Awareness The Perils And Opportunities Of Reality Quotes

We've searched our database for all the quotes and captions related to Awareness The Perils And Opportunities Of Reality. Here they are! All 46 of them:

Perfect love casts out fear. Where there is love there are no demands, no expectations, no dependency. I do not demand that you make me happy; my happiness does not lie in you. If you were to leave me, I will not feel sorry for myself; I enjoy your company immensely, but I do not cling.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Don't ask the world to change....you change first.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
The one who would be constant in happiness must frequently change.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
As the Arabs say, "The nature of rain is the same, but it makes thorns grow in the marshes and flowers in the gardens.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
We see people and things not as they are, but as we are.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
As one man said, "I got a pretty good education. It took me years to get over it." That's what spirituality is all about, you know: unlearning. Unlearning all the rubbish they taught you.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Happiness is our natural state. Happiness is the natural state of little children, to whom the kingdom belongs until they have been polluted and contaminated by the stupidity of society and culture. To acquire happiness you don't have to do anything, because happiness cannot be acquired. Does anybody know why? Because we have it already. How can you acquire what you already have? Then why don't you experience it? Because you've got to drop something. You've got to drop illusions. You don't have to add anything in order to be happy; you've got to drop something. Life is easy, life is delightful. It's only hard on your illusions, your ambitions, your greed, your cravings. Do you know where these things come from? From having identified with all kinds of labels!
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
The only way someone can be of help to you is in challenging your ideas. If you're ready to listen and if you're ready to be challenged, there's one thing that you can do, but no one can help you. What is this most important thing of all? It's called self-observation.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
We were brought up to need people. For what? For acceptance, approval, appreciation, applause - for what they call success. Those are words that do not correspond to reality. They are conventions, things that are invented, but we don't realize that they don't correspond to reality. What is success? It is what one group decided is a good thing. Another group will decide the same thing is bad.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Neurotičar je osoba koja brine zbog nečega što se nije dogodilo u prošlosti. On nije kao mi, normalni ljudi, koji brinemo zbog nečega što se neće dogoditi u budućnosti.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
U krivu sam. Da me bolje poznajete vidjeli biste kako sam �esto u krivu. Što biste drugo mogli o�ekivati od jedne budale?
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
When you're on the verge of going insane, raving mad, you're about to become either a psychotic or a mystic.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
How does one cope with evil? Not by fighting it but by understanding it. In understanding, it disappears. How does one cope with darkness? Not with one's fist. You don't chase darkness out of the room with a broom, you turn on a light. The more you fight darkness, the more real it becomes to you, and the more you exhaust yourself. But when you turn on the light of awareness, it melts.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
When you renounce something, you’re tied to it. The only way to get out of this is to see through it. Don’t renounce it, see through it. Understand its true value and you won’t need to renounce it; it will just drop from your hands. But of course, if you don’t see that, if you’re hypnotized into thinking that you won’t be happy without this, that, or the other thing, you’re stuck. What we need to do for you is not what so-called spirituality attempts to do—namely, to get you to make sacrifices, to renounce things. That’s useless. You’re still asleep. What we need to do is to help you understand, understand, understand. If you understood, you’d simply drop the desire for it. This is another way of saying: If you woke up, you’d simply drop the desire for it.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
But to depend on another psychologically — to depend on another emotionally — what does that imply? It means to depend on another human being for my happiness. Think about that. Because if you do, the next thing you will be doing, whether you’re aware of it or not, is demanding that other people contribute to your happiness. Then there will be a next step — fear, fear of loss, fear of alienation, fear of rejection, mutual control. Perfect love casts out fear. Where there is love there are no demands, no expectations, no dependency. I do not demand that you make me happy; my happiness does not lie in you. If you were to leave me, I will not feel sorry for myself; I enjoy your company immensely, but I do not cling. Can you enjoy the relationship on a non-clinging basis, where what you really enjoy is not that person; it’s something that’s greater than both you and the other person. It is a kind of symphony, a kind of orchestra that plays one melody in one person’s presence, but when he or she departs, the orchestra doesn’t stop. When I meet someone else, it plays another melody, which is also very delightful. And when I’m alone, it continues to play. There’s a great repertoire and it never ceases to play.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
..if adoration isn't leading to love, if the liturgy isn't leading to a a clearer perception of reality, if God isn't leading to life, of what use is religion except to create more division, more fanaticism, more antagonism?
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Wisdom occurs when you drop barriers you have erected through your concepts and conditioning. Wisdom is not something acquired; wisdom is not experience; wisdom is not applying yesterday's illusions to today's problems.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
An openness to the truth, no matter what the consequences, no matter where it leads you and when you don't even know where it's going to lead you. That's faith.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Hạnh phúc là một tình trạng gội sạch ảo tưởng, là sự dứt bỏ ảo tưởng.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Đào thải, đào thải gần như mọi thứ bạn đã học. Nhiệt tình đào thải và nhiệt tình lắng nghe.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Không có góc nhìn cuộc sống nào tốt hơn là nhìn nó từ cái chết.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Tại sao khi chúng ta nhìn một cái cây - thì kỳ thực chúng ta không thấy. Chúng ta nghĩ rằng mình thấy, nhưng thực sự là không. Khi nhìn một con người nào đó, thực sự ta không thấy người ấy, ta chỉ nghĩ rằng ta thấy thôi. Cái mà ta đang thấy là một cái gì đó đã được ta uốn nắn cho vừa với đầu óc suy nghĩ của ta. Chúng ta có một ấn tượng và chúng ta căn cứ trên ấn tượng đó; ta nhìn một người xuyên qua lăng kính là ấn tượng đó. Và gần như chúng ta nhìn mọi sự cũng bằng cách đó. Nếu bạn hiểu ra điều đó, bạn sẽ cảm nhận được nét yêu kiều của việc ý thức về mọi vật xung quanh bạn. Bởi vì thực tại là ở đó, Thiên Chúa - nói cho cùng - là ở đó. Tất cả đều ở đó. Chú cá con tội nghiệp ở giữa đại dương đã thốt lên: “Xin lỗi, tôi đang tìm kiếm đại dương. Làm ơn chỉ cho tôi biết đại dương ở hướng nào”. Bạn thấy có tội nghiệp không chứ? Chỉ cần mở mắt ra và nhìn, người ta sẽ hiểu.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Anh ta cho rằng anh ta không thể sống mà không thuộc về một cái gì. Đa số người ta đã không nghĩ thế đó ư? Anh ta xác tín rằng anh ta phải thuộc về. Nhưng người ta không cần phải thuộc về ai hay cái gì hay nhóm nào. Thậm chí bạn không cần phải có một mối tình. Ai bảo bạn rằng bạn phải cần những thứ ấy - đó chỉ là xúi quẩy. Điều mà bạn cần đó là sự tự do. Điều mà bạn cần là yêu thương. Tất cả là vậy; đó là chân tính của bạn. Thế nhưng thực tế là bạn thú nhận rằng bạn cần được người ta khao khát. Bạn cần được hoan hô, bạn cần lôi cuốn người ta, bạn cần lũ khỉ tội nghiệp ấy chạy theo bạn. Rõ ràng bạn đang phí cả một đời. Tỉnh dậy đi! Bạn không phải cần những thứ ấy đâu. Bạn có thể hạnh phúc trọn vẹn được mà chẳng cần chúng. Người chung quanh bạn sẽ chẳng vui gì khi nghe điều nầy - bởi vì một khi bạn đã mở mắt và hiểu ra, bạn sẽ làm người ta kinh hãi. Làm sao người ta kiểm soát được một người như thế? Hắn không cần mình; hắn không ngán những điều mình bình phẩm về hắn; hắn mặc kệ mình nghĩ hay nói gì về hắn. Hắn cắt phứt mọi dây nhợ; hắn không còn là con rối nữa. Điều đó không khiếp ư? “Thế thì chúng ta phải xử hắn. Hắn nói ra sự thật. Hắn hết còn kiêng nể ai; hắn không còn là người - khi hắn đã phá tan tình trạng nô dịch của hắn, phá tan ngục tù mà người ta giam hãm hắn.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Người ta không đạt đến Thiên Chúa bằng việc bổ sung thêm cái gì vào linh hồn, nhưng là bằng việc bớt đi. Để được tự do, bạn không cần làm cái gì cả, bạn chỉ cần bỏ đi một cái gì đó thôi. Và bạn được tự do.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Người ta muốn biết một người thức tỉnh sẽ như thế nào, nhưng bạn chỉ biết điều đó một khi bạn thức tỉnh.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Thực tế là Thiên Chúa bao trùm bạn mà bạn không nhận ra Ngài, bởi vì bạn “biết” về Thiên Chúa. Lá chắn cuối cùng không cho bạn thấy được Thiên Chúa ấy là ý niệm “Thiên Chúa” của bạn. Bạn bắt hụt Thiên Chúa vì bạn cho rằng mình biết. Tai họa của tín ngưỡng là ở đó
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Khi nhà hiền triết chỉ mặt trăng thì lũ phàm phu chỉ nhìn thấy ngón tay. Chúng ta thường dùng ngón tay đó để móc chột bao nhiêu con mắt. Điều đó không khủng khiếp sao? Thức tỉnh, thức tỉnh, thức tỉnh đi! Chỉ trong thức tỉnh mới có phương chữa trị; chỉ trong thức tỉnh mới có chân lý, mới có ơn cứu độ, linh đạo, sự trưởng thành, tình yêu, sự tỉnh ngộ. Thức tỉnh đi!
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Nếu bạn đi trong cuộc đời với đủ thứ xu hướng mà không hề đặt hạnh phúc của mình tùy thuộc vào bất cứ một xu hướng nào, như vậy là bạn đã tỉnh ngộ. Bạn đang tiến về sự thức tỉnh hoàn toàn. Thức tỉnh, hay hạnh phúc - (hay bạn muốn gọi bằng danh từ nào khác) - là tình trạng không đánh lận con đen, là bạn nhìn sự vật không theo chủ quan mà là theo đúng bản chất của chúng - trong khả năng nhận thức của một con người. Hãy bỏ mọi ảo tưởng; hãy nhìn sự vật, nhìn thực tại. Cứ hễ khi nào bạn khó chịu, ấy là vì bạn đã tô vẽ gì đó cho thực tại. Và chính sự tô vẽ này đã làm cho bạn khó chịu. Tôi xin nhắc lại: bạn đã tô vẽ một cái gì đó nên trong bạn mới có phản ứng tiêu cực. Thực tại cung cấp kích thích tố, còn bạn thì làm ra phản ứng. Và trong khi bạn phản ứng, chính là bạn đang tô vẽ. Sự tô vẽ này, nếu được bạn khảo sát, bạn luôn tìm thấy ở đó có một ảo tưởng, một đòi hỏi, một kỳ vọng, một ham muốn. Bao giờ cũng vậy. Và hình thức của ảo tưởng thì thiên hình vạn trạng. Nhưng một khi bạn tiến bước theo cách này, bạn sẽ phát hiện ra những dạng ảo tưởng ấy của mình.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Nếu không có ai bảo với bạn rằng bạn sẽ không hạnh phúc nếu không được yêu - thì bạn sẽ không cảm thấy bất hạnh chút nào. Nghĩa là bạn có thể hạnh phúc khi không được ai yêu mến, không được ai khao khát, không lôi cuốn được ai. Bạn đạt được hạnh phúc nơi việc tiếp xúc với thực tại. Lúc nào cũng sống với thực tại, đó là manh mối của hạnh phúc. Thiên Chúa ở đó: hạnh phúc ở đó. Thế nhưng phần đông người ta vẫn còn hồ nghi sự thật ấy.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Một ảo tưởng khác nữa, đó là cho rằng các biến cố bên ngoài có khả năng làm thương tổn mình, cho rằng những người khác có khả năng làm thương tổn mình. Sự thật thì không phải thế. Chính bạn là thủ phạm đã tặng khả năng ấy cho người nầy việc khác... Một ảo tưởng nữa: Nghĩ mình là tất cả những nhãn hiệu mà người ta hoặc chính mình dán cho mình. Không, bạn không bao giờ là những nhãn hiệu đó. Vì thế bạn không cần phải bám chặt vào chúng.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Biết bao người đã bỏ cả đời không phải để ăn thực phẩm mà là ăn thực đơn! Một thực đơn chỉ là sự chỉ dẫn về một cái gì đang có sẵn. Bạn hãy ăn cho được món bít tết, đừng ăn mớ danh từ.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Rắc rối thường xảy ra với những người mãi lo điều chỉnh những cái mà thậm chí họ không hiểu. Chúng ta luôn luôn táy máy như thế phải không? Chẳng bao giờ chúng ta chịu hiểu cho rằng sự việc không cần điều chỉnh chi cả. Thật sự như vậy. Chúng chỉ cần được hiểu. Và nếu bạn hiểu chúng, tự nhiên chúng sẽ thay đổi. Đây là một sự khai trí cực kỳ vĩ đại.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Lần đầu tiên tôi thoáng nhìn thấy thế giới mới, tôi khiếp hãi. Tôi đã hiểu ra thế nào là cô đơn, là không chỗ gối đầu, thế nào là để cho thiên hạ và để cho chính mình được tự do, thế nào là yêu thương tất cả chứ không sủng ái riêng ai - bởi tình yêu là thế. Trời chiếu nắng trên cả kẻ tốt và người xấu, trời đổ mưa trên tội nhân cũng như thánh nhân. Làm sao hoa hồng có thể nói: “tôi sẽ tỏa hương cho người lành chứ không tỏa hương cho kẻ dữ ngửi tôi”? Hoặc có thể nào ngọn đèn lại nói: “tôi sẽ tỏa ánh sáng cho những người tốt trong phòng này, chứ không cho những kẻ xấu”? Hay một bóng cây, làm sao có thể chỉ che mát cho người tốt và từ chối đối với người xấu? Tình yêu cũng như vậy đó. Tình yêu ấy vẫn luôn có mặt và trực diện chúng ta nơi Thánh Kinh, dù chúng ta chưa bao giờ chú ý ngắm nhìn nó - bởi chúng ta quá đắm chìm trong những thứ mà văn hóa của chúng ta gọi là tình yêu, với những khúc tình ca, những bài thơ tình... nhưng kỳ thực đó không phải là tình yêu mà là đối nghịch với tình yêu. Đó là sự khát khao, sự kiểm soát và chiếm hữu. Đó là sự tính toán đòn phép, và sợ hãi, và lo âu - không phải tình yêu. Người ta bảo chúng ta rằng hạnh phúc là một làn da trắng mịn, là một khu nghỉ mát. Hạnh phúc đâu phải thế, song chúng ta lại có những phương cách khôn khéo để bắt hạnh phúc của chúng ta tùy thuộc vào những thứ khác - cả bên trong lẫn ở ngoài chúng ta. Chúng ta nói: - “Tôi không hạnh phúc được khi còn mang trong người chứng loạn thần kinh”. Tôi báo tin vui cho bạn đây: Bạn có thể hạnh phúc ngay bây giờ đấy, với chứng loạn thần kinh của bạn. Bạn còn đòi gì nữa không? Chỉ có một lý do giải thích vì sao chúng ta không cảm nghiệm được cái mà tiếng Ấn Độ gọi là “anand” - hạnh phúc hoàn toàn trọn vẹn. Chỉ có một lý do vì sao chúng ta không nếm cảm được hạnh phúc trọn vẹn đó ngay trong giây phút hiện tại này - đó là vì ta mải lo nghĩ hoặc bận tâm đến những cái ta không có. Giá bạn đừng lo nghĩ như thế thì hẳn bạn đã có được hạnh phúc trọn vẹn. Bạn bận tâm đến những gì mình không có. Thế mà, ngay chính lúc này bạn đang có mọi sự cần thiết để được hạnh phúc trọn vẹn.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Đức Jesus trò chuyện với những người cùng đinh, đói nghèo về những lẽ khôn ngoan trong đời thường. Ngài báo Tin Mừng cho họ: lẽ khôn ngoan ấy chính là dành cho các bạn. Nhưng ai lắng nghe? Chẳng ai thèm để ý, họ thích ngủ mê hơn.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Thực tế bạn có phải là thiên tài? Bạn là một tên khùng? Một nhà thần bí? Bạn điên? Là gì gì đi nữa thì có thật sự quan trọng không - miễn là bạn không ngừng ý thức, không ngừng sống? Những câu phúc âm đã nói đến điều này một cách vô cùng hay: Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không tích trữ... Hãy nhìn những bông huệ ngoài đồng... chúng không dệt không đan...
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Chúng ta không được mời gọi trở nên trẻ thơ, mà là trở nên như trẻ thơ. Chúng ta không thể níu lấy tình trạng ngây thơ và bám lấy thiên đàng, chúng ta phải phát triển một cái “tôi” chủ thể và một cái “tôi” đối tượng xuyên qua các ý niệm. Nhưng rồi chúng ta cần phải trở lại thiên đàng. Chúng ta cần phải được chuộc lại. Chúng ta cần phải cởi bỏ con người cũ, bản tính cũ, cởi bỏ cái tôi hẹp hòi để trở về với tình trạng của trẻ thơ mà không phải là để làm một đứa trẻ thơ. Một khi chúng ta lên đường, chúng ta sẽ nhìn thực tại với sự ngạc nhiên - nhưng không phải sự ngạc nhiên thuộc trí năng của nhà thần bí - mà đó là sự ngạc nhiên vô hình vô dạng của trẻ thơ. Ngạc nhiên ấy sẽ nhòa dần, tắt hẳn và bị nỗi chán chường choán chỗ - một khi chúng ta lại để cho ngôn ngữ và ý niệm kéo lại bao vây. Nhưng đừng nản; rất có thể chúng ta lại tìm thấy được sự ngạc nhiên đã mất.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Nhiều khi điều tốt nhất có thể xảy ra cho chúng ta - đó là nhờ hoạn nạn bất thần ập tới, chúng ta được tỉnh ngộ trước thực tại, từ đó chúng ta bước vào đức tin.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Tột cùng của tri thức nhân loại về Thiên Chúa: biết rằng mình không biết. Bi kịch đau thương của chúng ta nằm ở chỗ chúng ta biết nhiều quá. Chúng ta nghĩ rằng mình biết, đó là bi kịch; và do đó chẳng bao giờ khám phá ra.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Nếu Thiên Chúa chính là Thiên Chúa mà tôi mường tượng, hẳn Ngài sẽ không hài lòng khi tôi dứt bỏ mối ràng buộc với Ngài! Đúng, đúng,- nếu bạn nghĩ mình không hạnh phúc được trừ phi có được Thiên Chúa, thì “Thiên Chúa” trong ý nghĩ của bạn ấy chẳng dính dáng gì đến Thiên Chúa thật. Bạn đang mơ đấy thôi; bạn đang nghĩ về ý niệm của chính bạn đấy thôi. Nhiều khi người ta phải tống khứ được “Thiên Chúa” thì mới có thể gặp thấy Thiên Chúa thật. Rất nhiều nhà thần bí đã nói với chúng ta điều đó.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Người ta đã nuôi mình sống bằng những ngôn từ rỗng tuếch đúng hơn là sống với thực tại.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Lăng kiếng người ta đã bị nhuộm màu, và họ nhìn đời xuyên qua màu đó. Phải làm gì đây để đưa họ trở lại với thực tại, để giúp họ nhận ra rằng họ đang nhìn thế giới qua tròng kính màu? Chẳng có cách nào khả dĩ cứu được họ trừ khi chính họ nhận ra những định kiến cố hữu của mình. Thật là cố chấp mỗi khi bạn nhìn thế giới xuyên qua một ý niệm. Không có thực tại nào khớp với ý niệm nào. Vì đời sống phong phú hơn các ý niệm của bạn nhiều. Chẳng thế người ta đã không vất vả tìm cho ra một ý nghĩa cho cuộc đời. Có điều là đời sống chẳng hề có ý nghĩa; nó không thể có ý nghĩa bởi vì ý nghĩa chỉ là một công thức, ý nghĩa chỉ là một cái gì được niệm tưởng do trí khôn. Bất cứ lúc nào bạn giản lược thực tại thành ý niệm, bạn sẽ húc phải một cái chi đó có sức phá tan tành ý niệm mà bạn vừa có được. Ý nghĩa chỉ được tìm thấy ở bên kia ý nghĩa. Bạn chỉ hiểu đời sống khi bạn nhìn nhận nó là một huyền nhiệm. Còn trí khôn tư duy của con người chẳng thể nào tóm được đời sống đâu.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Đừng biết chân lý, nhưng hãy cảm nếm chân lý. Khi bạn cảm nếm được chân lý, bạn sẽ thay đổi. Còn nếu bạn chỉ biết nó bằng cái đầu của bạn, bạn không thay đổi.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Trong tình yêu, trái tim vẫn mềm và nhạy cảm. Nhưng một khi bạn bị cuốn hút một cách bất khả kháng phải đạt được điều này việc nọ, bạn liền trở thành gỗ đá vô hồn. Bạn yêu người ta thế nào được khi bạn cần người ta? Bạn chỉ có thể dùng họ thôi. Nếu tôi cần bạn cho hạnh phúc của tôi, tôi phải dùng bạn, tôi phải xỏ mũi bạn, tôi phải xoay xở để chiếm được bạn bằng mọi giá. Tôi không thể cho phép bạn được tự do... Tình yêu thực chỉ có khi người ta giải phóng cuộc sống mình ra khỏi bất cứ ai. Khi người ta không còn bám víu vào ai nữa, người ta hoàn toàn ở trong sa mạc. Thoạt tiên họ sẽ bất ngờ khám phá ra rằng mình không hề cô đơn chút nào cả. Đó là sự một mình, sự cô độc - và sa mạc ấy bắt đầu nở hoa. Cuối cùng, bạn sẽ biết được tình yêu là gì, Thiên Chúa là gì, thực tại là gì. Sự bám víu, ràng buộc cũng là một thứ ma túy mà việc dứt bỏ nó ban đầu rất trầy trật - trừ khi hoặc bạn có một nhận thức sắc sảo hoặc bạn đã cảm nghiệm đủ về đau khổ. Đau khổ là một cơ hội hay ho lắm đấy. Chỉ khi đau khổ bạn mới thấm thía đau khổ là gì. Bạn có thể dĩ độc trị độc, dùng đau khổ để chấm dứt đau khổ. Thế nhưng phần đông người ta vẫn chỉ biết tiếp tục đau khổ thôi.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
Bạn có sẵn sàng đặt cả cuộc sống mình vào một chén bạc không? Lúc nào là lúc bạn dám liều như thế, bạn biết không? Đó là lúc mà bạn hiểu ra, khám phá ra rằng cái mà thiên hạ thường bảo là sự sống thì quả thực không phải là sự sống. Người ta đã lầm khi nghĩ rằng sống là sống cái tấm thân.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
but God would be much happier, according to Jesus Christ, if you were transformed than if you worshipped. He would be much more pleased by your loving than by your adoration.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)
God is going to be much more pleased by your being transformed into a loving person than by saying, "Lord, Lord.
Anthony de Mello (Awareness: The Perils and Opportunities of Reality)