếc phao; họ là những con đỉa đói, họ hút máu tôi bằng những câu chuyện bàn tán nhảm nhí của họ, bằng kiến thức thối tha của họ, bằng những ý kiến, tin tức, khuyên răn, thăm dò, miệng lưỡi, tóc, tay, tim, bao tử, gan, mật, thận, phổi v.v… Tôi hoàn toàn lạnh lùng. Dù mười trái bom H nổ tại thành phố này, tôi vẫn thản nhiên lạnh lùng. Dù động đất, hoả diệm sơn nổ, đại hồng thủy, dịch hạch, một tỷ người chết, dù gì đi nữa, tôi vẫn lạnh lùng. Dù là ngày tận thế, dù nhân loại, văn minh, văn hóa bị tiêu diệt trước mắt tôi, tôi vẫn lạnh lùng, hoàn toàn lạnh lùng.
Phạm Công Thiện (Mặt trời không bao giờ có thực)
Antonelli? you mean that little slave girl? I'll be damned. i guess we can't really call you that though can we? No, Federica's grandbaby isn't a slave. she's family. what did you just say Gia? I said she's Federica's grandbaby. what you didn't know? No, I knew , but how did you? Antonio told me ages ago. He was planing to kill that salamander when he found out, but he never got the chance. why didn't you ever say anything? You never asked, Besides, you all think I'm crazy, anyway. Would you have believed me? No I probably wouldn't have.
J.M. Darhower (Redemption (Sempre, #2))
Xin xây dựng mộ câu ngạn ngữ: "Lãnh đạo trên thế giới cần phải có lối nghĩ như những thống đốc (bang ở Mỹ)". Thống đốc các bang của Hoa Kỳ ngày nay được phép quyết định, có quyền hạn tương tự quyền tổng thống và thủ tướng. Họ thỉnh thoản còn có quyền điều động lực lượng Cảnh vệ Quốc Gia.
Thomas L. Friedman (The Lexus and the Olive Tree)
Dần dà chúng ta đem theo cả những Atlantis bên mình: ta nhìn xuống đáy sâu, và dưới lớp bùn bao phủ ta thấy cả hình thù của những xã hội đã biến mất, bữa ăn tối vào một chiều tháng Sáu quanh chiếc bàn ăn gia đình với những người đàn ông râu vểnh, mặc áo choàng mỏng và những người đàn bà mặc áo hở ngực thêu ren trắng vàng, uống sô cô la sóng sánh bọt bằng những chiếc cốc viền vàng, và đàm đạo với vẻ lịch sự châm biếm; thấy gánh xiếc với những con tuấn mã sang trọng và những phụ nữ thuần dưỡng ngựa mặc váy lụa mỏng, phi như bay trong rạp; thấy một hoàng đế đi qua một thành phố và vẫy chào dân chúng; một bìa thi tập cũ nằm lẫn trong một cửa hiệu buôn bán sách; một căn phòng vũ nữ trên gác ba ngôi nhà phố Izabella, lúc năm giờ chiều; tất cả vẫn còn, nhưng chỉ như những vỏ đồ hộp han gỉ, những bộ xương người mà cá biển đã rỉa hết phần mềm, và những cột đá cẩm thạch đã chìm khuất của Atlantis dưới đáy đại dương.
Sándor Márai (Bốn mùa - Trời và đất)
Nếu căn cứ theo bản chất thì tiền tệ có thể được chia ra thành hai loại cơ bản là tiền vay mượn và tiền phi vay mượn. Tiền vay mượn chính là hệ thoáng tiền tệ pháp định đang lưu thông chủ yếu ở các quốc gia phát triển hiện nay, thành phần chủ yếu của nó bao gồm các khoản vay mượn "tiền tệ hóa" của chính phủ, các công ty cũng như tư nhân.
Song Hongbing (Chiến Tranh Tiền Tệ)
Ngày vừa sinh nhật ngoại gia, Trên hai đường dưới nữa là hai em. Tưng bừng săm sửa áo xiêm, Biện dâng một lễ xa đem tấc thành. Gia đình Thúy Kiều về bên ngoại ăn sinh nhật. Kiều ở nhà, cố nhiên là cô lấy cớ: 'Con nhức đầu. Con xin ở nhà.' Đây là cơ hội để đi gặp anh chàng. Nhà lan thanh vắng một mình, Ngẫm cơ hội ngộ đã đành hôm nay. Thời trân thức thức sẵn bày, Gót sen thoăn thoắt dạo ngay mái tường. Kiều nấu vài món thật ngon, chạy ra chỗ hai người đã gặp và thề thốt. 'Thời trân' là những món ăn trong mùa. Mùa nào có thức ăn của mùa đó. Ví dụ mùa Xuân có rau tía tô, kinh giới (thì làm xuân quyện), mùa hè có rau xà lách, bông bí...Những món ăn trong mùa thì tươi và ngon ('thời trân'). Không nhằm mùa mà mua ăn (hay ăn đồ hộp) thì không ngon nữa. Một thi sĩ Việt Nam trong nhóm Xuân Thu Nhã Tập có câu: 'Đáy đĩa mua đi nhịp hải hà'. Bốn mùa đi ngang qua đáy đĩa theo nhịp của sông và biển. Mùa nào ăn món ngon của mùa đó, chỉ có ý ấy mà nói một cách rất 'điệu'. trang 50, 51 - 'Thả một bè lau - Truyện Kiều dưới cái nhìn Thiền quán' - Thích Nhất Hạnh
Thich Nhat Hanh (Thả một bè lau)
He carried himself like a man who liked to fuck and knew he did it well. That subtle sexual arrogance.
Sylvia Day (Aftershock (Jax & Gia, #2))
He was young, gorgeous, a Ruthledge, and just enough ruthlessness to put him on the right side of edgy.
Sylvia Day (Aftershock (Jax & Gia, #2))
His sinner’s mouth was wet from me and red from our kisses.
Sylvia Day (Aftershock (Jax & Gia, #2))
Arriesgándose es como se consiguen las mayores recompensas.
Sylvia Day (Aftershock (Jax & Gia, #2))
One way to overcome a fear of drowning is to become buoyant in the sea of life.
Gia Sola
You’re special to me, pretty girl and you need to know that. There is nothing wrong with easing into this. I’ll still want you just as much tomorrow as I do now, if not more.” ~Ryan
Gia Riley (Between the Pain (The Reflection Duet, #1))
Từ nay ta chỉ còn được lựa chọn giữa thái độ vô liêm sỉ và chứng cuồng ám mà thôi. Một mặt là những kẻ nghĩ rằng kệ đời nó chứ, chừng nào còn sống thì còn phải lấy lại những gì đã đặt cược: các thương gia, các nhà tài chính, các hoạt náo viên truyền hình, các nhà quảng cáo, các nhà hoan lạc chủ nghĩa, các nhà hư vô chủ nghĩa. Mặt khác là những người sợ đến ngày tận thế và tìm cách bảo vệ tất cả những gì còn chưa bị phá hủy: các tiểu thuyết gia, các nhà hoạt động chống toàn cầu hóa, các nhà sinh thái, các nhà thơ, những kẻ rầy rà và những người hay càu nhàu. Từ ngày bức tường Berlin sụp đổ, tình trạng lưỡng phân này đã thay thế cho sự phân chia cánh tả/cánh hữu. Chứng liệt thần nọ đánh đuổi chứng liệt thần kia. Ích kỷ chủ nghĩa hay lãng mạn chủ nghĩa thì cũng đều phải chọn phe cho mình.
Frédéric Beigbeder (L'Égoïste romantique)
Đọc thôi không đủ. Đọc lại - theo tất cả các chuyên gia - là quan trọng nhất. Và cần đọc lại, không chỉ những cuốn sách mà ký ức về nó mờ nhạt dần hoặc lần đọc đầu tiên chúng ta không hiểu kỹ: phải đọc lại cả câu, danh từ, tính từ nhằm xác định một điều gì đó vĩnh viễn trong cuốn sách. Một cuốn sách muốn gì? Muốn dược hiểu đúng. Điều đó diễn ra từ từ, chậm rãi và phức tạp gần như trong cuộc đời. Các cặp vợ chồng có khi mất hàng chục năm để người nọ làm người kia hiểu rõ mình. Sách vở cũng là những người thân quen khó nắm bắt như thế. Đọc theo danh mục, theo mốt hay theo truyền thống chưa đủ; phải tìm đến sách theo cảm giác, cuốn sách có thể nói - với chúng ta, trực tiếp - một điều gì đó. Phải đọc thường xuyên, như người ta thường ăn, ngủ, yêu đương và hít thở vậy. Những cuốn sách, cũng như con người, chúng chỉ trao gửi cho bạn những bí mật, sự tin cậy của chúng khi bạn cũng trao hết mình cho chúng.
Sándor Márai (Bốn mùa - Trời và đất)
Điều đó giải thích vì sao trong một số nước, sự chống đối toàn cầu hóa mạnh mẽ nhất không đến từ nhóm dân chúng nghèo đói, mà từ những kẻ "vốn xưa nay..." trong giới trung lưu và trung lưu lớp dưới, những người được hưởng sự ổn định trong những hệ thống cộng sản, xã hội chủ nghĩa hay nhà nước phúc lợi khác. Khi họ thấy những bức tường phòng hộ sụp đổ, khi những cuộc chơi thiếu thành thực mà trước kia họ tham gia kiếm lợi, những lưới bảo hiểm xã hội, bị thu nhỏ lại - họ trở nên rất thất vọng.
Thomas L. Friedman (The Lexus and the Olive Tree)
Chị tao cưới một anh chàng kĩ sư. Mỗi lần hẹn hò về, chị đều kêu chán. Chán thế sao lại cưới? Chị nhìn tao thương hại mà nói, đấy là chuyện lựa chọn. Chuyện cưới xin còn phải tính nhiều đường lắm. Chỉ cần thấy cảm mến, chịu đựng được nhau là đủ rồi, say mê lắm có cần gì. Chồng chị, chắc mày cũng hình dung được, là loại người chẳng có điểm gì để chê, nhưng cũng chẳng có điểm gì cho chị quyến luyến đặc biệt. Đó là một sự kết hợp của nhiều yếu tố, tương lai nghề nghiệp, họ hàng gia đình, cự ly, độ nhẵn mặt và tính tình hiền lành dễ bảo. Đám cưới chị tao, rất đông. Từ sáng đến tối. Bà chị tao đứng trước cửa tiếp khách, áo cưới trắng mồ hôi nhễ nhại, cố tươi cười bắt tay quan khách. Chú rể cứng đờ trong bộ vét, gật gù liên tục. Đến buổi trưa, có vẻ nóng quá nên họ cãi nhau ở trong buồng. Mẹ tao gắt: Cái gì mới ngày cưới mà đã cãi nhau vậy chứ? Nhưng tao đoán, anh chị tao sẽ ổn cả thôi. Tao đã hình dung là hai người đó sẽ ổn. Sẽ là một cặp vợ chồng bình thường gắn bó, đôi lúc cãi vã vì những chuyện không đâu. Cả hai đều chấp nhận một tương lai như thế rồi. Nghĩ đến đó, trong dạ tao lại thấy khó chịu, một thứ nỗi buồn không tên tao không cắt nghĩa được, mà lại rất cụ thể, khiến tao càng khó chịu hơn. (...) Tao chỉ cảm thấy buồn, khi biết rằng cuộc đời chị mình đã thế là yên ổn, thế là chấm dứt.
Nguyễn Dương Quỳnh (Thị Trấn Của Chúng Ta)
Phải chăng là do di truyền? (Sầu Muộn, được gọi bằng nhiều tên khác nhau, đã thấm qua gia đình tôi từ nhiều thế hệ, cùng với cô dâu buồn bã của nó, Chứng Nghiện Rượu.) Văn hóa? (phải chăng đó chỉ là hệ quả của việc một đứa con gái Mỹ có nghề nghiệp thời hậu phong trào nữ quyền cố gắng tìm thấy cân bằng trong một đời sống thành thị ngày càng căng thẳng và vong thân?) Hay nguyên nhân tử vi? (Tôi buồn đến vậy vì tôi thuộc cung Cự Giải quá nhạy cảm vốn có các biểu hiện chính đều do cung Song Sinh hay thay đổi chi phối?) Nguyên nhân nghệ thuật chăng? (Không phải những người sáng tạo luôn bị trầm cảm vì chúng ta quá nhạy cảm và đặc biệt sao?) Hay là nguyên nhân tiên hóa? (Tôi có mang trong mình nỗi hoảng hốt còn lại từ nhiều thiên niên kỷ khi loài của mình cố gắng sống sót trong một thế giới bạo tàn không?) Nghiệp ư? (Phải chăng tất cả những bộc phát sầu não này rõ là hậu quả của hành vi xấu ở những kiếp trước, những chướng ngại cuối cùng trước khi giải thoát?) Do hormone chăng? Chế độ ăn uống? Triết học? Mùa? Môi sinh? Hay vì tôi đang thăm dò vào nỗi khát khao Thượng Đế mọi người đều có? Hay tôi bị thiếu cân bằng hóa học? Hay tôi chỉ cần có quan hệ tình dục? Thật quá nhiều yếu tố tạo thành chỉ một con người! Sao chúng ta hoạt động trên nhiều tầng đến thế, và sao chúng ta phải chịu nhiều ảnh hưởng từ trí óc ta, cơ thể ta, lịch sử ta, gia đình ta, thành phố ta, tâm hồn ta và những bữa ăn trưa của ta đến thế!
Elizabeth Gilbert (Eat, Pray, Love)
Con ạ, Thầy không bi quan tiêu cực khi khuyên con nên sống giản dị, thanh thản và trong sáng với lòng mình, với cuộc đời, vì cho đến khi đó con mới thấy rằng mình có đầy sinh lực và nhiệt tình để có thể thực sự tích cực yêu thương và phục vụ con người. Kiến thức, tài năng, tiền của, sắc đẹp có thể không cần thiết là bao cho tình yêu thương và phục vụ. Trái lại, có khi nó còn là trở ngại nữa. Con hãy tưởng tượng một người tầm thường nhất, một cô giúp việc không có tài năng, kiến thức, của cải, sắc đẹp và địa vị gì ráo, nhưng nếu cô ta chất phác, thật thà, trong lành, giản dị, giàu tình yêu thương và sẵn sàng giúp đỡ thì mọi người sẽ chọn cô ta hơn là chọn một triết gia, có phải thế không? Không biết Thầy có cổ hủ không khi nhận xét rằng trí thức không bằng trong sáng, tài năng không bằng chân tình, tiền của không bằng thanh bạch, sắc đẹp không bằng hiền thục, lo tính không bằng sẵn lòng v.v... Những điều trước phải vất vả mới tạo được nhưng đôi khi không giải quyết được gì mà còn tai hại nữa. Trái lại những điều sau ai cũng sẵn có, chỉ cần biết khai thác là nó trở nên phong phú ngay. Kiến thức, tài năng bao giờ cũng chỉ là những sở đắc phiến diện, tương đối và dễ lỗi thời. Nhưng trong sáng và cởi mở (sẵn sàng thông cảm, thương yêu, tha thứ và phục vụ...) thì lại là một kho tàng vô tận sẵn có nơi con. Trong sáng là cha đẻ của mọi kiến thức và sẵn sàng là mẹ sinh của tất cả tài năng, đức hạnh. Vì vậy con không nên chạy theo những gì phù phiếm mà bỏ quên căn cội mạch nguồn. Con ạ, theo Thầy thì trong một xã hội càng phức tạp bao nhiêu ta lại càng phải giản dị trong sáng bấy nhiêu mới có thể ứng phó kịp thời những thế sự đa đoan. Đừng trù bị cho mình quá nhiều để rồi chỉ thêm luống cuống trước những biến chuyển khó lường của cuộc sống vô thường ảo hóa. Cũng như một người sống quá tiện nghi sẽ không còn khả năng thích ứng với những biến đổi thiên nhiên nữa. Hoặc như một người đánh vợt chuẩn bị quá kỹ để không còn đỡ kịp những cú bất ngờ không sao liệu trước.
Viên Minh (Tuyển tập thư thầy)
Sự thật là chúng ta chỉ biết về nhau khi chúng ta đạt tới những giới hạn của chính mình, nhưng điều đó cũng là sai, bởi vì không cần thiết phải biết mọi điều về bản thân chúng ta; sự tồn tại của con người được tạo ra không phải chỉ để đi kiếm tìm sự khôn ngoan, mà còn để cày cấy trên mảnh đất này, ngóng chờ trời mưa, trồng lúa mì, thu hoạch ngũ cốc, làm bánh mì. Trong tôi có hai người phụ nữ: một người muốn có tất cả niềm vui sướng, đam mê và phiêu lưu mà cuộc đời có thể mang đến. Một người lại muốn là một kẻ nô lệ cho thói thường, cho cuộc sống gia đình, cho những điều có thể được lên kế hoạch và đạt được. Tôi là một bà nội trợ và là một con điếm, cả hai đều đang sống trong cùng một thân xác và đang tranh đấu. Cuộc gặp gỡ của hai người phụ nữ đó là một trò chơi đầy những mạo hiểm đáng sợ. Một điệu nhảy tuyệt diệu. Khi chúng tôi gặp nhau, chúng tôi là hai nguồn năng lượng siêu nhiên, hai vũ trụ va chạm vào nhau. Nếu như cuộc gặp gỡ ấy không diễn ra một cách thành kính, vũ trụ này sẽ hủy diệt vũ trụ kia.
Paulo Coelho (Eleven Minutes)
Tiếp sau niềm xác tín trung tâm ấy, mà trong khi tôi đọc sách, không ngừng vận động từ trong ra ngoài, hướng tới việc phát hiện chân lý, là những xúc cảm do hành động mà tôi tham gia đem lại, bơi những buổi chiều ấy đầy ắp những biến cố giàu kịch tính nhiều khi hơn cả một cuộc đời. Đó là những biến cố xảy đến trong trang sách tôi đang đọc; đành rằng những nhân vật chịu tác động của các biến cố này không "có thật" như Françoise thường nói. Nhưng tất cả tình cảm mà niềm vui hay nỗi bất hạnh của một nhân vật có thật gây cho ta chỉ nảy sinh trong ta qua trung gian của một hình ảnh về niềm vui hay nỗi bất hạnh ấy; sự tài tình của tiểu thuyết gia đầu tiên là hiểu được rằng, trong cơ quan xúc cảm của chúng ta, vì hình ảnh là thành tố thiết yếu duy nhất, nên sự giản lược tức là bỏ hẳn đi những nhân vật có thật sẽ là một bước hoàn thiện quyết định. Một con người có thật, dù ta đồng cảm với họ sâu sắc đến mấy, phần lớn vẫn do giác quan ta tri nhận, nghĩa là đối với ta, con người ấy vẫn mờ đục, có một trọng lượng chết mà sự nhạy cảm của ta không nâng lên nổi. Một tai họa có giáng xuống người ấy, ta cũng chỉ có thể xúc động vì tai họa này ở một phần nhỏ của khái niệm trọn vẹn mà ta có về họ, hơn thế nữa, chính họ sẽ chỉ có thể xúc động ở một phần của khái niệm trọn vẹn mà họ có về bản thân. Khám phá quý giá của nhà tiểu thuyết là đã có sáng kiến thay thế những phần bất khả thấu triệt đối với tâm hồn bằng một số lượng tương đương những phần phi vật chất, nghĩa là những phần mà tâm hồn ta có thể đồng hóa thành của mình. Từ bấy thì quan trọng gì nếu hành động, nếu xúc cảm của những sinh thể thuộc loại mới này dường như thực đối với ta, bởi ta đã biến những điều đó thành của ta, bởi chúng diễn ra trong ta, bởi chúng khiến hơi thở gấp gáp của ta, ánh mắt đau đáu của ta phụ thuộc vào chúng trong khi ta bồn chồn lật các trang sách. Và một khi nhà tiểu thuyết đặt ta vào trạng thái này, ở đó xúc động nào cũng được nhân lên gấp mười, giống như ở mọi trạng thái thuần túy nội tâm, ở đó cuốn sách của ông sẽ khiến ta bấn loạn theo kiểu một giấc mơ nhưng là một giấc mơ sáng tỏ hơn những giấc mơ khi ta đang ngủ và hồi ức sẽ lâu bền hơn, thì khi ấy, ông kích động nơi ta trong một giờ đồng hồ mọi niềm hạnh phúc và mọi nỗi khổ đau có thể, mà ta sẽ phải mất nhiều năm trong đời mới biết được vài nỗi niềm, và những nỗi niềm mãnh liệt nhất sẽ chẳng bao giờ được phát lộ với ta vì chúng xảy ra chậm rãi khiến ta không tri giác được chúng; (cũng như trong đời, lòng ta thay đổi, và đó là nỗi đau tệ hại nhất; nhưng ta chỉ biết được nỗi đau này khi đọc sách, bằng tưởng tượng: trong thực tế thì giống như một số hiện tượng tự nhiên thường xảy ra, lòng ta thay đổi đủ chậm rãi để nếu như ta có liên tiếp nhận thấy mỗi trạng thái khác biệt của nó, thì bù lại ta tránh được chính cảm giác về sự thay đổi).
Marcel Proust (Swann's Way)
Đừng làm quen với nó, bởi vì nó rất dễ trở thành thói quen; nó là một chất gây nghiện mạnh. Nó có trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta, trong sự đau khổ mà chúng ta cố che giấu, trong những hi sinh mà chúng ta làm, đổ lỗi cho tình yêu vì sự tan vỡ của những giấc mơ. Đau đớn thật khủng khiếp khi nó phô bày bộ mặt thật sự của nó, nhưng nó cám dỗ, lôi cuốn khi nó được trá hình như là một sự hi sinh hay một sự tự phủ nhận. Hay tính hèn nhát. Thế nhưng càng chối bỏ, chúng ta lại càng tìm được cách tồn tại với nó, với sự ve vãn của nó và biến nó thành một phần trong cuộc sống của chúng ta.” “Em không tin điều đó. Không một ai muốn đau khổ cả.” “Nếu em nghĩ em có thể sống mà không đau khổ, đó sẽ là một bước tiến lớn, nhưng đừng tưởng tượng rằng những người khác sẽ hiểu em. Đúng, sự thật là không ai muốn đau khổ, ngay cả những người vẫn tìm kiếm đau đớn và sự hi sinh kia, nhưng rồi họ cảm thấy sự hợp lý, rõ ràng ở đó, và họ đang được nhận sự tôn trọng của con cái, những người chồng, hàng xóm láng giềng, và cả Chúa Trời. Bây giờ chúng ta đừng nghĩ về điều đó nữa; tất cả những gì em cần biết là cách điều khiển cho thế giới này quay tròn, không phải là hành trình kiếm tìm khoái cảm, mà là sự hi sinh quên mình vì tất cả, đó mới là điều quan trọng. Có phải một người lính tham gia các cuộc chiến tranh là để giết quân thù hay không? Không, anh ta ra đi để hi sinh vì Tổ Quốc. Có phải một người vợ muốn chồng thấy mình đang hạnh phúc như thế nào không? Không, cô ấy muốn chồng thấy cô ấy chân tình như thế nào, cô ấy chịu đựng như thế nào để khiến anh ta hạnh phúc. Có phải một người chồng đi làm vì nghĩ rằng anh ta sẽ tìm được sự đáp ứng đầy đủ nhu cầu cá nhân ở nơi làm việc không? Không, anh ta đang đem những giọt mồ hôi và những giọt nước mắt đổi lấy sự tốt đẹp, an lành cho gia đình. Và vì vậy cuộc sống vẫn có những đứa con trai từ bỏ những giấc mơ của chúng để làm vui lòng cha mẹ, cha mẹ từ bỏ cuộc sống của họ vì con cái; đau đớn và khổ sở được dùng để bào chữa cho một thứ duy nhất đem lại niềm vui sướng: tình yêu.
Paulo Coelho (Eleven Minutes)
Có một em bé ở nhà quê lên bán bánh. Người cô không cho em ở vì em không có tên trong tờ khai gia đình. Em ngủ ngoài nghĩa địa. Sợ ma. Một bữa nọ Tú Bà lại nói: 'Nếu con chịu ngủ với người ta thì con sẽ có nhiều tiền. Con được một trăm thì cô chỉ giữ lại hai chục để trả tiền nhà, tiền nước.' Nhà chứa không chánh thức; an ninh địa phương biết, nhưng được lo lót thì cũng để cho yên. Một sư cô thấy em bé nhỏ xíu, mới mười sáu tuổi mà đứng ngoài đường kiếm khách. Sư cô kêu em lại hỏi chuyện. 'Thôi, Tú Bà biết liều không sợ chứa chấp con thì cô cũng liều. Thay vì ở nhà Tú Bà thì con về ở chùa đi.' Cô cho em ở đậu và giúp em bày một xe bán bánh mì. Sư cô này hiện đang sống ở Sài Gòn, đã và đang làm những việc như vậy. Đừng nói rằng những chuyện đó là những chuyện quá khứ, những chuyện mình không làm được. Đó là một trong những chuyện đang xảy ra. Nếu sư cô nọ có thể giúp em bé kia thì sư cô cũng đã có thể giúp những em bé khác. Ngoài sư cô cũng còn biết bao nhiêu những sư cô khác đang làm được chuyện này. Đây không phải là chuyện lý thuyết. Sự thật ở Sài Gòn bây giờ có những sư cô buổi sáng mở cửa chùa cho trẻ con đường phố vô học. Các cô nói: 'Nếu các con chịu khó học được bốn tiếng đồng hồ thì trưa nay sẽ được ăn cơm chay.' Giữ con nít ở trong chùa để các em khỏi ra đường làm du đãng hay đào bới trong những đống rác. Ăn trưa xong các em có thể nằm lăn ra ngủ. Ở lại học buổi chiều từ ba đến sáu giờ thì các em lại được ăn cơm chiều. Nhìn bề ngoài thấy giống như trẻ em mỗi ngày được cung cấp mấy giờ học và hai bữa cơm. Kỳ thực kết quả lớn lắm! Các cô đã giữ được cho các em khỏi sa vào những ổ nhện và khỏi trở thành những trẻ em du đãng. Cho một em ăn trưa chỉ tốn 25 cents thôi. Ở Tây phương, 25 cents thì mua gì được! Nhưng vào tay sư cô, 25 cents là một bữa ăn cho một em bé. Bao nhiêu công việc như vậy. Rất đẹp, rất hay. Đạo Bụt là như thế, không phải là đạo nói trên trời dưới biển. Thúy Kiều bây giờ nhiều lắm. Có khắp nơi. Chỉ thương hại cho cô Thúy Kiều của cụ Nguyễn Du không thôi thì rất bất công. Cô này đã có người thương rồi, đã có một sư cô tên Giác Duyên lo cho rồi. Còn biết bao nhiều Thúy Kiều nhỏ tuổi, dại dột hơn Thúy Kiều này đang ở khắp nơi trên quê hương mình. Đọc Truyện Kiều với cái thấy này thì Truyện Kiều trở thành ra Kinh. Ích lợi như đọc Kinh. trang 118, 119 - 'Thả một bè lau - Truyện Kiều dưới cái nhìn Thiền quán' - Thích Nhất Hạnh
Thich Nhat Hanh (Thả một bè lau)
Trong khoảng vài thập niên vừa qua, sự bùng nổ các phương tiện thông tin trên toàn thế giới, và nhất là trên khắp các thành phố lớn ở Việt Nam ta, đã mang đến những thuận lợi lớn lao thúc đẩy sự tiến bộ vượt bực trong hầu hết các lãnh vực khoa học, kỹ thuật, công nghệ, giáo dục... Nhưng bên cạnh đó, môi trường phát triển mới cũng đặt ra không ít những khó khăn thách thức, những ưu tư lo ngại về sự phát triển tinh thần của thế hệ trẻ trong tương lai. Những ưu tư lo ngại này là hoàn toàn có cơ sở thực tế. Như một cơn bão lốc tràn qua, những yếu tố của nền văn minh khoa học kỹ thuật hiện đại đang đe doạ xoá mờ đi hoặc ít nhất cũng là làm lung lay những giá trị đạo đức, tâm linh trong cội nguồn văn hoá dân tộc. Điều này đặc biệt đáng lo ngại đối với lớp trẻ, bởi các em như những cây non còn chưa đủ thời gian để bám rễ sâu vững vào lòng đất mẹ, chưa đủ thời gian để cảm nhận và tiếp nhận đầy đủ những giá trị tinh hoa từ truyền thống lâu đời do tổ tiên truyền lại, và đã phải tiếp xúc quá nhiều, quá sớm với những giá trị văn hoá ngoại lai. Mặc dù phần lớn trong đó có giá trị tích cực trong việc thúc đẩy sự phát triển xã hội về mặt kinh tế, khoa học, kỹ thuật, công nghệ... nhưng cũng có không ít các yếu tố độc hại đối với tâm hồn non trẻ của tầng lớp thanh thiếu niên trong độ tuổi mới lớn. Sự độc hại này không phải do nhận xét chủ quan hay bảo thủ của thế hệ cha anh, mà là một thực tế hiển nhiên vẫn tồn tại từ Đông sang Tây, ở bất cứ xã hội, đất nước nào mà nền văn minh công nghiệp hiện đại phát triển mạnh. Nó được biểu hiện cụ thể qua những số liệu đáng lo ngại về tỷ lệ cao và rất cao của những vụ phạm pháp vị thành niên, có thai và phá thai ở độ tuổi rất sớm, hay những vụ ly hôn không lâu sau ngày cưới... và đi xa hơn nữa là nghiện rượu, là hút, chích ma tuý, rồi dẫn đến trộm cướp, tự tử... Mặc dù mục đích chính là nhắm đến việc hướng dẫn đời sống tinh thần cho lớp trẻ, chúng tôi vẫn hy vọng là loạt sách cũng góp phần củng cố những giá trị văn hoá đạo đức nói chung. Tất cả những điều đó không phải gì khác hơn mà chính là biểu hiện của sự thiếu vắng các giá trị tinh thần, các giá trị tâm linh vốn là cội nguồn của đạo đức, của văn hoá dân tộc. Các nhà giáo dục, các vị lãnh đạo của chúng ta hẳn là đã sớm nhận ra điều này và đã có những phản ứng tích cực, đúng đắn qua hàng loạt các phong trào “về nguồn” cũng như khuyến khích việc xây dựng một nền văn hoá mới “đậm đà bản sắc dân tộc”... Những gì chúng ta đã làm là đúng nhưng chưa đủ. Trong bối cảnh thực tế, các bậc cha mẹ, thầy cô giáo... đang dần dần phải bó tay trong việc quản lý môi trường tiếp xúc của con em mình. Những điểm dịch vụ Internet mọc lên nhan nhản khắp nơi, và chỉ cần ngồi trước máy tính là các em có thể dễ dàng tiếp xúc với “đủ thứ trên đời” mà không một con người đạo đức nào có thể tưởng tượng ra nổi! Ở mức độ nhẹ nhất cũng là những cuộc tán gẫu (chat) hàng giờ vô bổ trên máy tính, những “chuyện tình” lãng mạn của các cô cậu nhí chưa quá tuổi 15! Và hậu quả không tránh khỏi tất nhiên là năng lực học tập sút giảm, các thói quen xấu hình thành... và hàng trăm sự việc không mong muốn cũng đều bắt đầu từ đó. Xã hội hoá giáo dục là cách duy nhất mà chúng ta có thể làm để đối phó với thực trạng phức tạp này. Và chúng ta đã khởi sự làm điều đó từ nhiều năm qua. Vấn đề chúng tôi muốn đề cập ở đây là một sự mở rộng hơn nữa khái niệm “xã hội hoá” và các hình thức giáo dục, trực tiếp cũng như gián tiếp. Một trong những việc làm thiết thực nhất để góp phần vào việc này có thể là cố gắng cung cấp cho các em một loạt những tựa sách có nội dung lành mạnh, hướng dẫn đời sống tinh thần cũng như vun bồi những giá trị đạo đức vốn có của dân tộc. Việc bảo vệ đời sống tinh thần cho con em chúng ta là trách nhiệm chung của tất cả mọi người, vì thế chúng tôi thiết nghĩ là tất cả các bậc phụ huynh đều phải tích cực tham gia, tất cả các ngành, các giới... đều phải tích cực tham gia, và hãy tham gia một cách cụ thể bằng những việc làm cụ thể.
Nguyễn Minh Tiến