Xin Lỗi Quotes

We've searched our database for all the quotes and captions related to Xin Lỗi. Here they are! All 14 of them:

Từ 'sorry' mang nghĩa là xin lỗi trong tiếng Anh có nguồn gốc từ chữ 'sore', nghĩa là 'nỗi đau', 'tổn thương'. Có lẽ vì vậy mà khi một lời xin lỗi chân thành được nỏi ra, người nghe sẽ hiểu rằng đối phương muốn nói 'việc làm cho bạn đau khiến tôi cũng rất đau'. Lời xin lỗi thật sự, Là một nỗi đau.
Ki Ju Lee
Em xin lỗi Em xin lỗi đã làm anh chán ngán Bởi những lời ca thán chẳng vì đâu Tại sao lá thu thì vàng còn cà phê lại nâu Sao trên phim thằng đó không yêu thằng này mà lại mê con khác Em xin lỗi đã làm anh kinh ngạc Khi có thể buồn khổ vì hàng trăm chuyện nhảm nhí mỗi ngày Em biết rồi anh không phải là một cái cây Há mồm chờ tưới tắm bằng nước mắt. Em xin lỗi đã đeo anh cứng ngắc Chẳng để cho anh chút khoảng trống một mình Em xin lỗi vì đã cho tất-cả-những-thứ-khác-em đều chỉ là linh tinh Em xin lỗi đã nhảy xổ vào cả giấc mơ anh mỗi đêm Biến nó thành ác mộng. Em xin lỗi đã hỏi anh hàng trăm câu ngu ngốc Ai là người anh yêu nhất từ trước đến giờ? Bài thơ này anh viết cho con nào? Đừng có đổ thừa cơn mưa. Anh có sẽ yêu em cả khi em già em xấu? Em xin lỗi vì đã trở thành một người yêu suốt ngày đau đáu Cứ chờ anh thút thít ở xó nhà Đã dằn vặt anh mỗi chuyến đi xa Quyết không để anh có phút nào vui vầy bên đứa này đứa khác. Em xin lỗi vì không cam tâm làm bông hoa nhánh lá Chẳng tính chuyện nay mai, cứ vô lo cùng bươm bướm vui vầy Xin lỗi vì em chỉ suốt ngày toan tính Làm kiểu gì để trói buộc anh đây. Em xin lỗi vì mình chẳng khác gì một cây tầm gửi Đặt lẽ sống của mình lên một kẻ khác mình. Nhưng anh biết không những nụ hồng kiêu hãnh tươi xinh Chỉ mọc ở vườn nhà kẻ khác.
Nguyễn Thiên Ngân
Khi đọc ‘Kiều’, nghe những đau khổ và chán chường như thế, ta không thấy dễ chịu trong lòng. Nhưng chúng ta đâu phải chỉ đi tìm sự dễ chịu. Chúng ta đi tìm sự thật. Chúng ta phải có câu trả lời cho tình trạng. Đây không phải chỉ là tình trạng ngày xưa, đay cũng là tình trạng bây giờ. Khi giảng ‘Tâm Kinh Bát Nhã’, tôi cũng đem Tâm Kinh vào xã hội ngày nay. Tôi nói rằng một em bé ở Bangkok bị dụ làm gái ăn sương, chiều đi sáng về, trông thấy những cô nữ sinh áo trắng đi học, ngẫm lại thân mình thì rất tủi. Các cô gái nhà lành thật may mắn. Thân phận em là thân phận ô uế của một cô gái ăn sương. Em có mặc cảm mình là con gái bỏ đi, cón những cô nữ sinh kia là những cô gái đáng sống. Không ai có thể cứu em bé này ra khỏi mặc cảm ô nhục, dơ bẩn, ngoại trừ Bồ Tát Quan Thế m. Bồ Tát nói như thế này: ‘Con không dơ mà mấy cô kia cũng không sạch. Sở dĩ mà con như thế này là vì xã hội như thế kia (Thử hữu cố bỉ hữu, thử vô cố bỉ vô). Xã hội kia được như vậy là vì có những người như con. Con làm ra xã hội và xã hội làm ra con. Không phải chỉ có con mới chịu trách nhiệm về con mà cả xã hội kia cũng phải chịu trách nhiệm về con. Con đừng có mặc cảm con là người duy nhất chịu trách nhiệm. Tất cả những nhà giáo dục, kinh tế, chính trị trong xã hội đều chịu trách nhiệm về con cả.’ Đó là ý ‘Không dơ cũng không sạch, Không thêm cũng không bớt’ trong Tâm Kinh Bát Nhã. Nghe Đức Quan Thế m nói như vậy thì ranh giới giữa dơ và sạch, bên này và bên kia mới được tháo sạch và mặc cảm của các cô gái ăn sương lúc đó mới được tháo sạch và mặc cảm của các cô gái ăn sương lúc đó mới có thể được tiêu trừ. Đó là giọt nước Cam Lộ mà đạo Bụt cung cấp. Cái thấy bất nhị này chúng ta ít tìm thấy trong cá truyền thống tôn giáo khác. Cái này như thế này là vì cái kia như thế kia. ‘Thân phận con, cả xã hội đều chịu trách nhiệm. Con đừng có mặc cảm tội lỗi. Nếu người ta sống đàng hoàng, biết lo cho tất cả thì con đã không đến nỗi như thế này đâu.’ Em bé sẽ khoc sẽ ôm lấy chân Đức Quan Thế m. ‘Xin ngài dạy cho con cách để thoát khỏi’. Lúc ấy Đức Quan Thế m mới bắt đầu dạy cho em được. Chúng ta cũng phải làm như thế. Ngày xưa ở Sài Gòn có các sư cô làm chuyện đó. Ngày nay cũng vậy.
Thich Nhat Hanh (Thả một bè lau)
KINH HẠNH PHÚC Mangalasutta Như vầy tôi nghe Một thời Thế Tôn Ngự tại Kỳ Viên tịnh xá Của trưởng giả Cấp Cô Ðộc Gần thành Xá Vệ Khi đêm gần mãn Có một vị trời Dung sắc thù thắng Hào quang chiếu diệu Sáng tỏa Kỳ Viên Ðến nơi Phật ngự Ðảnh lễ Thế Tôn Rồi đứng một bên Cung kính bạch Phật Bằng lời kệ rằng: Chư thiên và nhân loại Suy nghĩ điều hạnh phúc Hằng tầm cầu mong đợi Một đời sống an lành Xin ngài vì bi mẫn Hoan hỷ dạy chúng con Về phúc lành cao thượng Thế Tôn tùy lời hỏi Rồi giảng giải như vầy: Không gần gũi kẻ ác Thân cận bậc trí hiền Cúng dường bậc tôn đức Là phúc lành cao thượng Ở trú xứ thích hợp Công đức trước đã làm Chân chánh hướng tự tâm Là phúc lành cao thượng Ða văn nghề nghiệp giỏi Khéo huấn luyện học tập Nói những lời chơn chất Là phúc lành cao thượng Hiếu thuận bậc sanh thành Chăm sóc vợ và con Sống bằng nghề lương thiện Là phúc lành cao thượng Bố thí hành đúng Pháp Giúp ích hàng quyến thuộc Hành vi không lỗi lầm Là phúc lành cao thượng Xả ly tâm niệm ác Tự chế không say sưa Tinh cần trong thiện pháp Là phúc lành cao thượng Biết cung kính khiêm nhường Tri túc và tri ân Ðúng thời nghe chánh pháp Là phúc lành cao thượng Nhẫn nhục tánh thuần hoá Thường yết kiến sa môn Tùy thời đàm luận pháp Là phúc lành cao thượng Thiền định sống phạm hạnh Thấy được lý thánh đế Chứng ngộ quả niết bàn Là phúc lành cao thượng Khi xúc chạm việc đời Tâm không động không sầu Tự tại và vô nhiễm Là phúc lành cao thượng Những sở hành như vậy Không chỗ nào thối thất Khắp nơi được an toàn Là phúc lành cao thượng .
Gautama Buddha
Không ai muốn chết. Thậm chí cả những người muốn tới thiên đường cũng không muốn phải chết để lên được đó. Và cái chết là điểm đến của tất cả chúng ta, không ai có thể trốn thoát. Và nên như vậy, bởi Cái chết có lẽ là phát minh tốt nhất của Sự sống. Nó là tác nhân thay đổi của cuộc sống. Nó xóa cái cũ để mở đường cho cái mới. Ngay bây giờ là bạn, nhưng một ngày không xa hôm nay, bạn dần dần sẽ trở nên già và bị xóa đi. Tôi xin lỗi nếu điều đó nghe có vẻ cường điệu, nhưng đó hoàn toàn là sự thật.
Steve Jobs
Quá trình tuần hoàn từ cãi nhau đến chiến tranh lạnh và đến xin lỗi là quá trình chắc chắn xảy ra trong các cuộc tình của các đôi nam nữ yêu nhau, khi quá trình tuần hoàn đó kết thúc thì mối quan hệ của hai người cũng coi như tan vỡ.
Jiu Ye Hui
Ngày lễ độc thân Chúng ta hãy cùng nhau tới bờ sông đốt pháo hoa Pháo hoa là người tình bí mật của đêm, là nước mắt nơi khoé mi. Độc thân là tội lỗi do sự mất cân bằng giới tính. Pháo hoa thật đẹp, Độc thân thật mệt, Nếu tôi là một bông pháo hoa Tôi nhất định Sẽ toả sáng rực rỡ một lần ... Nếu tôi là một người độc thân Tôi nhất định Viết một bức thư gửi Quốc hội Cầu xin Quốc hội Hoặc là khống chế sự mất cân bằng giới tính, hoặc là tán thành việc kết hôn đồng giới.
唐七公子 (岁月是朵两生花)
Xin lỗi mình không biết bạn chính là chuyên gia về cuộc sống của mình,hượm tí mình lấy giấy bút ra ghi lại nhé
Lê Bích (Đời Về Cơ Bản Là Buồn Cười)
Đồ đồng tính chết tiệt, đánh trò, tôi còn lo sẽ mắc bênh AIDS đấy!" Cô ôm cuốn tiểu thuyết khóc ròng, xin lỗi út nhé, năm đó không có ai bảo vệ em, không có ai tin tưởng em.
Kevin Chen (Ghost Town)
Thế đấy! tất cả đều đến để cầu xin ta chết. Quý Ly mong ta chết đã đành, nhưng cả Khát Chân cũng muốn ta chết. Ai bảo ngươi sinh vào kiếp vua! Ai bảo người là ông vua hiền. Mà hiền thực hay là hèn? Ai bảo người tôn vinh sự mềm yếu, lại coi thường sự cương cường? Hỡi ôi. Kẻ làm quan làm vua có thể chẳng ác nhưng phải làm ác. Cái ác gắn với vua quan. Cái ác làm món ăn của vua quan. Cái ác là đôi cánh của vua quan. Thiếu cái ác một ngày, ngai vàng buồn rầu. Thiếu cái ác vài tuần trăng, ngai vàng rung rinh. Thiếu cái ác một năm, ngai vàng sụp đổ Cái ác là nguồn sống của vua quan. Điều đó đã ghi rành rành trong sách sử. Ôi? Cô đơn? Ta sinh ra trong xứ sở cô đơn. Cái ác, cái cuồng nộ bao giờ cũng sống bày đàn đông đúc. Còn cái hiền hậu tốt lành, lại chỉ như những nụ hoa yếu ớt và lẻ loi. Cái hiền hoà của ta là tội lỗi ư? Vả lại cái tàn nhẫn cuồng nộ phải đâu kém phần quyến rũ? Sao mà ta thấy thương ta. Ta thương ta tức thương kiếp của vạn loài.
Nguyễn Xuân Khánh
Tại sao khi chúng ta nhìn một cái cây - thì kỳ thực chúng ta không thấy. Chúng ta nghĩ rằng mình thấy, nhưng thực sự là không. Khi nhìn một con người nào đó, thực sự ta không thấy người ấy, ta chỉ nghĩ rằng ta thấy thôi. Cái mà ta đang thấy là một cái gì đó đã được ta uốn nắn cho vừa với đầu óc suy nghĩ của ta. Chúng ta có một ấn tượng và chúng ta căn cứ trên ấn tượng đó; ta nhìn một người xuyên qua lăng kính là ấn tượng đó. Và gần như chúng ta nhìn mọi sự cũng bằng cách đó. Nếu bạn hiểu ra điều đó, bạn sẽ cảm nhận được nét yêu kiều của việc ý thức về mọi vật xung quanh bạn. Bởi vì thực tại là ở đó, Thiên Chúa - nói cho cùng - là ở đó. Tất cả đều ở đó. Chú cá con tội nghiệp ở giữa đại dương đã thốt lên: “Xin lỗi, tôi đang tìm kiếm đại dương. Làm ơn chỉ cho tôi biết đại dương ở hướng nào”. Bạn thấy có tội nghiệp không chứ? Chỉ cần mở mắt ra và nhìn, người ta sẽ hiểu.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Cái Bật Lửa Ðể kỷ niệm một trận chiến, một quận công bên Anh Quốc đã làm một bữa tiệc khoản đãi một nhóm cựu sĩ quan đã từng chiến đấu sát cánh bên ông. Trong bữa tiệc, ông dem khoe một cái bật lửa rất đẹp mà Nữ hoàng Anh đã tặng cho ông. Cái bật lửa đã được truyền từ tay người này đến tay người nọ để được trầm trồ khen ngợi. Sau bữa ăn, mọi người được mời ra phòng khách để uống trà. Ông quận công mới đem thuốc lá ra mời mọi người. Nhưng mặt ông bỗng biến sắc, vì ông lục lạo mãi trong túi áo mà vẫn không tìm ra cái bật lửa. Ông hỏi quan khách có ai thấy nó ở đâu không. Mọi người chia nhau đi tìm khắp nơi mà tuyệt nhiên vẫn không thấy cái bật lửa. Lúc bấy giờ, một viên sĩ quan mới đề nghị cho tất cả mọi quan khách nên lật túi áo của mình ra may ra mới có thể tìm thấy nó chăng. Lần lượt tất cả mọi người đều kéo tất cả những gì có trong túi áo của mình ra. Duy chỉ có một người không chịu chấp nhận công việc này. Mọi người đều đưa mắt nhìn về ông và ai cũng đoán chắc đây là người đã đánh cắp cái bật lửa, bởi vì dáng vẻ của ông tiều tụy, áo quần của ông lại rách rưới. Ông lấy danh dự của một cựu sĩ quan để thề thốt và dứt khóat không mở túi áo ra cho mọi người xem. Vài tuần lễ sau, ông quận công lại mở một bữa tiệc khác và lần này, ông khám phá ra cái bật lửa trong túi áo của ông. Cảm thấy xấu hổ vì đã nghi oan cho một viên sĩ quan đã từng chiến đấu bên cạnh mình, ông quận công đã quyết định đến thăm anh ta để xin lỗi. Nhà của viên cựu sĩ quan này nằm trong khu phố lầy lội nghèo nàn. Sau khi đã xin lỗi, ông quận công đã hỏi viên sĩ quan: "Tại sao trong bữa tiệc hôm đó, anh đã khước từ không mở túi ra cho mọi người xem?". Anh ta mới giải thích như sau: "Hẳn ngài đã thấy được căn nhà tôi đang ở tồi tàn như thế nào. Từ lâu, tôi đã thất nghiệp mà vẫn phải nuôi nhiều miệng ăn trong nhà. Ngài đâu có biết rằng hôm đó, tôi đã nhét vào túi tôi tất cả những đồ ăn thừa trên bàn để mang về cho vợ con tôi". Sau khi hiểu được hoàn cảnh đáng thương của một người đã từng vào sinh ra tử với mình, ông quận công quyết định đền bù bằng cách tìm cho viên cựu sĩ quan một công việc xứng đáng. Câu chuyện đáng thương tâm trên đây có lẽ cũng diễn ra trong cuộc sống chúng ta dưới nhiều cấp độ và hình thức khác nhau. Nhưng tựu trung, có lẽ mẫu số chung của câu chuyện ấy thường giống nhau: đó là chúng dễ nhìn và đoán xét người theo bề ngoài. Lại nữa, một xã hội có quá nhiều lừa gạt đảo điên cũng khiến cho chúng ta có thái độ e dè, nghi kỵ đối với những người thân thuộc. Là tín hữu, chúng ta hãy nhìn ngắm cung cách cư xử của Chúa Giêsu. Ngài không nhìn người bằng nhãn hiệu có sẵn. Ngài không đến với người bằng những định kiến. Bên kia bộ quần áo sang trọng hay rách rưới, Chúa Giêsu chỉ nhìn thấy hình ảnh cao quý của chính Thiên Chúa. Ngài dành yêu thương cho những người nghèo khổ, phường thu thuế, bọn gái điếm, những kẻ tội lỗi, những ngwòi con bị xã hội đẩy ra bên lề. Ngài muốn cho mọi người thấy rằng Ngài chỉ có một cái nhìn duy nhất về con người: đó là cái nhìn của cảm thông, của tha thứ, của yêu thương.
LẽSống
Prayer For My Family -------ooo------------- Loving God, I offer thanks for the gift of my family. Help us to work together for peace and harmony in our relationships. Grant us the grace to accept each other’s faults and weaknesses. Protect us from harsh words and hurt feelings. Assist us to encourage one another’s strengths and abilities. Lead us to mutual understanding and support. May we always forgive each other’s failings and rejoice in one another’s successes. Watch over my family, Dear Lord, Bless us with good health and happiness. Fill our hearts with love, patience and kindness for on anther, now and always Amen. -------ooo------------- Kinh Cầu Cho Gia Đình. -------ooo------------- Lạy Chúa yêu thương Chúng con xin cảm tạ Chúa về món quà gia đình mà Chúa ban cho chúng con. Hãy giúp chúng con cùng nhau tâm đầu ý hợp trong công việc, trong các mối quan hệ của mỗi người chúng con. Hãy ban cho chúng ta ân sủng để chấp nhận những lỗi lầm và những nhược điểm của nhau. Hãy bảo vệ chúng con tránh khỏi Những Lời Nói Cay Nghiệt và Những Điều Gây Tổn Thương cho nhau. Hãy giúp chúng con biết khuyến khích nhau về khả năng, sức lực của mỗi người chúng con. Hãy hướng dẫn chúng con hiểu ra được nhau và giúp đỡ lẫn nhau. Giúp chúng con biết cách luôn luôn Tha Thứ Cho Những Thất Bại và Vui Mừng Với Những Thành Công của nhau. Hãy trông nom gia đình của chúng con, Lạy Chúa, xin chúc lành cho chúng con được nhiều sức khỏe và hạnh phúc. Lấp đầy trái tim của chúng con với tình yêu thương, sự kiên nhẫn, và lòng tốt cho nhau, ngay bây giờ và luôn mãi Amen. Bản Dịch Của Henry Nguyễn Thành Phong.
MucTim
Ngươi thật có lòng nhân đức, cho ngươi đầu thai làm bà lớn! Hỏi đến thầy thuốc thì hồn nói: - Con không có lòng nhân đức như hai người kia. Chỉ biết rằng ở dương thế, con cứu chữa được nhiều người khỏi bệnh tật. Diêm Vương nổi giận đùng đùng, mắt: - Thì ra những khi ta sai quỷ sứ lên dương thế bắt hồn về, chính mi đã làm cản trở lệnh ta! Ðem bỏ vạc dầu! Hồn thầy thuốc quỳ lậy, vừa khóc vừa nói: - Xin Ðại Vương đình cho một đêm, để con về bảo con trai đi ăn trộm, con gái con đi làm đĩ, chớ làm chuyện phúc đức mà bị bỏ vạc dầu! 3. Chuyện muỗi Một anh muỗi đi xa vè tìm thăm anh bạn thân. Gặp anh ta đang ba hoa đấu láo với mọi người, lấy làm lạ hỏi: - Này anh... Trước đây anh ít nói lắm mà sao bây giờ đổi tính vậy? - Chẳng hiểu nữa... Từ khi tôi đốt nhằm một chánh khứa! 4. Xa lắm Một người cụt tay bước vào quán nước: - Ông bán cho một ly cam tươi. Người bán hàng vào trong một lát rồi trở ra với ly cam tươi đầy ấp. Ông khách tàn phế nói: - Tôi bị cụt cả hai tay, phiền ông cầm giúp ly cam cho tôi uống được không? Người bán hàng hớn hở: - Ðược! Ðược! Ông để tôi giúp ông mà! Trời bắt ông tội nghiệp! Khi uống hết ly nước, ông khách nói thêm: - Bây giờ phiền ông lấy khăn tay trong túi quần tôi lau hộ cái miệng tí nhé! Người bán hàng làm theo lời khách. Ông khách tỏ vẻ hài lòng thở phào một cái rồi nói tiếp: - Bây giờ xin ông vui lòng móc hộ cái bóp ở túi sau ông mở ra và tính tiền giùm. Sau khi lấy đủ tiền người bán hàng bỏ trả lại vào túi quần ông khách, ông khách cảm ơn chủ quán: - Què cụt như tôi nghĩ lắm lúc thật khổ. Ði đâu làm việc gì cũng phải nhờ người khác. Gặp người dễ tính như ông thật là may mắn. Tôi cám ơn nhiều lắm. À, xin lỗi ông nhà có cầu tiểu không nhỉ? Người bán hàng trợn mắt lên trả lời vội vã: - Thưa, nhà này chật chội quá nên tôi không có xây cầu tiểu. Phiền ông đi theo con đường này bỏ qua độ hai dẫy nhà thì tới cầu tiểu công cộng. 5. Thân hình hấp dẫn Một thiếu phụ đang làm cơm trong bép. Có tiếng gõ cửa. Bà bỏ dở nồi cơm chạy ra. Một người đàn ông gật đầu chào lễ phép rồi hỏi: - Thưa bà, bà có nghĩ rằng bà có một thân hình rất đẹp và khêu gợi hay không? Bị hỏi một câu quá bất ngờ, người đàn bà sững sờ trong giây lát. Khi đã bình tĩnh trở lại bà liền đóng xập cửa lại không thèm trả lời. Chiều hôm sau lại có tiếng gõ cửa. Vẫn người đàn ông hôm trước, vẫn câu hỏi cũ. Thiếu phụ lại trả lời bằng thái độ lặng thinh. Câu chuyện đó diễn ra suốt một tuần lễ liền. Người đàn bà không chịu nổi nữa bèn kể đầu đuôi với chồng để tìm cách đối phó. Người chồng hôm sau èn nấp sau cánh cửa khi nghe tiếng gõ cửa. Người vợ mở cửa: - Chào bà, bà có nghĩ rằng bà có một thân hình rất đẹp và khêu gợi hay không? Yên chí có chồng đứng sau cánh cửa, người đàn bà trả lời mạnh bạo: - Ðứng, như vậy thì có sao không? - Thưa, nếu vậy xin bà nói giùm với ông nhà là hãy xài đồ nhà chớ đừng sang ve vãn vợ tôi nữa. 6. Cười thầm Một hành khất chìa nón trước cửa nhà một bà nhà giàu: - Thưa bà, nhà cháu mất một chân. Bà nhà giàu đáp: - Có thể lắm, nhưng tại sao anh lại tưởng chân an
Anonymous