“
Lolita, light of my life, fire of my loins. My sin, my soul. Lo-lee-ta: the tip of the tongue taking a trip of three steps down the palate to tap, at three, on the teeth. Lo. Lee. Ta. She was Lo, plain Lo, in the morning, standing four feet ten in one sock. She was Lola in slacks. She was Dolly at school. She was Dolores on the dotted line. But in my arms she was always Lolita. Did she have a precursor? She did, indeed she did. In point of fact, there might have been no Lolita at all had I not loved, one summer, an initial girl-child. In a princedom by the sea. Oh when? About as many years before Lolita was born as my age was that summer. You can always count on a murderer for a fancy prose style. Ladies and gentlemen of the jury, exhibit number one is what the seraphs, the misinformed, simple, noble-winged seraphs, envied. Look at this tangle of thorns.
”
”
Vladimir Nabokov (Lolita)
“
You are growing into consciousness, and my wish for you is that you feel no need to constrict yourself to make other people comfortable.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
The classroom was a jail of other people’s interests. The library was open, unending, free.
”
”
Ta-Nehisi Coates
“
C'est le temps que tu a perdu pour ta rose qui fait ta rose si importante.
”
”
Antoine de Saint-Exupéry (The Little Prince)
“
I would not have you descend into your own dream. I would have you be a conscious citizen of this terrible and beautiful world.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
TTFN Ta Ta For Now!
”
”
A.A. Milne
“
I was made for the library, not the classroom. The classroom was a jail of other people’s interests. The library was open, unending, free.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
The point of this language of “intention” and “personal responsibility” is broad exoneration. Mistakes were made. Bodies were broken. People were enslaved. We meant well. We tried our best. “Good intention” is a hall pass through history, a sleeping pill that ensures the Dream.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
The question is not whether Lincoln truly meant “government of the people” but what our country has, throughout its history, taken the political term “people” to actually mean.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
One cannot, at once, claim to be superhuman and then plead mortal error. I propose to take our countrymen’s claims of American exceptionalism seriously, which is to say I propose subjecting our country to an exceptional moral standard.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
I believed, and still do, that our bodies are our selves, that my soul is the voltage conducted through neurons and nerves, and that my spirit is my flesh.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
The destroyers will rarely be held accountable. Mostly they will receive pensions.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Aunt Mercy put down her tiles, one at a time. I-T-C-H-I-N.
Aunt Grace leaned closer to the board, squinting. "Mercy Lynne, you're cheatin' again! What kinda word is that? Use it in a sentence."
"I'm itchin' ta have some a that white cake."
"That's not how you spell it." At least one of them could spell. Aunt Grace pulled one of the tiles off the board. "There's no T in itchin'." Or not.
”
”
Margaret Stohl (Beautiful Creatures (Caster Chronicles, #1))
“
Racism is not merely a simplistic hatred. It is, more often, broad sympathy toward some and broader skepticism toward others.
”
”
Ta-Nehisi Coates (We Were Eight Years in Power: An American Tragedy)
“
Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau ích kỷ che lấp mất...
”
”
Nam Cao
“
Càng lớn tuổi, con người ta càng nói ít đi. Họ nghĩ nhiều hơn.
”
”
Nguyễn Nhật Ánh (Tôi Là Bêtô)
“
But race is the child of racism, not the father.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Goodfellow?” Glitch stared at Puck nervously. “Robin Goodfellow?”
“Oh, look at that, he’s heard of me. My fame grows.” Puck snorted and leaped off the roof. In midair, he became a giant black raven, who swooped toward us with a raucous cry before dropping into the circle as Puck in an explosion of feathers. “Ta-daaaaaaaaaa.
”
”
Julie Kagawa (The Iron Queen (The Iron Fey, #3))
“
Bagi orang-orang yang beriman, dimana pun ia bisa rukuk dan sujud kepada Allah, maka ia menemukan bumi cinta. Dan sesungguhnya dunia ini adalah bumi cinta bagi para pecinta Allah Ta'alla. Bumi cinta yang akan mengantarkan kepada bumi cinta yang lebih abadi dan lebih mulia yaitu surganya Allah
”
”
Habiburrahman El-Shirazy (Bumi Cinta)
“
Black people love their children with a kind of obsession. You are all we have, and you come to us endangered.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
You must resist the common urge toward the comforting narrative of divine law, toward fairy tales that imply some irrepressible justice. The enslaved were not bricks in your road, and their lives were not chapters in your redemptive history. They were people turned to fuel for the American machine. Enslavement was not destined to end, and it is wrong to claim our present circumstance—no matter how improved—as the redemption for the lives of people who never asked for the posthumous, untouchable glory of dying for their children. Our triumphs can never compensate for this.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
So you must wake up every morning knowing that no promise is unbreakable, least of all the promise of waking up at all. This is not despair. These are the preferences of the universe itself: verbs over nouns, actions over states, struggle over hope.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
But race is the child of racism, not the father. And the process of naming “the people” has never been a matter of genealogy and physiognomy so much as one of hierarchy. Difference in hue and hair is old. But the belief in the preeminence of hue and hair, the notion that these factors can correctly organize a society and that they signify deeper attributes, which are indelible—this is the new idea at the heart of these new people who have been brought up hopelessly, tragically, deceitfully, to believe that they are white.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
America understands itself as God’s handiwork, but the black body is the clearest evidence that America is the work of men.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
To yell “black-on-black crime” is to shoot a man and then shame him for bleeding.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Fais de ta vie un rêve, et d'un rêve, une réalité.
”
”
Antoine de Saint-Exupéry
“
But all our phrasing—race relations, racial chasm, racial justice, racial profiling, white privilege, even white supremacy—serves to obscure that racism is a visceral experience, that it dislodges brains, blocks airways, rips muscle, extracts organs, cracks bones, breaks teeth. You must never look away from this. You must always remember that the sociology, the history, the economics, the graphs, the charts, the regressions all land, with great violence, upon the body.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
It is not necessary that you believe that the officer who choked Eric Garner set out that day to destroy a body. All you need to understand is that the officer carries with him the power of the American state and the weight of an American legacy, and they necessitate that of the bodies destroyed every year, some wild and disproportionate number of them will be black.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Every Trump voter is certainly not a white supremacist, just as every white person in the Jim Crow South was not a white supremacist. But every Trump voter felt it was acceptable to hand the fate of the country over to one.
”
”
Ta-Nehisi Coates (We Were Eight Years in Power: An American Tragedy)
“
Tôi, 24 tuổi, thức dậy chỉ thấy hư vô. Không thể mất mát trong hư vô.
Không người con gái nào để thương yêu
Không có người đàn ông nào để trọng
Không có kẻ thù nào để ác
Không có tội lỗi nào để phạm
Không có cả một nỗi buồn để khóc
Cũng chẳng có chiến lũy nào để chết
Chúng ta làm gì cho hết buổi chiều nay?
”
”
Lưu Quang Vũ
“
Bố tôi vẫn nói, khi nhìn theo bóng một người mà ta không thể quên được, chúng ta sẽ thấy "nỗi nhớ" của mình.
”
”
Nguyễn Ngọc Thuần (Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ)
“
Lolita, light of my life, fire of my loins. My sin, my soul. Lo-lee-ta: the tip of the tongue taking a trip of three steps down the palate to tap, at three, on the teeth. Lo. Lee. Ta.
She was Lo, plain Lo, in the morning, standing four feet ten in one sock. She was Lola in slacks. She was Dolly at school. She was Dolores on the dotted line. But in my arms she was always Lolita.
”
”
Vladimir Nabokov (Lolita)
“
ví dù người có phụ ta
thì ta chỉ nguyện thành ra con bò
con bò rất ít so đo
yêu ai chỉ biết lò dò đi theo
dù cho đứa đó lật kèo
”
”
Nguyễn Thiên Ngân (Mình Phải Sống Như Mùa Hè Năm Ấy)
“
Hate gives identity. The nigger, the fag, the bitch illuminate the border, illuminate what we ostensibly are not, illuminate the Dream of being white, of being a Man. We name the hated strangers and are thus confirmed in the tribe.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
The problem with the police is not that they are fascist pigs but that our country is ruled by majoritarian pigs.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Lolita, light of my life, fire of my loins. My sin, my soul. Lo-lee-ta: the tip of the tongue taking a trip of three steps down the palate to tap, at three, on the teeth. Lo. Lee. Ta.
”
”
Vladimir Nabokov (Lolita)
“
He glanced up as I entered, and for a moment, looked almost surprised.
"Mr. Swift!"
"Ta-da!" I exclaimed weakly.
"You're still..."
"Still not dead. That's me. It's my big party trick, still not being dead, gets them every time.
”
”
Kate Griffin (The Midnight Mayor (Matthew Swift, #2))
“
Xưa nay chiến tranh nổ ra cũng chỉ vì miếng ăn. Mặc dù người ta luôn tìm cách che lấp đi bằng những điều cao cả.
”
”
Nguyễn Nhật Ánh (Tôi Là Bêtô)
“
I was learning the craft of poetry, which really was an intensive version of what my mother had taught me all those years ago—the craft of writing as the art of thinking. Poetry aims for an economy of truth—loose and useless words must be discarded, and I found that these loose and useless words were not separate from loose and useless thoughts.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Xét cho cùng, ở đời ai cũng khổ. Người khổ cách này, người cách khác. Bí quyết là biết tìm cái vui trong cái khổ. Vì chỉ sống thôi cũng đã quý lắm rồi. Người ta không bao giờ nên phí phạm cái sống, coi thường sự sống.
”
”
Thạch Lam
“
Here is what I would like for you to know: In America, it is traditional to destroy the black body—it is heritage.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Bố tôi vẫn nói, khi một người thương yêu của ta ra đi, cũng giống như chúng ta cắt lìa từng khoảng trời trong trái tim mình. Đó là một khoảng trời rất rộng mà ta hít thở từng ngày.
Ta được nuôi sống.
”
”
Nguyễn Ngọc Thuần
“
n'oublie pas, dit le renard, c'est le temps que tu as perdu pour ta rose qui fait ta rose si importante. -c'est le temps que j'ai perdu pour ma rose... fit le petit prince, afin de souvenir...
”
”
Antoine de Saint-Exupéry (The Little Prince: Pangeran Kecil)
“
There are two kinds of people in this world who never learn: those who always talk, and those who never listen.
”
”
T.A. Uner
“
Courage, Alexander,” she whispered.
“Courage, Tatiana.
”
”
Paullina Simons (The Bronze Horseman (The Bronze Horseman, #1))
“
So I feared not just the violence of this world but the rules designed to protect you from it, the rules that would have you contort your body to address the block, and contort again to be taken seriously by colleagues, and contort again so as not to give the police a reason. All my life I’d heard people tell their black boys and black girls to “be twice as good,” which is to say “accept half as much.” These words would be spoken with a veneer of religious nobility, as though they evidenced some unspoken quality, some undetected courage, when in fact all they evidenced was the gun to our head and the hand in our pocket. This is how we lose our softness. This is how they steal our right to smile.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Mi-ai otrăvit sângele şi nu mai pot trăi fără otrava ta.
”
”
Liviu Rebreanu (Jar)
“
Sẽ đánh liều hôn vai em thơm mênh mang
Sẽ nắm tay nhau thật chặt
Để chúng ta không tuột khỏi cái đêm
trong veo như thời thơ dại ấy
”
”
Nguyễn Thiên Ngân (Mình Phải Sống Như Mùa Hè Năm Ấy)
“
Every gay man out there has at least one man-crush in his past that totally shriveled his nads into raisins and sent him screaming off into the night.
”
”
T.A. Webb (Second Chances (Second Chances #1))
“
And they are torturing Muslims, and their drones are bombing wedding parties (by accident!), and the Dreamers are quoting Martin Luther King and exulting nonviolence for the weak and the biggest guns for the strong.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
I was a curious boy, but the schools were not concerned with curiosity. They were concerned with compliance. I loved a few of my teachers. But I cannot say that I truly believed any of them.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Có bao giờ bạn ở trong trạng thái này: một giai điệu nào đó gắn liền với một đoạn đời nào đó của bạn. Và nó cứ mãi mãi như thế, dính cứng ngắc như bị dán bằng keo con voi. Bạn nghe giai điệu đó, lập tức đoạn đời đó sẽ trở về bên bạn, nguyên vẹn. Cảnh vật quanh bạn như rùng mình biến đổi. Mùi hương quanh bạn như chuyển mình. Ngay cả chính bạn cũng gần như choáng váng, như xẹt điện, như sụp đổ, như bất cứ một hiệu ứng chuyển cảnh mạnh mẽ nào đó trong phim ảnh mà chúng ta có thể hình dung. Có bao giờ như thế không?
”
”
Nguyễn Thiên Ngân
“
Bạn đang buồn. Bạn nghĩ rằng nếu gặp được một người có lý tưởng lớn, một người đã đọc nhiều sách triết, hoặc đã đi tu, một người viết nhạc giỏi, hoặc làm thơ hay: sự hiểu đời, sự tinh tế của họ sẽ giúp bạn bớt buồn.
Tôi đoán là họ còn buồn hơn chúng ta
”
”
Đoàn Minh Phượng
“
To be black in the Baltimore of my youth was to be naked before the elements of the world, before all the guns, fists, knives, crack, rape, and disease. The nakedness is not an error, nor pathology. The nakedness is the correct and intended result of policy, the predictable upshot of people forced for centuries to live under fear.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Not being violent enough could cost me my body. Being too violent could cost me my body. We could not get out.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Tôi thích những mối tình câm, tình thầm. Tôi tưởng tượng đó là những mối tình da diết, sâu sắc. Mãi mãi chẳng dám nói thật lòng, cho đến cuối đời, tình ấy vẫn bàng bạc, rập rờn, và mỗi khi có dịp (như đi qua chỗ ngồi cũ, con đường cũ, gương mặt cũ…), ta bỗng thấy nhói ran. Chắc là khó chịu lắm, khi yêu mà giả bộ không yêu, khi buồn cố diễn mặt vui, khi đau tình phải tỏ ra vô tình…
”
”
Nguyễn Ngọc Tư (Cánh Đồng Bất Tận)
“
I was made for the library, not the classroom. The classroom was a jail of other people's interests. The library is open, unending, free.
”
”
Ta-Nehisi Coates
“
Tôi chẳng hiểu Binô thích tôi ở điểm nào.
Binô là một đứa bạn thú vị. Trong khi ngược lại, tôi là một đứa nhạt nhẽo. Có lẽ nó thích tôi chỉ vì tôi thích nó.
Con người chắc cũng vậy: đôi khi bạn yêu mến một ai đó đơn giản chỉ vì người đó thật lòng yêu mến bạn. Tâm hồn chúng ta được sinh ra là để chờ đáp lại niềm yêu mến đến từ một tâm hồn khác. Nó giống như chiếc ống sáo, sẵn sàng reo lên khi ngọn gió mùa hè thổi qua.
”
”
Nguyễn Nhật Ánh (Tôi Là Bêtô)
“
On peut tout te prendre; tes biens, tes plus belles années, l'ensemble de tes joies, et l'ensemble de tes mérites, jusqu'à ta dernière chemise. Il te restera toujours tes rêves pour réinventer le monde que l'on t'a confisqué...
”
”
Yasmina Khadra (The Attack)
“
Wanted, wanted: Dolores Haze.
Hair: brown. Lips: scarlet.
Age: five thousand three hundred days.
Profession: none, or "starlet"
Where are you hiding, Dolores Haze?
Why are you hiding, darling?
(I Talk in a daze, I walk in a maze
I cannot get out, said the starling).
Where are you riding, Dolores Haze?
What make is the magic carpet?
Is a Cream Cougar the present craze?
And where are you parked, my car pet?
Who is your hero, Dolores Haze?
Still one of those blue-capped star-men?
Oh the balmy days and the palmy bays,
And the cars, and the bars, my Carmen!
Oh Dolores, that juke-box hurts!
Are you still dancin', darlin'?
(Both in worn levis, both in torn T-shirts,
And I, in my corner, snarlin').
Happy, happy is gnarled McFate
Touring the States with a child wife,
Plowing his Molly in every State
Among the protected wild life.
My Dolly, my folly! Her eyes were vair,
And never closed when I kissed her.
Know an old perfume called Soliel Vert?
Are you from Paris, mister?
L'autre soir un air froid d'opera m'alita;
Son fele -- bien fol est qui s'y fie!
Il neige, le decor s'ecroule, Lolita!
Lolita, qu'ai-je fait de ta vie?
Dying, dying, Lolita Haze,
Of hate and remorse, I'm dying.
And again my hairy fist I raise,
And again I hear you crying.
Officer, officer, there they go--
In the rain, where that lighted store is!
And her socks are white, and I love her so,
And her name is Haze, Dolores.
Officer, officer, there they are--
Dolores Haze and her lover!
Whip out your gun and follow that car.
Now tumble out and take cover.
Wanted, wanted: Dolores Haze.
Her dream-gray gaze never flinches.
Ninety pounds is all she weighs
With a height of sixty inches.
My car is limping, Dolores Haze,
And the last long lap is the hardest,
And I shall be dumped where the weed decays,
And the rest is rust and stardust.
”
”
Vladimir Nabokov (Lolita)
“
And still I urge you to struggle. Struggle for the memory of your ancestors. Struggle for wisdom. Struggle for the warmth of The Mecca. Struggle for your grandmother and grandfather, for your name. But do not struggle for the Dreamers. Hope for them. Pray for them, if you are so moved. But do not pin your struggle on their conversion. The Dreamers will have to learn to struggle themselves, to understand that the field for their Dream, the stage where they have painted themselves white, is the deathbed of us all.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Tôi đủ lớn để hiểu rằng, mỗi năm thế giới mỗi đổi thay và lòng người cũng khác. Tuổi ấu thơ chỉ có một con đường để cùng nhau chung bước. Khi lớn lên, trước mắt ta có lắm nẻo đường đời, bao nhiêu số phận là bấy nhiêu ngã rẽ, làm sao người chẳng quên người.
”
”
Nguyễn Nhật Ánh (Mắt Biếc)
“
Jem said something then, in a language she didn’t understand. It sounded like “khalepa ta kala.”
She frowned at him. “That isn’t Latin?”
“Greek,” he said. “It has two meanings. It means that that which is worth having—the good, fine, honorable, and noble things—are difficult to attain.” He leaned forward, closer to her. She could smell the sweet scent of the drug on him, and the tang of his skin underneath. “It means something else as well.”
Tessa swallowed. “What’s that?”
“It means ‘beauty is harsh’.
”
”
Cassandra Clare (Clockwork Prince (The Infernal Devices, #2))
“
The pursuit of knowing was freedom to me, the right to declare your own curiosities and follow them through all manner of books. I was made for the library, not the classroom. The classroom was a jail of other people’s interests. The library was open, unending, free. Slowly, I was discovering myself.
”
”
Ta-Nehisi Coates
“
Tôi vẫn nhớ mẹ thường nay nói với tôi, khi một ai đó buồn, họ cần rất nhiều người để chia sẻ. Nỗi buồn chỉ vơi đi bằng tình thương chú không có một phương thuốc nào hết. Khi chia sẻ một nỗi buồn, chúng ta sẽ không buồn hơn nhưng người khác lại vui hơn. Và đừng bao giờ quay lưng lại với một con người như vậy. Họ cần những khuôn mặt hơn là những viên thuốc. Họ cần những bàn tay, những tô cháo, những quả ổi hái để đầu giường. Họ cần mỗi buổi tối ghé lại ngồi với họ trong im lặng. Họ cần chúng ta dẫn họ lên đồi cuốc một mảnh vườn, và thỉnh thoảng hỏi có thích ăn bắp rang không....
”
”
Nguyễn Ngọc Thuần (Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ)
“
Rồi sẽ đến một ngày ta hiểu được
Dù lòng ta có tha thiết thế nào
Người vẫn cứ lạnh lùng không cảm động
Vậy thì thôi, chứ còn biết làm sao.
Rồi sẽ đến một ngày ta thấu suốt
Một người kia dù có tốt cách gì
Cũng có lúc sẽ làm mình đau đớn
Và mình cần phải học cách quên đi.
”
”
Nguyễn Thiên Ngân
“
Ta i ta devojka, recimo, kao i svi drugi, ima svog idealnog muškarca; samo, nevolja je ta što ona živi u Rumuniji, a on je Eskim. Koje su šanse da se sretnu? A znali bi, sve bi im bilo jasno kad bi se samo sreli...ali se naprosto neće sresti. Njihovi životi postaće ljubavno promašeni. A kad promašiš ljubav, šta onda uopšte možeš da pogodiš?
”
”
Marko Šelić (Zajedno sami)
“
My mother and father were always pushing me away from secondhand answers—even the answers they themselves believed. I don’t know that I have ever found any satisfactory answers of my own. But every time I ask it, the question is refined. That is the best of what the old heads meant when they spoke of being “politically conscious”—as much a series of actions as a state of being, a constant questioning, questioning as ritual, questioning as exploration rather than the search for certainty.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
The masters could not bring water to boil, harness to horse or strap their own drawers without us. We were better than them. We had to be. Sloth was literal death for us, while for them it was the whole ambition of their lives.
”
”
Ta-Nehisi Coates (The Water Dancer)
“
The forgetting is habit, is yet another necessary component of the Dream. They have forgotten the scale of theft that enriched them in slavery; the terror that allowed them, for a century, to pilfer the vote; the segregationist policy that gave them their suburbs. They have forgotten, because to remember would tumble them out of the beautiful Dream and force them to live down here with us, down here in the world. I am convinced that the Dreamers, at least the Dreamers of today, would rather live white than live free. In the Dream they are Buck Rogers, Prince Aragorn, an entire race of Skywalkers. To awaken them is to reveal that they are an empire of humans and, like all empires of humans, are built on the destruction of the body. It is to stain their nobility, to make them vulnerable, fallible, breakable humans.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Then the mother of the murdered boy rose, turned to you, and said, “You exist. You matter. You have value. You have every right to wear your hoodie, to play your music as loud as you want. You have every right to be you. And no one should deter you from being you. You have to be you. And you can never be afraid to be you.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
You may have heard the talk of diversity, sensitivity training, and body cameras. These are all fine and applicable, but they understate the task and allow the citizens of this country to pretend that there is real distance between their own attitudes and those of the ones appointed to protect them. The truth is that the police reflect America in all of its will and fear, and whatever we might make of this country’s criminal justice policy, it cannot be said that it was imposed by a repressive minority. The abuses that have followed from these policies—the sprawling carceral state, the random detention of black people, the torture of suspects—are the product of democratic will. And so to challenge the police is to challenge the American people who send them into the ghettos armed with the same self-generated fears that compelled the people who think they are white to flee the cities and into the Dream. The problem with the police is not that they are fascist pigs but that our country is ruled by majoritarian pigs.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
I wanted to lay down my armor, my strength and my pain for just a minute and let someone hold me.
”
”
T.A. Webb (Second Chances (Second Chances #1))
“
My work is to give you what I know of my own particular path while allowing you to walk your own.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Aunt Prue was holding one of the squirrels in her hand, while it sucked ferociously on the end of the dropper. 'And once a day, we have ta clean their little private parts with a Q-tip, so they'll learn ta clean themselves.' That was a visual I didn't need. 'How could you possibly know that?' 'We looked it up on the E-nternet.' Aunt Mercy smiled proudly. I couldn't imagine how my aunts knew anything about the Internet. The Sisters didn't even own a toaster oven. 'How did you get on the Internet?' 'Thelma took us ta the library and Miss Marian helped us. They have computers over there. Did you know that?
”
”
Kami Garcia (Beautiful Creatures (Caster Chronicles, #1))
“
Fear no more the heat o' the sun,
Nor the furious winter's rages;
Thou thy worldly task hast done,
Home art gone, and ta'en thy wages;
Golden lads and girls all must,
As chimney-sweepers, come to dust.
Fear no more the frown o' the great;
Thou art past the tyrant's stroke:
Care no more to clothe and eat;
To thee the reed is as the oak:
The sceptre, learning, physic, must
All follow this, and come to dust.
Fear no more the lightning-flash,
Nor the all-dreaded thunder-stone;
Fear not slander, censure rash;
Thou hast finished joy and moan;
All lovers young, all lovers must
Consign to thee, and come to dust.
No exorciser harm thee!
Nor no witchcraft charm thee!
Ghost unlaid forbear thee!
Nothing ill come near thee!
Quiet consummation have;
And renownéd be thy grave!
”
”
William Shakespeare (Cymbeline)
“
The enslaved were not bricks in your road, and their lives were not chapters in your redemptive history. They were people turned to fuel for the American machine.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Có một lá cờ bay trên hạnh phúc và có một đoá quỳnh héo úa ngủ trong khổ đau. Cố gắng tránh đừng than thở. Thử thở dài một mình và quên lãng. Ta không thể níu kéo một cái gì đã mất. Tình yêu khi đã muốn ra đi thì không một tiếng kèn nào đủ màu nhiệm để lôi về lại được. Tình yêu là tình yêu. Trong nó đã sẵn có mầm sống và sự huỷ diệt. Tình yêu tự đến và tự đi, không cần ai dìu dắt. Nó hoàn toàn tự do. Muốn giam cầm thì nó sẽ bay đi. Muốn thả nó bay đi, có khi, nó ở lại.
”
”
Trịnh Công Sơn
“
Tu as compté les heures, observant avec ravissement la course des aiguilles. Le temps était fictif : était-il dix heures ou vingt-deux heures, mardi ou dimanche ? Cela n’avait pas d’importance ; de nouveau tu pouvais régulariser ta vie, à midi j’ai faim, à minuit sommeil. Un rythme, quelque chose à quoi se raccrocher.
”
”
Thierry Jonquet (Mygale)
“
Real fuckin' close. Too fuckin' close. Ta think I almos' put a bullet between them eyes, and took that life that now I'd die ta save, and I never woulda known what he was in the world, and who he was or could be, and I woulda never even known what I was missin', nor known how right it could feel just ta lay my fingers alongside his.
”
”
Jane Seville (Zero at the Bone (Zero at the Bone #1))
“
Sméagol won't grub for roots and carrotses and - taters. What's taters, precious, eh, what's taters?'
'Po-ta-toes,' said Sam. 'The Gaffer's delight, and rare good ballast for an empty belly. But you won't find any, so you needn't look. But be good Sméagol and fetch me some herbs, and I'll think better of you. What's more, if you turn over a new leaf, and keep it turned, I'll cook you some taters one of these days. I will: fried fish and chips served by S. Gamgee. You couldn't say no to that.' 'Yes, yes we could. Spoiling nice fish, scorching it. Give me fish now, and keep nassty chips!'
'Oh, you're hopeless,' said Sam. 'Go to sleep!
”
”
J.R.R. Tolkien (The Two Towers (The Lord of the Rings, #2))
“
Nhưng cô đơn là sự tối cần của người viết, nó là một điều kiện hàng đầu của nhà văn. Không một người viết hay nào tôi biết mà không cô đơn. Không một thần tượng văn chương nào của tôi mà không bị cô đơn dày vò. Và để chạy trốn nỗi cô đơn trong giao tiếp đơn thuần mặt nhìn mặt, tay nắm tay, việc viết văn đã dẫn tôi đến sự cô đơn khác, đó là ở giữa đám đông mà họ không thấy tôi, hoặc họ thấy một cái gì đó giống tôi, họ tưởng là tôi, nhưng tôi đang đứng ở một chỗ khác, một mình, chờ một nhịp tim đồng cảm. Khi người ta bằng mọi cách chạy trốn sự cô đơn thì tôi, và những đồng nghiệp của tôi lại nuôi cô đơn, cho nó ăn để duy trì sự cô đơn tồn tại trong người mình cho cái gọi là sáng tạo văn chương.
”
”
Nguyễn Ngọc Tư
“
Biết đâu già đi lại là một điều hay. Bởi vì càng nhiều tuổi, người ta lại có càng nhiều ký ức. Và rồi, một lúc nào đó khi chủ nhân chết đi, những ký ức sẽ hòa lẫn vào không khí, tan vào mưa, thấm vào đất, tiếp tục tồn tại. Chúng sẽ trôi tới nhiều nơi khác, và không chừng, cũng sẽ thử len lỏi vào tim những người khác nữa. Thỉnh thoảng, có những nơi ta mới đến lần đầu nhưng chẳng hiểu sao lại có cảm giác như rất thân quen , không chừng đó là ký ức của một người xưa nào đó đang trêu chọc chúng ta. Nghĩ như vậy, tự nhiên tôi lại thấy vui.
”
”
Kazumi Yumoto (The Friends)
“
Why, aren’t you just about as sweet as syrup on a sundae? I sure would appreciate that, ma’am.” He winked. “How’d you like ta stroll the deck of this fine ship with me and watch the sunset? I need a purty girl to put her arm around me and steady this bow-legged cowboy as he finds his sea legs.” I raised an eyebrow and affected a southern accent. “Why, I think you’re a pullin’ my leg there, Texas. You’ve had your sea legs a lot longer than I have.” He rubbed the stubble on his face. “You might be right at that. Well then, how about you taggin’ along to keep me warm?” “It’s about eighty degrees.” “Shoot, you’re a smart one, you are. Then how ‘bout I jes say that a feller can get pretty lonesome by hisself in a strange country and he’d like to keep compn’y with you fer a while longer.
”
”
Colleen Houck
“
Tôi nhận thấy rằng bất kỳ ai cũng phải tự tạo lấy đời sống của mình bằng những từng trải của mình; nghĩa là những lời khuyên của người khác ảnh hưởng rất ít đến đời sống của ta, nếu ta không có cái tính tình, cái tâm trạng của người đó, không ở trong hoàn cảnh của người đó, đã từng trải gần gần như người đó. Phải có đồng thanh mới tương ứng, hoặc nói theo giọng khoa học ngày nay, phải có bắt đúng điện ba thì mới lên tiếng.
”
”
Nguyễn Hiến Lê (8 bài tựa đắc ý)
“
Ne nismo mi bili ljubavnici. Nikad… Samo smo se ponekad malo gledali, kad nas nisu gledali. I to je sve… Oboje smo na lančiću nosili po polovinu davno polomljene tajne, ali nismo pokušavali da je sastavimo. Ko zna zašto, ta je tajna lebdela
nad desetogodišnjim okeanom prošlog vremena, kao ukleta lađa. Negde ovde, daleko. Negde tamo, blizu. Ni na nebu, ni na zemlji… Nismo mi bili ljubavnici. Nikad. Samo smo se ponekad u dugim noćima punog meseca malo tražili po talasnim dužinama čeznje. I to je sve…
”
”
Đorđe Balašević
“
Sa fugi de tine o zi, doua, douazeci nu e usor, dar nici imposibil. Faci matematici sau marxism ca S.T.H., faci sionism ca Winkler, citesti carti ca mine, umbli dupa femei sau joci sah, sau te dai cu capul de pereti. Dar intr-o zi, intr-un minut de neatentie, te intalnesti cu tine insuti la un colt de suflet, cum te-ai intalni la un colt de strada cu un creditor de care te-ai ferit zadarnic. Dai ochii cu tine si atunci intelegi cat de inutile sunt toate evadarile din aceasta inchisoare fara ziduri, fara porti si fara gratii, din aceasta inchisoare care este insasi viata ta.
”
”
Mihail Sebastian (De două mii de ani; Cum am devenit huligan)
“
Our art is made in cities like New York by people who are running from other places. They feel themselves as misfits who were trapped in dead-end suburbs. They hated high school. Their parents did not understand. They are seeking a better world. And when they realize that the world is wholly a problem, that the whole problem is in them, they make television for other people who are also running, who take voyage in search of a perfect world, then rage at the price of the ticket.
”
”
Ta-Nehisi Coates
“
They knew our names and they knew our parents. But they did not know us, because not knowing was essential to their power. To sell a child right from under his mother, you must know that mother only in the thinnest way possible. To strip a man down, condemn him to be beaten, flayed alive, then anointed with salt water, you cannot feel him the way you feel your own. You cannot see yourself in him, lest your hand be stayed, and your hand must never be stayed, because the moment it is, the Tasked will see that you see them, and thus see yourself. In that moment of profound understanding, you are all done, because you cannot rule as is needed.
”
”
Ta-Nehisi Coates (The Water Dancer)
“
I was young and love to me was a fuse that was lit, not a garden that was grown. Love was not concerned with any deep knowledge of its object, of their wants and dreams, but mainly with the joy felt in their presence and the sickness felt in their departure.
”
”
Ta-Nehisi Coates (The Water Dancer)
“
I did not tell you that it would be okay, because I have never believed it would be okay. What I told you is what your grandparents tried to tell me: that this is your country, that this is your world, that this is your body, and you must find some way to live within the all of it.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Dans ta tête, tu avais donné un nom au maître. Tu n’osais l’employer en sa présence, bien entendu. Tu l’appelais «Mygale», en souvenir de tes terreurs passées. Mygale, un nom à consonance féminine, un nom d’animal répugnant qui ne cadrait pas à son sexe ni au raffinement extrême qu’il savait montrer dans le choix de tes cadeaux…
Mais Mygale car il était telle l’araignée, lente et secrète, cruelle et féroce, avide et insaisissable dans ses desseins, caché quelque part dans cette demeure où il te séquestrait depuis des mois, une toile de luxe, un piège doré dont il était le geôlier et toi le détenu.
”
”
Thierry Jonquet (Mygale)
“
Không phải vô tình mà chiếc đồng hồ mang hình tròn. Mỗi ngày trôi qua, cứ tưởng là đang tiến về phía trước nhưng trên thực tế, đã quay lại vị trí ban đầu. Cuộc sống tù đọng. Chỉ trẻ con mới nghĩ là lớn lên sẽ tự do đến nơi mình muốn, làm điều mình thích. Chín mươi chín phần trăm chúng ta lần lượt lập gia đình, sinh con, đi làm, khai thuế, nhích dần từng bậc lương, đánh vật với các phương tiện giao thông, uống cà phê như uống nước để chống chọi các cơn buồn ngủ. Mọi dự định đều để giành đến hai ngày cuối tuần nhưng thứ bảy buổi sáng chen lấn trong siêu thị, buổi chiều hút bụi lau cửa kính giặt quần áo rửa xe ô tô, chủ nhật ăn cơm trưa xong đã bốn giờ chiều, hai ly rượu vang lại khiến phải ra đi-văng làm một giấc, tám giờ tối thức dậy ăn nốt chỗ cơm thừa ban trưa, thế là vừa vặn đúng bốn mươi tám tiếng đã tưởng chệch ra được vòng tròn của thời gian.
”
”
Thuận (T mất tích)
“
Bỏ lỗi cho anh. Em khổ cũng nhiều rồi. Người ta có thể quen với mọi thứ, cả sự khổ não – nhưng anh sẽ cố làm cho em đỡ khổ, người ta không nên quen với khổ đau.
Phải có một cái không thay đổi mới có thể làm cái trục thay đổi mọi cái khác. Tình yêu chúng ta càng vững, xung quanh chúng ta sẽ biến đổi hết.
Khi người ta khổ mọi vẻ, phải có một cái gì sung sướng, dù là hi vọng, mới sống được. Đêm bão biển ít nhất phải còn một vì sao trên trời, hay trong lòng thủy thủ. Bây giờ anh khổ lắm, anh phải có em giữa biển khổ, anh phải có một vì sao trong tâm hồn. Em cũng mất nhiều lắm, mất cả tiếng cười, cuộc sống hồn nhiên. Anh cố lắm… Nhưng em có thể thấy ở anh như một tia nắng giữa trời mây đen không? Nếu mà có thể, anh muốn khổ thay em tất cả. Cho em sung sướng phần nào.
”
”
Trần Dần
“
- Tao nghĩ một đứa không dám leo xuống cầu thang sẽ không bao giờ dám nhảy qua vòng lửa.
Có lẽ bạn cũng từng phạm những sai lầm tương tự nhất là khi bạn còn quá trẻ.
Quá trẻ thì không hiểu được rằng ước mơ đôi khi không phải là điều nhất định phải thực hiện cho bằng được hơn nữa có thể là điều người ta không có khả năng thực hiện trong suốt cuộc đời mình.
Gặp một chú lùn ước mơ lớn lên sẽ chơi bóng rổ hay một chú bé dị tật ở chân nuôi mộng sau này trở thành ngôi sao bóng đá thì đó không phải là điều mà bạn nên chế nhạo.
Một ngày nào đó bạn sẽ nhận ra ý nghĩa của ước mơ không phải ở chỗ nó có phù hợp với khả năng thực tế hay không. Điều quan trọng là nó cho phép bạn sống thêm một cuộc đời nữa với cảm xúc của riêng bạn, trong một thế giới mà bạn có thể hóa thân một cách hồn nhiên nhất vào đấng toàn năng.
Như vậy, ước mơ không chỉ là chiếc bàn là tinh thần giúp bạn ủi phẳng những nếp nhăn của số phận mà còn là cách để bạn bắt gặp hình ảnh của Thượng Đế trong bản thân mình.
”
”
Nguyễn Nhật Ánh (Tôi Là Bêtô)
“
Valentine clears his throat. "So. Why can't you just say it?"
"Say what?"
"You know what."
"It's hardly the time or place."
"It is if you're dying."
"I can't."
"You're a dick. Just fucking say it!"
"I can't! I'm... English."
"What am I, a Martian? I say it all the time. I know you love me, why can't you say it?"
"If you know, then why do I have to?"
"You're missing the point a bit."
"I took your bullet, you little twat, don't you dare question whether I love you."
"Yeah, but you could say it."
The throb of the gunshots is pounding all down his arm and body. The pain's so bad he wants to cry, like he's five and he's skinned his knee coming off his bike.
"Je t'aime," he says, through gritted teeth, to shut the kid up. "Je ne sais pas pourquoi. Tu es... complètement bête, tu t'habilles comme une pute travestie, je hais ta musique, tu es fou, tu me rends fou, mais je suis fou de toi et je pense à toi tout le temps et je t'aime, oui. Tu comprends? Je t'aime. Seulement... pas en anglais. Je ne peux pas."
Valentine's shifting about like he's uncomfortable. "I ain't got no idea what you just said but I think I need to change my pants."
"Maintenant, ta gueule.
”
”
Richard Rider (Stockholm Syndrome (Stockholm Syndrome, #1))
“
Perhaps there has been, at some point in history, some great power whose elevation was exempt from the violent exploitation of other human bodies. If there has been, I have yet to discover it. But this banality of violence can never excuse America, because America makes no claim to the banal. America believes itself exceptional, the greatest and noblest nation ever to exist, a lone champion standing between the white city of democracy and the terrorists, despots, barbarians, and other enemies of civilization. One cannot, at once, claim to be superhuman and then plead mortal error. I propose to take our countrymen’s claims of American exceptionalism seriously, which is to say I propose subjecting our country to an exceptional moral standard. This is difficult because there exists, all around us, an apparatus urging us to accept American innocence at face value and not to inquire too much.
”
”
Ta-Nehisi Coates (Between the World and Me)
“
Iubirea e nesăţioasă, de un egoism sălbatic, vrea să-i sacrifici tot fără a-i cere nimic în schimb, mulţumindu-te doar cu ceea ce-ţi oferă. Eu am rîvnit totul de la tine pentru că îţi dădusem totul. Oricum, ceva mai bun decît mine nu puteam să-ţi dau. De aici a pornit eroarea, de la acest schimb în aparenţă just. Dar ce experienţă aveam, de unde să ştiu că iubirea dintre două fiinţe nu e egală, că balanţa atîrnă cînd într-o parte, cînd într-alta după imponderabile de care arar ne dăm seama. În cazul nostru balanţa atîrna în favoarea ta, lanţurile cu care mă încătuşai erau mai puternice decît ale mele. De ce te-am judecat luîndu-mă pe mine drept unitate de măsură? Bărbatul, datorită se vede eului său aşa-zis "superior", se dă dragostei cu prudenţă, păstrînd rezerve pentru sine, de aceea îşi păstrează, măcar parţial, echilibrul. Pe cînd noi, femeile, cînd iubim, ne dăm integral mistuindu-ne în aşa fel încît nu ne rămîne decît umbra celor ce am fost. Iată de ce prăbuşirea noastră în lipsa coloanei vertebrale e aşa de catastrofală.
”
”
Mihail Drumeş (Invitaţia la vals)
“
Lolita, luz de mi vida, fuego de mis entrañas. Pecado mío, alma mía. Lo-li-ta: la punta de la lengua emprende un viaje de tres pasos paladar abajo hasta apoyarse, en el tercero, en el borde de los dientes. Lo. Li. Ta.
Era Lo, sencillamente Lo, por la mañana, cuando estaba derecha, con su metro cuarenta y ocho de estatura, sobre un pie enfundado en un calcetín. Era Lola cuando llevaba puestos los pantalones. Era Dolly en la escuela. Era Dolores cuando firmaba. Pero en mis brazos fue siempre Lolita.
¿Tuvo Lolita una precursora? Naturalmente que sí. En realidad, Lolita no hubiera podido existir para mí si un verano no hubiese amado a otra niña iniciática. En un principado junto al mar. ¿Cuándo? Aquel verano faltaban para que naciera Lolita casi tantos como los que yo tenía entonces. Pueden contar en que la prosa de los asesinos sea siempre elegante, vaya que lo sé.
Señoras y señores del jurado, la prueba número uno es lo que los serafines, los mal informados e ingenuos ángeles de majestuosas alas, envidiaron. Contemplen esta maraña de espinas.
”
”
Vladimir Nabokov
“
Wilt thou be gone? it is not yet near day:
It was the nightingale, and not the lark,
That pierc'd the fearful hollow of thine ear;
Nightly she sings on yon pomegranate tree:
Believe me, love, it was the nightingale.
Rom. It was the lark, the herald of the morn,
No nightingale: look, love, what envious streaks
Do lace the severing clouds in yonder east:
Night's candles are burnt out, and jocund day
Stands tiptoe on the misty mountain tops:
I must be gone and live, or stay and die.
Jul. Yon light is not daylight, I know it, I:
It is some meteor that the sun exhales,
To be to thee this night a torch-bearer,
And light thee on thy way to Mantua:
Therefore stay yet; thou need'st not to be gone,
Rom. Let me be ta'en,, let me be put to death;
I am content, so thou wilt have it so.
I'll say yon grey is not the morning's eye,
'T is but the pale reflex of Cynthia's brow;
Nor that is not the lark, whose notes do beat
The vaulty heaven so high above our heads:
I have more care to stay than will to go:
Come, death, and welcome! Juliet wills it so,
How is't my soul? let's talk; it is not day.
Jul. It is, it is; hie hence, be gone, away!
It is the lark that sings so out of tune,
Straining harsh discords and unpleasing sharps.
Some say the lark makes sweet division;
This doth not so, for she divideth us:
Some say the lark and loathed toad change eyes;
O! now I would they had changed voices too,
Since arm from arm that voice doth us affray,
Hunting thee hence with hunt's up to the day.
O! now be gone; more light and light it grows.
Rom. More light and light; more dark and dark our woes.
”
”
William Shakespeare (Romeo and Juliet)