Hung Cao Quotes

We've searched our database for all the quotes and captions related to Hung Cao. Here they are! All 6 of them:

Cậu bé nhìn chòng chọc vào người đàn ông. Anh ta thản nhiên nói, để lộ nụ cười trông như một vết rách trên mặt. Từ trên cao, anh ta nhìn xuống cậu bé. “Vậy, nếu tôi đòi trả giá cao hơn, cậu tính sao?” “Tôi sẽ đồng ý và khi cô gái được chữa khỏi, tôi sẽ quỵt nợ.” “Này này, cậu định biến cả thị trấn thành kẻ thù đấy hả?” Người đàn ông cười mỉa. Nhưng cậu bé đáp lại tiếng cười nhỏ nhẹ đó bằng ánh mắt như dằn mặt. “Nếu cần tôi sẽ làm thế.” “Hả?” Người đàn ông nở một nụ cười. Không phải kiểu cười nhạo như ban nãy, mà là một nụ cười khẽ thích thú. “Tôi không phải siêu nhân, nhưng vì cô gái này tôi nghĩ mình có thể trở thành một tên tội phạm hung ác đấy.” “Ra là vậy. Tôi hiểu rồi.
Yorozuya Tadahito (旅に出よう、滅びゆく世界の果てまで。[Tabi ni Deyou, Horobiyuku Sekai no Hate Made.])
Nó khom thấp xuống và chạm tay vào những bụi cỏ chân ngỗng êm ái như cao su, trông như những khối thạch bám vào cạnh của tảng đá. Vừa ngẫm nghĩ, nó vừa biến vũng nước thành biển cả và biến những con cá tuế thành lũ cá mập và cá voi, và gieo những bóng mây rộng lớn lên cái thế giới bé tí này bằng cách giơ tay lên ngăn ánh mặt trời, và bằng cách đó mang tới bóng tối và sự đìu hiu, như chính bản thân Thượng đế, cho hàng triệu sinh vật vô tư ngu dốt, rồi đột ngột đưa bàn tay ra xa để ánh mặt trời đổ xuống. Ngoài kia, trên những lượn cát xám chồng chéo lên nhau, những con thủy quái lạ lùng chân giơ cao, thân bọc sắt đang hiên ngang đi lại (nó vẫn đang mở rộng vũng nước) rồi trượt vào những vết nứt rộng của vách núi. Và rồi, kín đáo lướt mắt qua cái vũng, dừng lại trên cái đường nét chập chùng giữa trời và biển, với tất cả sức mạnh đang hung hãn quét vào rồi lại rút ra đó, nó như bị thôi miên, và hai nhận thức về sự mênh mông kia và sự bé nhỏ này (cái vũng đang thu nhỏ lại) đang bung nở bên trong khiến nó cảm thấy như đã bị trói cả chân tay và không thể cử động bởi cường độ của những cảm giác mà lúc này đang giảm thiểu thân vóc của chính nó, cuộc sống của chính nó, cũng như cuộc sống của tất cả mọi người trên thế giới, thành sự hư vô, mãi mãi. Cứ thế, vừa lắng nghe tiếng sóng, khom người bên trên vũng nước, nó vừa ngẫm nghĩ.
Virginia Woolf (To the Lighthouse)
Con hổ nhả thỏ trắng ra, đắc ý nói: “Thì ra em thích tôi”. Thỏ trắng ngạc nhiên hỏi: “Sao anh biết?”. Con hổ khoái chí vẫy đuôi: “Vì lúc nãy tôi ăn em vào tận tim tôi rồi”. Con hổ này không có văn hóa gì hết, thỏ trắng khinh thường! Ăn vào rồi thì xuống dạ dày, chứ không phải vào tim. Nhưng… cũng chưa chắc, dù sao hổ cũng là hổ chứ không phải là thỏ, chưa biết chừng hổ khác thỏ thì sao? Thế thì, cái nơi mà khi nãy cứ gọi “thỏ trắng”, “thỏ trắng”… kia là trong tim của hổ ư? Hổ vẫy đuôi, mời thỏ trắng: “Em có muốn đến vườn hoa của tôi không, vườn hoa của tôi rất đẹp rất lớn, rất thích hợp cho thỏ trắng ở đấy, và còn rất nhiều cỏ ngon lành nữa”. Rất nhiều cỏ ngon lành? Thỏ trắng động lòng nhưng vẫn ngần ngại: “Nhưng, nhưng…”. “Nhưng cái gì? Nói mau!”. Hổ nóng nảy xòe móng. “Nhưng anh không được ăn hiếp em”. Thỏ trắng nói rất dũng cảm: “Anh phải nghe lời em, không được bắt em làm cái này làm cái kia, vả lại anh phải ăn cỏ với em”. “Ăn cỏ?”. Hổ có vẻ rất không tình nguyện. “Đúng! Ăn cỏ”. Nếu không hôm nào đó hổ ăn thịt thỏ thì sao? Thỏ trắng nói: “Không được kén cá chọn canh, không được ăn loại này mà không ăn loại kia”. “Được thôi được thôi, anh nhận lời!” Con hổ huơ huơ móng vuốt, nhận lời vẻ sáng khoái, “Vậy em có thể đến vườn hoa với anh không?”. “Được”. Thỏ trắng gật đầu, đôi tai rủ xuống vì e thẹn. “Em ngồi lên lưng anh, anh đưa em đi”. “Vậy anh quỳ xuống đi, anh cao quá, em không lên nổi”. Hổ ngoan ngoãn quỳ xuống thảm cỏ, thỏ trắng nhảy phốc lên, túm chặt lông trên lưng, nói rất oai vệ: “Hổ ơi, xuất phát thôi, chạy nhanh lên”. Hổ cõng thỏ trắng chạy như bay qua thảm cỏ, băng qua dòng sông, xuyên qua cánh rừng, và sau cánh rừng là vườn hoa xinh đẹp của hổ. Hổ nghĩ, đến khi tới vườn hoa rồi, nhất định phải nói với thỏ là… Nếu một con hổ hung dữ với một con thỏ, có nghĩa là nó sẽ ăn sống nuốt tươi con thỏ đó. Nếu một con hổ dịu dàng với một con thỏ, có nghĩa là nó sẽ nuôi thỏ mập ú ra, sau đó dần dần ăn sạch. Còn nữa, nhất định phải khiến cho con thỏ dần dần thích ăn thịt…
Gu Man (Sam Sam, Đến Đây Ăn Nào!)
Nói một cách đơn giản, Thẩm chính là thẩm tra phán đoán, bao gồm y phục, khí chất, phong thái của đối phương. Phú quý hay bần tiện đều thể hiện từ đó ra cả. Thoạt nhìn là có thể nhận định được đẳng cấp, thứ bậc của một người. Ý nghĩa thứ hai của Thẩm là lắng nghe đối phương nói. Họ nói càng nhiều, thông tin tiết lộ cũng càng nhiều. Xao nghĩa là thăm dò, vừa thăm dò, vừa đánh theo một gậy, thăm dò nhưng không được để lộ sơ hở. Xao là nền tảng của Thẩm, nếu thăm dò một câu chính xác, có thể dùng chữ Đả để hạ màn. Còn nếu hai lần đều không chính xác, thì sẽ vô cùng nguy hiểm, giống như vạch cỏ tìm rắn vậy, không khéo sẽ bị rắn cắn lại. Khi rơi vào trường hợp vạch cỏ tìm rắn, thông thường A Bảo sẽ phải vứt dao (tức rút êm). Đả là suy đoán một cách kiên định. Đả hay là phải nhanh, xuất khẩu câu nào, mỗi chữ trong ấy đều phải tựa như tiếng kim ngân. Cao hơn nữa, ý nghĩa của Đả chính là đập tan ý chí của đối phương. Vì ta Xao chuẩn xác nên họ sẽ tuyệt đối tin vào lời nói của ta. Vậy nên với người bình thường, ta nói sắp tới họ gặp vận xấu; với quan chức, ta nói họ sắp mất chức; với thương nhân, nói sắp phá sản; với người phụ nữ có nỗi niềm chất chứa, nói họ sắp bị bỏ rơi. Như vậy là Đả thủng hoàn toàn phòng tuyến tâm lý của đối phương. Thiên là lừa người. Có thể xuất chiêu lừa ngay tại trận, cũng có thể thông qua cách thức sắp đặt dàn cục. Thiên được dung hòa trong năm chữ kia, hoặc ở sự chậm rãi. Xuất Thiên không được nóng vội, nếu không sẽ lộ sơ hở, do đó mới có câu cấp Đả, mạn Thiên. Long là vỗ về an ủi, nói những điều đối phương thích nghe, mang lại cho họ một tia hy vọng. Vì ta đã Đả họ nên họ rất sợ hãi, tâm tư rơi xuống cùng cực. Lúc này, ta phải Long họ một chút, cho họ biết dù sao vẫn còn hy vọng. Nếu họ làm theo lời nói của ta thì có thể biến nguy thành an, gặp hung hóa cát. Sau đó lại tiếp tục Long một chút, nói với họ rằng nếu vượt qua giai đoạn gập ghềnh này, sẽ đại phú đại quý, thọ đến trăm tuổi. Đương nhiên họ vô cùng vui mừng. Đả đối ứng với Long, trước tiên làm cho tuyệt vọng, sau đó lại gieo hy vọng, cuối cùng đối phương sẽ hoàn toàn bị trói chặt.
Anonymous
Danas sahranjujem cvijeće! Smiju se: ona je luda. A sama jednom kad umrem, O tko će mi inijeti lijes?
Cao Xueqin (The Dream of the Red Chamber: Hung Lou Meng)
O crvenoj sobi jučer sam sanjao snove, A danas nad vodom tamne pjesme mi zvone. Nad pjenom mora otoci oblaka plove, A magle s brijega u šume i šipražja rone. Pod mjesecom vječnim nema prolazne mjere I samo je oseka, plima vječne duševne mijene. U detinjstva dane - zar može ponestati vjere, U rijeku Han i južne mostove njene?
Cao Xueqin (The Dream of the Red Chamber: Hung Lou Meng)